Con Đường Bá Chủ

Chương 427: Tử ý




Bên trong Thạch Điện…

“Vượt qua Linh lực? chẳng lẽ là…”

Võ Tam Nương sắc mặc ngưng trọng đến cực hạn, cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp cõi lòng.

Nàng mặc dù là một Thể Tu, nhưng con đường Thể Tu của nàng là một mình tìm tòi mà chẳng hề có danh sư chỉ điểm, rất hạn chế về mặt Công pháp và Thể Kỹ, chiến đấu lực mạnh mẽ chỉ khi kết hợp cả Thể và Linh, lúc này Linh Lực trở nên vô dụng, chiến lực giảm mạnh chẳng khác nào hổ lạc đồng bằng.

“Ta không muốn thương tổn ngươi, ngoan ngoãn theo ta đi!” Cẩm y thanh niên hai tay chắp sau lưng, khí định thần nhàn chân đạp hư không, khóe miệng treo lấy một nụ cười mỉm, giường như mọi thứ đã nắm chặt trong tay.

“Hừ, ranh con!” Võ Tam Nương hừ lạnh, Bát Môn Độn Giáp theo đó kích hoạt, Khai Môn, Thể Môn, Cơ Môn, Tốc Môn cùng lúc khai mở.

“Ồ? Thể thuật không tệ!” Ánh mắt cẩm y thanh niên khẽ nhếch, hiển nhiên nhận ra sự chuyển biến bất phàm trên người Võ Tam Nương lúc này.

“Kình Thiên Quyền!” Võ Tam Nương như một con báo cái hung mãnh lao đến, toàn bộ lực lượng cơ thể dồn vào một đấm, hướng về cái cằm của cẩm y thanh niên móc lên.

Kình Thiên Quyền là một loại Chân Cấp Hạ Phẩm Thể Kỹ, uy lực mặc dù không thể so sánh với Cuồng Thú Quyền, nhưng đơn đã độc đấu cực kỳ mạnh, nhờ vào Thể Kỹ này mà Võ Tam Nương đánh hạ vô số đối thủ.

Đáng tiếc, kẻ thù lúc này của nàng lại là cẩm y thanh niên với lai lịch thần bí, Chân Cấp Vũ Kỹ hắn hoàn toàn không nhìn vào trong mắt.

“Với trạng thái hiện tại của ta, dùng Cực Cấp bắt lấy nàng đã là đầy đủ!” Cẩm y thanh niên nhếch miệng cười nhạt, Hỏa hệ thuộc tính ngưng động trên cánh tay, loại lực lượng này so với Linh Lực tinh thuần và cô động hơn không biết bao nhiêu lần, cả hai hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

“Cực Cẩm hạ phẩm Vũ Kỹ - Xích Diễm Chưởng!”

Một chiêu này, lấy cương mãnh hùng hồn làm chủ, nhất chưởng vừa ra mang theo ngập trời hỏa diễm, ngưng kết đến cực điểm, không gian tan vỡ, va chạm trực diện với Kình Thiên Quyền của Võ Tam Nương.

ĐÙNG…

Võ Tam Nương cánh tay nổ vang, sức mạnh thể tu lúc này hoàn toàn không có chỗ thể hiện, khi đẳng cấp giữa Vũ Kỹ và lực lượng quá lớn, một cánh tay nàng đã lộ ra bạch cốt trắng xóa, sắc mặt kiên cường trở nên tái nhợt.

Nếu không nhờ Thể Môn gia tăng sức phòng ngự của thân thể, dưới một chưởng kinh khủng kia, nàng không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng.

“Quả nhiên là Tiên Lực, Hỏa Tiên Lực…” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa hít sâu một hơi lẩm bẩm, nàng không ngờ có một ngày, sẽ có cường giả Tiên giới tìm đến Man Hoang Mộ Địa.

Man Hoang Thánh Địa từng cứu mạng Hồng Hoang Tiên Vương, đối với một ít kiến thức cơ bản từ Tiên giới cũng biết đôi chút, vì thế ngay lặp tức nhận ra cổ lực lượng mà cẩm y thanh niên đang sử dụng.

Chỉ có Tiên Lực, mới không bị Thất Chuyển Cấm Linh Trận được bố trí trong Thạch Điện ảnh hưởng.

Người bố trí trận này là một vị trưởng lão Man Hoang Thánh Địa đạt đến Bát Cấp Viên Mãn Chiến Trận Sư, còn chưa đủ tư cách phong ấn lực lượng đẳng cấp khủng bố như Tiên Lực.

“Tiên Lực?” Võ Tam Nương trong lòng nghiêm nghị, bất chợt xoay người, mãnh liệt bỏ trốn.

Nàng cũng là người có kiến thức, biết Tiên Lực là thứ bản thân không thể đối kháng, nếu không chạy…chỉ có thể bị bắt hoặc là chết.

“Cần gì như vậy? nếu ngươi theo bổn công tử, cả đời vinh hoa phú quý hưởng không hết đâu!” Cẩm y thanh niên than thở lắc đầu, đối với biểu hiện của Võ Tam Nương cảm cảm thấy hứng thú.

Hắn thân phận tôn quý, nữ nhân xinh đẹp qua tay không ít, nhưng không một ai có khí chất đặc biệt và tâm tính như nữ tử trước mặt này, quả thật khơi gợi lòng chinh phục của nam nhân đến cực hạn a.

“Ngự Hỏa Vân!”

Cẩm y thanh niên tay chắp sau lưng, vô số Hỏa hệ Tiên Lực kết hợp thành một đám mây rực lửa dưới chân, mang hắn lao vụt mà đi.

“Ngươi có cách nào hay không? bằng không hai chúng ta đều trốn không thoát!” Võ Tam Nương nghiêm nghị nói, cảm giác tên kia như mèo vờn chuột đuổi theo chính mình, nàng cực độ phẫn nộ nhưng vẫn bảo trì bình tĩnh vốn có.

“Rất khó…” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa trong lòng cười khổ không thôi, vốn muốn đoạt xá trọng sinh một lần nữa bước lên con đường cường giả, nào ngờ đoạt xá bất thành còn bị người đến từ Tiên giới truy bắt.

Với sự thông minh của hai nữ đương nhiên hiểu rằng mình trong mắt cẩm y thanh niên chỉ là một kiện đồ chơi, các nàng đều là nữ nhân cực độ cao ngạo, thà chết đứng còn hơn sống quỳ, đương nhiên không thể khuất phục.

“Khốn kiếp, nếu Tiểu Nam có ở đây, chúng ta chưa hẳn chật vật như vậy!” Võ Tam Nương cắn lấy đôi môi đỏ mọng, chiến đấu trong cùng cấp, nàng luôn tin tưởng Lạc Nam là vô địch.

“Tiểu Nam?” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa thắc mắc, đáng tiếc Võ Tam Nương không rảnh giải thích cho nàng.

“Cực Hỏa Thủ!” Cẩm y thanh niên rốt cuộc đuổi tới, bàn tay hóa thành đại thủ ngập trời hỏa diễm, hướng về Võ Tam Nương chợp tới.

“Phân Chia Thiên Hạ!” Võ Tam Nương quay người, một cước hung hăng đạp xuống.

Một cổ lực lượng đủ sức cắt đôi không gian lao thẳng ra ngoài.

ẦM ẦM ẦM…

Cực Hỏa Thủ bị chấn động rung lên, đáng tiếc nó lại là Cực Cấp Vũ Kỹ được ngưng tụ từ Tiên Lực, tiếp tục hướng Võ Tam Nương chọp tới.

Tốc Môn cùng Khai Môn triển khai đến cực hạn, Võ Tam Nương nhanh nhẹn lộn một vòng né tránh Cực Hỏa Thủ, đôi chân dài miên mang cốc tốc vận động, nhảy vọt ra ngoài.

“Haha, thú vị!” Cẩm y nam tử khóe miệng mỉm cười, hắn cảm thấy vờn nàng như vậy thật sự có chút lý thú.

“Ngươi là Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa, sao lại vô dụng như vậy?” Võ Tam Nương nghiến răng nghiến lợi hỏi.

“Hừ, ta không có quyền kiểm soát thân thể, rất nhiều Thể Kỹ mạnh mẽ không thể triển khai, bằng không làm sao chật vật như vậy?” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa không phục nói.

Võ Tam Nương sắc mặt thay đổi, bất chợt ánh mắt lóe lên một tia điên cuồng, Linh Hồn thả lỏng một nửa, thả cho Linh Hồn của Thánh Nữ xâm nhập.

“Ngươi?” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa kinh dị bật thốt lên, hiển nhiên không nghĩ đến Võ Tam Nương đột ngột làm như vậy.

Thả lỏng Linh Hồn, đồng nghĩa với việc giao cho nàng một nửa quyền hành điều khiển cơ thể.

“Đừng nói nhiều, lão nương và ngươi hiện tại cùng chung số phận!” Võ Tam Nương quát lớn.

Trước tình hình nguy kịch trước mặt, nàng buộc phải sống chung với lũ rồi.

“Bổn thánh nữ sẽ không để ngươi thất vọng, ít nhất ta có thể ngăn chặn hắn một đoạn thời gian!” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa tràn đầy tự tin nói.

Linh Hồn được tiếp nhận, nàng bắt đầu dung hợp cùng Linh Hồn Võ Tam Nương.

Không phải là ai thôn phệ ai, ai cắn nuốt ai…mà là cả hai dung hợp lại với nhau, đạt thành trạng thái đồng minh hợp tác.

Trong khoảnh khắc đó, trí nhớ của hai nàng chậm rãi hòa quyện, rất nhiều kiến thức mới lạ xuất hiện trong đầu.

Bất quá, nhân cách vẫn là hai người khác biệt.

“Lão nương giao lại thân thể cho ngươi!” Võ Tam Nương quát một tiếng, triệt để ẩn vào bên trong.

Trong khoảng khắc đó, khí chất toàn thân nữ nhân bất chợt chuyển biến, từ một nữ cường nhân phóng khoáng kiên cường, bất chợt hóa thành một nữ tử sắc mặt lạnh lùng, cao cao tại thượng, như muốn đem tất cả mọi thứ đạp tại dưới chân.

Thánh Nữ đăng tràng…

“Haha, ta càng ngày càng hứng thú với nàng!” Phát hiện khí chất nữ nhân trước mặt thay đổi ngoạn mục, có một phong vị khác, cẩm y thanh niên hai mắt tỏa sáng.

Một cái Xích Diễm Chưởng lại hung hăng vỗ ra.

“Hồng Hoang Cốt Kinh tầng một – Thạch Cốt!”

Man Hoang Thánh Nữ ánh mắt lạnh lùng, miệng niệm khẩu quyết, xương cốt bên trong cơ thể Võ Tam Nương có sự chuyển biến động trời, từ màu xương trắng phếu thông thường bất chợt chuyển đổi, dần dần biến thành một bộ Thạch cốt đen kịch tràn ngập cứng rắng…

Trước một chưởng hung hăng đến từ Cẩm y thanh niên, bàn tay Man Hoang Thánh Nữ nứt ra, thạch cốt bên trong lan tràn ra ngoài, kết thành một tấm thuẫn kiên cố ngăn chặn trước mặt.

ĐÙNG…

Xích Diễm Chưởng đánh vào Thạch Cốt Thuẫn, đem thuẫn chấn đến nát bấy, mà Man Hoang Thánh Nữ đã nhân cơ hội đó nhảy vọt ngàn dặm.

“Thú vị, thú vị…hahaha thú vị!” Cẩm y thanh niên sững sờ nhìn tình cảnh này, sau đó ngửa đầu lên trời cười lớn.

Nếu hắn đoán không lầm, xương cốt của nữ nhân vừa rồi bất chợt chuyển đổi trở nên cứng rắn như thạch, hiển nhiên chính là tầng cơ bản nhất của công pháp Hồng Hoang Cốt Kinh – Thạch Cốt.

Nghĩ đến mình sắp vừa chiếm được mỹ nhân, vừa đạt được Hồng Hoang Cốt Kinh, trong lòng hắn hưng phấn đến cực điểm, điên cuồng lao theo nàng.

“Bát Môn Độn Giáp? Đây không phải loại Thể thuật của Cự Nhân Tộc sao? ngươi từ đâu có được?” Man Hoang Thánh Nữ sắp xếp trí nhớ vừa dung hợp vỡi Võ Tam Nương, nhận ra thể thuật quen thuộc, nhất thời hứng thú.

Võ Tam Nương lại không để ý đến nàng, lúc này nàng đang bị thông tin đến từ Hồng Hoang Cốt Kinh làm cho chấn động.

Hai nữ dung hợp một nửa Linh Hồn với nhau, ký ức về công pháp cũng hòa quyện, Võ Tam Nương nhìn ra công pháp Hồng Hoang Cốt Kinh khủng bố, vượt xa tất cả công pháp nàng từng nhận biết.

Hồng Hoang Cốt Kinh là công pháp chủ tu về Xương Cốt chia làm nhiều tầng.

Tầng 1 – Thạch Cốt, hóa xương cốt trở nên cứng rắn như bàn thạch.

Tầng 2 – Ngọc Cốt, hóa xương cốt trở nên óng ả lấp lánh như ngọc, vô kiên bất phá.

Tầng 3 – Kim Cốt, hóa xương cốt trở thành Hoàng Kim sắt bén, lại ẩn chứa uy nghiêm bất khả xâm phạm.

Ngoài ra còn các tầng bên trên hết sức bá đạo…

Dựa theo ký ức, Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa đã tu đến tầng thứ 2 của Hồng Hoang Cốt Kinh, vì thế mà xương cốt của nàng như ngọc thạch lấp lánh cao quý.

Còn phụ thân của Thánh Nữ, tức là Thánh Chủ của Man Hoang Thánh Địa đã tu đến tầng thứ 3 – Kim Cốt.

Toàn bộ Man Hoang Thánh Địa, chỉ có Thánh Chủ luyện đến Kim Cốt tầng, có thể thấy sự khó nhằn của Hồng Hoang Cốt Kinh.

“Ngoan ngoãn theo bổn công tử!” Cẩm y thanh niên lại một cái Cực Hỏa Thủ vồ đến, nếu không phải muốn giữ lại tính mạng cho nàng, hiện tại Võ Tam Nương đã là một cổ thi thể.

Trong mắt Man Hoang Thánh Nữ lóe lên ý niệm cao ngạo, bất chợt cánh môi nhẹ mở:

“Bát Môn Độn Giáp – Cốt Môn!”

Nhờ vào đã từng tu luyện Hồng Hoang Cốt Kinh, nàng đánh liều kích hoạt cửa thứ sáu bên trong Bát Môn Độn Giáp.

Trong khoảnh khắc đó, xương cốt toàn thân càng trở nên dẽo dai và linh hoạt, bàn tay trắng nõn nhẹ nứt, một thanh thạch cốt tiến ra, hóa thành Cốt Kiếm cầm trên tay nàng.

“Cốt Môn…vẫn chưa toàn diện!” Võ Tam Nương ẩn bên trong cơ thể lẩm bẩm, nàng chỉ mới tu đến cửa thứ bốn của Bát Môn Độn Giáp, hiện tại trong tình thế bất đắc dĩ, dựa vào nền tảng có sẳn đến từ Hồng Hoang Cốt Kinh của Man Hoang Thánh Nữ, nên đánh liều kích hoạt Cốt Môn mà thôi.

Hồng Hoang Cốt Kinh tầng 1 làm cơ sở, thi triển Cốt Môn mặc dù có chút miễn cưỡng nhưng có còn hơn không.

Man Hoang Thánh Nữ hai tay cầm Cốt Kiếm, nhìn thấy Cực Hỏa Thủ đang lao đến, nàng cắn chặt răng, chém mạnh mà ra.

KENG KENG KENG…

Cốt Kiếm ầm ầm rung động, thân thể bị đẩy lùi trước Hỏa Thủ, hơi nóng khủng khiếp đến từ Hỏa Tiên Lực khiến mồ hôi trên người chảy ra như suối, làn da bánh mật đỏ lên như lửa nung, có dấu hiệu bong tróc.

Phốc…

Đáng tiếc, Hỏa Tiên Lực vẫn là một cái gì đó vượt qua thói thường, Cốt Kiếm triệt để bị hòa tan, Man Hoang Thánh Nữ nôn ra một ngụm máu, lại hung hăng bắn ra một thanh Xương cốt như lưỡi đao sắt nhọn, đánh lén cẩm y thanh niên.

KENG…

Cẩm y thanh niên chỉ ung dung cười, một chưởng đánh ra, đem xương cốt đánh văng.

“Không tệ, rất không tệ…chỉ lấy tu vi Thất Chuyển Thể Tu có thể ngăn cản ta lâu như thế, nàng rất không tệ!” Cẩm y thanh niên trong mắt tràn ngập tán thưởng, dục vọng chiếm hữu nàng càng trở nên cuồng nhiệt.

Theo hắn thấy, chỉ cần mang nữ nhân này về tẩy não và bồi dưỡng, ngày sau trong tay mình sẽ có một trợ thủ đắc lực, thiên phú cao đến dọa người.

Việc nữ nhân này trụ được lâu như vậy mặc dù thua thiệt hắn về mọi mặt, khiến cẩm y thanh niên càng thêm quyết tâm bắt lấy nàng.

Man Hoang Thánh Nữ không thèm để ý đến, nén lấy đau đớn khắp toàn thân, nàng hai tay kết ấn, lạnh lùng quát:

“Cốt Dực!”

Trong khoảnh khắc, vô số nhánh xương cốt đen kịch từ tấm lưng trần trơn bóng đâm xuyên mà ra, chúng nó kết hợp thành một đôi cánh hoang sơ dài vài chục mét, mỹ nhân với đối Cốt cánh, cảnh tượng kỳ dị nhưng hút hồn đến cực điểm.

Có Cốt Cánh hỗ trợ cùng Tốc Môn, tốc độ của hai nữ gia tăng vô số lần, tiếp tục điên cuồng chạy trốn.

“Vô ích!” Cẩm y thanh niên lắc đầu, Hỏa Vân dưới chân bùng nổ, tốc độ của hắn cũng gia tăng dữ dội, hiển nhiên từ đầu đến cuối chưa dùng hết toàn lực.

“Phải đi tìm phụ thân, nhờ hắn giải quyết thằng khốn này!” Man Hoang Thánh Nữ cắn răng đặt ra mục tiêu, nàng quyết tâm tìm đến xương cốt của phụ thân đang rong ruỗi bên trong Thạch Điện.

Đáng tiếc, cẩm y thanh niên chẳng cho nàng cơ hội…

“Hỏa Tiên Chỉ!” Hắn điểm ra một chỉ.

Lại là Cực Cấp Vũ Kỹ, một chỉ này bỏ qua khoảng khắc về không gian, chỉ thoáng chốc đã đem một bên Cốt Dực của hai nữ xuyên thủng.

Hỏng mất một cánh, thân thể Võ Tam Nương ngã lăn ra đất.

“Đáng ghét, thân thể này không đủ kích hoạt tầng 2 của Hồng Hoang Cốt Kinh, bằng không chưa đến mức chật vật như vậy!” Man Hoang Thánh Nữ không cam lòng.

Nàng mặc dù tu đến Hồng Hoang Cốt Kinh tầng 2, nhưng với trạng thái thân thể mới mẽ của Võ Tam Nương, chỉ có thể kích hoạt tầng 1 mà thôi.

“Đến bước đường cùng, liều mạng với hắn một trận! dù chết cũng cam lòng!” Võ Tam Nương hít sâu một hơi, tràn ngập bá đạo nói.

“Ý của ngươi là?” Man Hoang Thánh Nữ âm thanh có chút hoảng hốt.

“Thế nào? Sợ sao?” Võ Tam Nương cười gằn khích tướng.

“Hừ, bổn Thánh Nữ chưa biết khái niệm sợ là gì?” Thánh Nữ Man Hoang Thánh Địa khinh thường cười.

“Vậy làm đi!” Võ Tam Nương phẫn nộ và điên cuồng.

Man Hoang Thánh Nữ nhìn Cẩm y thanh niên thong dong đứng trên đỉnh đầu, giường như mình là con chuột trong mắt mèo, chiến ý của nàng cũng bị kích phát.

Từ đôi môi đỏ mộng, từng chữ từng chữ, mang theo liều chết chi ý, mãnh liệt mà ra:

“Tử Môn – Mở!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.