Trợ giúp 5%?
Dụ Ninh suy nghĩ một chút, tầm mắt chuyển đến thi thể mềm nhũn chi chi trên mặt đất kia, hỏi trong lòng:” Ở đây có bản đồ không?”
Trí não một mảnh tĩnh lặng, hệ thống không trả lời.
Dụ Ninh nhíu mày, vì đã trải qua mạt thế, chứng kiến zombie nên khi nhìn mấy vật tương tự như vậy, cô đều nghĩ chúng nó sẽ chứa thứ tốt.
Hệ thống không trả lời, cũng coi như xác nhận suy đoán của bản thân, trong ánh mắt kinh ngạc của Ngô Chí, Dụ Ninh cầm dao găm cắm vào Quỷ Ảnh. Con quái vật bị cô chém cổ không nhỏ ra giọt máu nào, đến lúc này, đầu lại bỗng phun ra máu đen và óc trắng.
Ngô Chí bị cảnh tượng này kích thích đến buồn nôn:” Cô muốn làm gì?”
Dụ Ninh mở rộng miệng vết thương, để dễ dàng tìm kiếm hơn:” Tôi cảm thấy bên trong có thứ gì đó.”
Máu của Quỷ Ảnh là màu đen, cấu tạo bộ não không khác biệt so với của nhân loại là mấy, trong một hoàn cảnh như vậy, Ngô Chí nhìn Dụ Ninh ngồi chồm hổm trên mặt đất, đưa tay vào đầu nó, moi móc tìm kiếm, hình ảnh đanh thẳng vào thị giác gần như ép anh nổi điên.
Trong sự khẩn trương cực độ như vậy, đột nhiên Ngô Chí nghĩ đến một chuyện, bọn họ không có nước, chẳng lẽ, Dụ Ninh muốn để đôi tay máu me đầy dịch não nhầy nhụa như vậy cả một đêm hay sao?
Vừa tưởng, anh vừa thấy cô rút tay ra, chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy người trước mặt cắm dao vào lồng ngực quái vật, dò tìm trái tim.
Quả thật, Ngô Chí đã sắp bị tinh thần bền bỉ, kiên trì này của cô kích thích đến điên rồi, nhìn lồng ngực màu dỏ phanh ra, sắc mặt anh không được tốt lắm:” Nhìn đi...... Lúc xem phim, người ta chỉ nói trong đầu zombie có đồ, cô đã tìm trong não nó rồi, bây giờ đừng phí công phí sức thêm nữa....... “
Còn chưa nói hết, gò má cô gái quay về phía bên này.
Ngô Chí hoảng sợ trước ánh mắt sâu kín của cô, lui về sau nửa bước:” Sao sao......... .sao rồi........”
Dụ Ninh giơ bàn tay đen trắng đan xen lên:” Tìm được rồi.”
"Tôi...... A! Tìm được." Ngô Chí lập tức bỏ qua sự ghét bỏ, tiến lên trước, thấy một viên đá nhỏ màu đỏ giữa những ngón tay Dụ Ninh:” Đây là cái gì? Đồng hồ cô có hiển thị ra cái gì không?”
Khi tìm thấy thứ này, cô cũng đã quét mắt về phía màn hình, nhưng nó vẫn không có biến hoá gì.
"Không." Nói xong, Dụ Ninh liền quay ra hỏi hệ thống.
Xem ra tỉ lệ trợ giúp cũng chỉ đến đấy, vấn đề cô đề ra vẫn chỉ là đá chìm đáy biển.
Dụ Ninh ném viên đá vào balo, tiếp tục giải phẫu Quỷ Ảnh:” Cái này ở giữa trái tim quái vật, nếu lần sau gặp được bọn nó, anh có thể trực tiếp công kích trái tim, không chừng chúng sẽ dễ chết hơn.”
Đồng hồ biểu thị của Ngô Chí vẫn giữ ở con số 0 tròn trĩnh, anh biết Dụ Ninh đang dạy mình cách săn giết Quỷ Ảnh, nên gật đầu liên tục nói cảm ơn.
Thu hoạch thật nhiều đá đỏ cho vào túi, Dụ Ninh nhíu mày nhìn máu bẩn trên tay, đang đứng trước mặt Ngô Chí, cô cũng không tiện lấy nước từ không gian ra.
【 cần cung cấp đồ ăn Trung Quốc không?】
Có lẽ là nghe được tiếng oán thầm của Dụ Ninh về vụ 5%, lần đầu tiên, hệ thống chủ động đưa ra sự trợ giúp.
Có thức ăn thì tất nhiên sẽ có nước, Dụ Ninh chấp nhận ở trong đầu, sau đó, balo của cô bị chiếm ba ô vuông, hai bánh mì, hai chai nước và một quả táo.
Nước đến tay, Dụ Ninh liền lấy ra đưa cho Ngô Chí:” Giội giúp tôi, tôi muốn rửa tay.”
Cầm một chai nước suối tự nhiên trên tay, Ngô Chí có chút hãi hùng nhìn về phía Dụ Ninh:” Cô mang cả nước khi đi xe lửa sao?”
Ngô Chí không nhịn được mà xem xét trang phục cô gái này, Dụ Ninh mặc một chiếc áo thể thao với tay áo đen và quần bó tối màu sát thân, thật không tin được là nó có thể chứa nhiều đồ như vậy.
"Hệ thống phân phát, nói là bữa trưa."
Dụ Ninh rửa sạch tay liền để chai nước lại vào túi:” Đã qua 20 phút, chúng ta đi tiếp thôi.”
Ngô Chí gật đầu đồng ý, "Có lẽ khảo nghiệm trên tàu đơn giản hơn, không xuống cũng tốt.”
Trong vòng 20 phút từ lúc xuống, Dụ Ninh đã giết chết tám con quỷ, và khi bọn họ di chuyển, con số ấy cũng liên tục tăng lên, Dụ Ninh lia một nhát về phía sau Ngô Chí, chém đứt nửa cánh tay Quỷ Ảnh đang đến gần.
Chiêm ngưỡng sức mạnh của cô, Ngô Chí luống cuống lùi ra sau chém lung tung, Quỷ Ảnh chỉ cách anh có vài cm, doạ anh nhảy dựng, thấy quái vật nằm bất động trên mặt đất, anh mới đỡ ngực thở dốc:” Dụ Ninh, cô lại cứu tôi một lần nữa, sao cô có thể vừa chú ý đằng trước, vừa chú ý đằng sau vậy.”
Lúc đầu, khi Quỷ Ảnh đến gần, anh còn có cảm giác lành lạnh, nhưng qua một thời gian vận động, nhiệt độ không khí dường như càng ngày càng thấp, nhiệt độ Quỷ Ảnh thấp, nhưng lúc này, điều này đã có vẻ không hề đặc biệt, hơn nữa, Quỷ Ảnh không phát âm thanh, trong bóng tối, nó làm con người khso lòng phòng bị, một đường này, anh đã liên tiếp trúng chiêu ba lần.
"Chú ý, cảm nhận chung quanh." Dụ Ninh nhìn lướt qua đồng hồ của mình, mấy thứ này, phương thức công kích thật đươn giản, mới hai mươi phút, cô đã giết được bốn mươi con, và cứ theo cái tốc độ này, chưa đến nửa giờ, cô có thể hoàn thành đủ mục tiêu rồi.
Cũng không biết sau khi làm xong, cô sẽ lập tức vào vòng kế hay vẫn đợi đến hết giờ mới bắt đầu.
Nghi vấn này nhanh chóng được hệ thống giải đáp.
【 nhiệm vụ hoàn thành liền truyền tống đến vòng thứ hai】
Dụ Ninh nhớ, Ngô Chí là người đầu tiên vào vòng một nên được phần thưởng, theo cái suy luận này thì hẳn là người đầu tiên hoàn thành vòng một cũng sẽ có thưởng, không biết những người khác có hoàn thành nhanh như vậy không.
Vừa tưởng đến việc có thể được quà, Dụ Ninh liền tăng tốc độ săn giết.
"Từ bây giờ, tôi sẽ không nhắc nhở, cũng không giúp anh ngăn cản công kích của Quỷ Ảnh nữa.”
"Hả?" Ngheô nói vậy, ngo chí luống cuống sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã bình tĩnh lại được, cũng đoán được đại khái nguyên nhân:” Có phải đạt đến số lượng thích hợp thì cô sẽ được chuyển đến chỗ khác không.”
Dụ Ninh gật đầu một cái.
"Dụ Ninh, cô đã giúp tôi nhiều rồi, tôi từng đi lính, mấy thứ này, tôi ứng phó cũng không có gì vấn đề, và tôi cũng sẽ không nói gì..”
Dụ Ninh không nói thêm gì, nói theo ý chúc phúc:” Hẹn gặp nhau vòng tiếp nhé.”