Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 49-2




So với Qua Sửa, biểu hiện của An Ninh có thể nói là đã khiến tất cả người dân của Liên Bang phải kinh hãi, để dân chúng có thể nắm bắt tình huống cuộc chiến với Trùng tộc, phía tiền tuyến vẫn liên tục truyền phát video chuyển về Liên Bang, và những thước phim này cũng sẽ nằm trên băng tần phát sóng của kênh truyền hình quốc gia. 

Khả năng sử dụng cơ giáp của An Ninh chỉ có thể dùng “quét ngang ngàn địch “ để hình dung, những động tác với độ khó và hàm lượng kĩ thuật cao đều được cô thực hiên một cách lưu loát, hơn nữa, lực công kích kinh người. 

Nhờ những đoạn phim này, fans của An Ninh đã bắt đầu lan rộng ra cả alpha và beta, không còn một ai dám cười nhạo cô chỉ là một omega học đòi nữa, An Ninh đã trở thành nữ thần của toàn bộ Liên Bang, không kịp đợi quân đội trở về, trong tiếng hô bỏ phiếu biểu quyết của dân chúng, chính phủ đã suy tính làm sao để xây dựng tượng điêu khắc An Ninh. 

So với việc hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ, Dụ Ninh càng lo lắng cho một chuyện khác. 

Dựa trên số liệu cô thu thập và tính toán được, trận chiến này sẽ kết thúc trước khi thân thể này tròn hai tư tuổi nửa tháng, hơn nữa, trong cuộc chiến, Qua Sửa như thể cắn thuốc lắc vậy, hùng hùng hổ hổ khiến đám Trùng tộc chỉ vừa nhìn thấy hắn liền sợ hãi bỏ chạy mất dạng, chính vì vậy, bọn họ kết thúc chiến trang trước dự tính của cô ba ngày. 

Nhưng cũng chỉ cần ba ngày này thôi cũng khiến kế hoạch của cô chệch đường ray, trên đường trở về, quân đội gặp một đám Hải Tặc (vẫn không hiểu sao lại là hải tặc???), bởi bọn chúng, hành trình về Liên Bang gián đoạn, quân đội trực tiếp xông vào hang ổ bọn cướp, tất nhiên, một trận chiến nữa là không thể tránh khỏi. 

Đám hải tặc này dây dưa, khó giải quyết ngoài dự đoán, đợi đến khi đoàn quân có thể trở về cũng đã chỉ cách phát tình kì của Dụ Ninh ba ngày nữa mà thôi. Ba ngày ấy, Dụ Ninh cảm thấy ánh mắt Qua Sửa nhìn về phía mình càng ngày càng nóng, cậu hạn chế hành động của cô, khóa cô trong phòng không để bất kì alpha, beta nào nhìn thấy cô nữa. 

Ngoài ra, Dụ Ninh cũng nhận ra thân thể của mình thay đổi, dù cho cô vẫn tu luyện để áp chế sự kì quái của cơ thể, tuy nhiên, hai ngày nay, khi Qua Sửa chạm vào, cô lại phát hiện bản thân toát ra sự mong đợi, mặ dù lí trí vẫn còn, nhưng thân thể dường như đang dần dần phản bội. 

Ý thức được điều đó, Dụ Ninh lập tức diên cuồng liên hệ hệ thống, song cũng chỉ nhận được câu trả lời máy móc: Nhiệm vụ chưa hoàn thành, chưa thể rời khỏi thế giới này.  

Lần này, Dụ Ninh hoàn toàn luống cuống, nếu không thể rời khỏi đây trước phát tình kì, cô nên ứng phó Qua Sửa như thế nào đây?? 

Dụ Ninh cũng từng có ý nghĩ một mình lái phi thuyền loại nhỏ chạy mất, thế nhưng, phương án này, cô không chỉ sợ phải đối mặt nguy cơ bị Qua Sửa bắt được, mà còn một vấn đề lớn nữa, cô không biết lái phi thuyền, dù cho phi thuyền cũng có chức năng lái tự động, nhưng một kẻ không có chút kĩ thuật nào điều khiển phòng lái, lại thêm vận số không mấy sáng lạng của cô, đoán chừng kết quả chỉ có một – chết trông vũ trụ mênh mông rộng lớn này. 

Nếu không cứ thỏa mãn Qua Sửa cũng được, dù sao những việc hai người từng làm qua chỉ còn thiếu mỗi một bước cuối cùng, dù gì cũng chăng khác biệt là mấy, lại nói, cô không phải cũng được sung sướng, thoải mái sao?......  Dụ Ninh lắc lắc đầu, lập tức đem mấy ý nghĩ này vứt ra khỏi đầu, sau khi quyền kiểm soát cơ thể dần dần phai nhạt, những đặc tính của omega cũng bắt đầu trồi lên nắm chủ quyền, đặc biệt là mấy ngày gần đây, những suy nghĩ thỏa hiệp vẫn rối rít xuất hiện trong đầu, khiến cô cũng không dám tư duy thêm gì nữa, sợ bản thân hơi chút mất khống chế sẽ lạc vào một con đường khác. 

"Chị." Qua Sửa vào cửa liền thấy An Ninh ngẩn người, thấy cô không đưa mắt nhìn về phía mình, có chút mất hứng kêu lên một tiếng. 

"Ừ...... Cậu trở lại rồi hả?." Dụ Ninh lấy lại tinh thần, vừa thấy Qua Sửa, huyệt thái dương bắt đầu “thình thịch” nhảy, cậu ta mới ra ngoài chưa đến mười phút, sao bây giờ đã trở lại nhanh vậy, tay cô sắp gãy ra rồi, không để cô được nghỉ ngơi một chút sao?  

Qua Sửa treo xong   áo khoác, liền vui vẻ ôm cô gái vào ngực, cằm cọ xát lên đỉnh đầu cô:”Trong đầu chỉ nghĩ về chị, tập luyện cũng không yên lòng nên trở về.” 

Thiếu niên, lí do này, cậu đã dùng lien tục năm ngày rồi, không thể nghĩ cái gì mới mẻ hơn sao?? 

Bị nhớ thương nhiều như vậy cũng không phải chuyện tốt gì cho cam nha!!! 

Lại tới...... Dụ Ninh bấm bấm ngón tay, gần đây cô vừa chửi rủa Qua Sửa, vừa chịu ảnh hưởng của bản năng omega mà phản bác lại chính bản thân mình, nếu không phải trừ thái độ đối với Qua Sửa, những phương diện khác, cô đều bình thường, cô cũng phải hoài nghi chính mình có phải đa nhân cách rồi không. 

Qua Sửa ôm ôm, lại bắt đầu lặp lại các bước thường làm cơ bản, hôn nhẹ lên. 

Dụ Ninh rất muốn áp chế cảm giác tê dại kia, nhưng khi Qua Sửa hôn đến lỗ tai mình, cơ thể vẫn không nhịn được mà nhũn ra.

Được đến đáp lại, con ngươi chàng trai tối sầm lại, cánh môi khẽ nhếch ngậm vàng tai cô gái vào miệng, dfng răng khẽ cắn, đầu lưỡi liếm vòng quanh.  

"Ừm......" Dụ Ninh híp híp mắt, một tay đưa về sau ôm cổ cậu để cậu dựa sát hơn, một tay khác nhẹ nhàng trượt vào trong áo sơ mi cậu, ma sát lên bắp thịt rắn chắc kia. 

WTF, chuyện này sao có thể diễn biến thành như vậy?? 

"Chị."

"Ừm."

Váy không biết lúc nào đã rơi xuống mặt đất, thay vào đó là áo sơ mi của Qua Sửa.

Cổ áo mở ba nút để chàng trai có thể thấy rõ phong cảnh bên trong, cậu nhỏ giọng kêu tên cô gái, từng tiếng, từng tiếng. 

Cô gái mơ mơ màng màng, không đợi nghe rõ nội dung câu gọi đã mất kiên nhẫn mà liếm lên hầu kết chàng trai, dùng đầu lưỡi ngăn cản hoạt động của nó, như thể nếu làm vậy, cô sẽ không phải nghe âm thanh gợi cảm mê hồn kia.

"Chị......" Qua Sửa lại nhẹ nhàng kêu một tiếng, ánh mắt tĩnh mịch khó dò, cũng không khó để thấy một tia hưng phấn đỏ hồng nơi đáy mắt kia:”Còn mấy giờ nữa chị sẽ vừa tròn hai bốn tuổi…..”

"...... Em nhất định tặng chị một món quà sinh nhật tuyệt vời nhất………..” 

......

Cả quá trình, đầu óc Dụ Ninh đều là một mảnh hỗn độn, cô đánh giá thấp bản năng omega của thế giới này, sau khi đã đọc vô số lần Thanh Tâm chú mà vẫn quyết định nhào về phía Qua Sửa, cô cuối cùng cũng lựa chọn thỏa hiệp. 

Làm rồi cũng tốt, nếu thế giới tiếp theo vẫn là người này, hẳn là cậu ta sẽ không còn chấp niệm đối với sự trốn chạy của mình nữa………. dù sao thì cô cũng đã thỏa mãn cậu. 

"Chị, chị xem thân thể chúng ta phù hợp đến cỡ nào này………” Qua Sửa ôm cô vào lòng, nhanh chóng bắn ra cao trào, trên mặt là sự hài lòng, sung sướng không nói thành lời. 

......

......

Dụ Ninh và Qua Sửa ở bên nhau ba ngày, trong khoảng thời gian đó đã sử dụng không ít tư thế, trải nghiệm không ít vai diễn, nhân vật, ví dụ như đặt chân lên vai Qua Sửa, làm bên mặt kính, sau lưng là trời sao xanh đen thăm thẳm, ngoài ra còn có: trói Qua Sửa trên giường quất roi......... Khi Dụ Ninh bắt đầu tính toán thử khai phá đóa cúc nhỏ của cậu ta cũng là lúc phi thuyền trở về thủ đô. (cho những ai ngây thơ, đoạn trên chỉ là các tư thế abcxyz của hai anh chị, có thể không đọc, hí hí)

Thay xong quần áo, Dụ Ninh và Qua Sửa lập tức ngồi xe đến tòa nhà Liên Bang, âm thanh chào đón hoan hô khắp các nẻo đường khiến lỗ tai mấy ngày hôm nay chỉ nghe được ừ ừ, a a, thật là giỏi, thật là sướng, thật chặt ….. của Dụ Ninh như được thanh tẩy. 

Vì trả ơn lần tẩy rửa này, Dụ Ninh cười cười duỗi tay ra ngoài xe, phất tay về phía đám đông bên ngoài. 

Sau đó liền nghe được......

"Sao đôi mắt nữ thần lại thâm như vậy nha?"

"Cái này cậu không biết rồi! Mấy ngày trước vừa đúng là sinh nhật nữ thần nha."

"A nha...... =" người nọ lập tức lộ ra vẻ mặt đã.

......

Mấy đoạn đối thoại như vậy, chỗ nào cũng có, vẻ mặt Dụ Ninh cứng đờ, cô không chút biểu cảm đem cửa sổ khép lại. 

"Sao bỗng dưng cô ấy lại đóng cửa vậy!?"

"Có thể là...... Hắc hắc...... Chiến thần đột nhiên muốn ….. với nữ thần rồi......"

Dụ Ninh đạp một phát lên cửa xe, cách âm gì mà còn tệ hơn xe của thế kỉ hai mốt. 

Tài xế ngồi hàng ghế trước dường như không nhìn thấy sự khó chịu của cô, còn vô cùng quan tâm kéo tấm ngăn hai hàng ghế lên, khiến khong gian chỉ còn lại hai người ngồi dưới. 

Thấy thế, Dụ Ninh lập tức phòng bị nhìn Qua Sửa, "Chúng ta sắp đến đích rồi.”

Qua Sửa cắn môi cô, " sau lần này chúng ta  đừng ra cửa nữa."

Nghĩ đến viễn cảnh tương lai đó, Dụ Ninh giật mình một cái, nếu sau khi nhận được huy hiệu mà hệ thống còn không cho cô trở về, chắc chắn cô cũng vì túng dục quá độ mà chết mất thôi. 

May mà trời cao vẫn thương cô một lần, sau khi nhận hết những lời khen ngợi và huy chương danh ía, hệ thống cuối cùng cũng xuất hiện.  

【 hệ thống: Nhiệm vụ hoàn thành, có lựa chọn lập tức kết thúc để trở về Tinh Không hay không?】

Nghe xong, Dụ Ninh nhìn lướt qua người vẫn luôn đứng bên cạnh, thời thời khắc khắc chú ý đến mình, không biết có phải do từng quan hệ nhiều hay không mà trong lòng bỗng sinh ra chút nuối tiếc, không nỡ dời. 

Nhưng chính vì bởi nhận ra điều này, cô mới càng quyết tâm lựa chọn trở về.

"Chấp nhận."

Vừa nói xong, hình ảnh Dụ Ninh dừng ở thời không này hai giây rồi nháy mắt sau xuất hiện tại Tinh Không.

Cảnh tượng trước mắt biến thành bầu trời sao mênh mông, nhưng hình ảnh cuối cùng của Qua Sửa vẫn không thể thoát ra khỏi suy nghĩ. 

Dụ Ninh nhắm mắt lại, cô chưa từng thấy một Qua Sửa như vậy, không hiểu……..tức giận………….. sợ hãi…………. Còn có một tia tình cảm mà cô không thể lí giải.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.