Con Đường Bá Chủ

Chương 306: Sa Mạc Nộ




Từ cổ chí kim, trong cùng cảnh giới có thể lấy một địch hai đã đủ xưng nhân tài…trong cùng cảnh giới có thể nhẹ nhàng ung dung đem đối thủ giết chết được xưng thiên tài…trong cùng cảnh giới lấy ít thắng nhiều được tụng thiên kiêu…

Số ít trường hợp đặc biệt, vượt đại cảnh giới giết chết đối thủ chính là yêu nghiệt…vạn năm chưa chắc đã xuất hiện.

Lạc Nam chính là điển hình của yêu nghiệt…

Bất quá hiện tại khi thực lực không thể toàn diện phát huy, thậm chí chỉ có thể sử dụng một phần nhỏ…dù là yêu nghiệt như hắn cũng cảm thấy khó nhằn khi đứng trước hoàn cảnh đang diễn ra…nhất là khi Bạch Liệt và Bạch Dương từ đầu đến cuối đều chưa từng chiến đấu, linh lực sung mãn, chiến lực đang ở mức cao nhất.

Mười tên thiên tài đem Lạc Nam vây quanh, nếu được bộc phát toàn bộ thực lực…đám người này không đủ một Hợp Linh Chưởng nghiền nát…

Đáng tiếc đó chỉ là “nếu”…

Mà khi nhìn cảnh tượng phát sinh, vô số người quan chiến lập tức ngơ ngác, cảm thấy tràn ngập khó hiểu…

Dù là Ngọc Trần, Bạch Dương hay Bạch Liệt đều là người có thân phận bất phàm, là những thiên tài có lòng kiêu ngạo nổi danh ở Bạch Sa Hoàng Triều, bình thường chỉ đường đường chính chính cùng đối thủ công bằng nhất chiến…việc cả ba người cùng đem Lạc Nam làm mục tiêu, thậm chí có ý định liên thủ vây công, quả thật kỳ lạ đến cực điểm…

Bọn họ làm sao biết rằng đứng trước lợi ít to lớn, cái gì lòng kiêu ngạo của một thiên tài, cái gì chính nhân quân tử đều là trò cười…

Bạch Chí tại Bạch Sa Hoàng Triều uy vọng cực cao, nhân mạch quan hệ lại cực kỳ to lớn, chưa kể bản thân hắn còn là một Hợp Thể Kỳ cường giả…

Chỉ cần giết chết Lạc Nam, Bạch Chí sẽ nợ mỗi người bọn hắn một nhân tình…Nhân tình của Bạch Chí, đủ sức cam dỗ với hầu hết người tại Bạch Sa Hoàng Triều.

Nhất là khi Bạch Liệt và Bạch Dương đang cạnh tranh kịch liệt Bạch Liên Hoa, không ai sẽ đồng ý để người kia đi trước mình một bước.

Bên trên đài cao, Bạch Thiên hứng thú nhìn một màn này, miệng nhẹ nhấp rượu, hắn từng là quán quân Thổ Chiến Đại Hội, đối với đại hội này xem từ nhỏ đến lớn, nhưng chưa từng thấy cảnh tượng lý thú như vậy…

Bạch Liên Hoa lại không có tâm tình thưởng thức, diện mạo xinh xắn đầy vẻ lo lắng, đôi môi nhỏ xinh mím vào, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt, không hiểu vì sao Lạc Nam ca ca đột nhiên trở thành mục tiêu quần công của đám người…nhìn sắc mặt dương dương đắc ý của mấy người Bạch Liệt, nhất thời xuất hiện cảm giác chán ghét…

Hai vị Hoàng Huynh của mình vốn có thể thoải mái tiến vào vòng trong, làm gì còn liên thủ với đám người kia gây khó dễ cho Lạc Nam ca ca? quả thật đáng giận…

So với nàng, gương mặt tuyệt mỹ của Nam Cung Uyển Dung nhẹ nhõm hơn nhiều lắm, bởi nàng biết Lạc Nam biết phân tắc nặng nhẹ, cũng hiểu phu quân nhà mình mạnh mẽ đến mức nào…

“Đa tạ các vị hậu ái, thật khiến cho ta thụ sủng nhược kinh!” Lạc Nam nhìn mười người đem mình bao vây, khóe miệng tà mị mỉm cười, không có chút lo lắng nói ra…

Đám người thấy biểu hiện của hắn không biết nên khóc hay cười, tên này rõ ràng cùng đường rồi, lại còn dám mạnh miệng…

Dựa vào những gì Lạc Nam thể hiện trước đó, tất cả mọi người đều tán thành thực lực mạnh mẽ của hắn, nhưng bấy nhiêu đó là không đủ để giải quyết tình huống hiện tại…

Theo bọn hắn thấy, Lạc Nam chỉ còn hai đường lựa chọn, thứ nhất đó chính là nhận thua…thứ hai chính là liều mạng chiến đấu, kéo theo một vài người chôn cùng xem như thu hồi vốn…

“Chết đến nơi còn mạnh miệng!” Ngọc Trần cười nhạt nhún nhún vai, bên trong ánh mắt loáng thoáng có Hắc Sa Lưu Động, lần này hắn sẽ không để Lạc Nam có cơ hội ngóc đầu…

“Ngọc Trần Tướng Quân vận dụng Hắc Sa rồi!” Đám người thấy vậy kinh hô lên…trong lòng thở dài một hơi, xem ra Văn Lang triệt để bại…

“Tiểu huynh đệ, có một số người ngươi vĩnh viễn đắc tội không nổi…bổn hoàng tử có ý tốt dạy dỗ ngươi một lần!” Bạch Liệt nghiêm mặt nhỏ giọng nói, khí thế lan tỏa mà ra…

“Lần đầu liên thủ cùng người khác, xem như một trải nghiệm thú vị!” Bạch Dương ngữ khí bình thản nói, giường như việc đem Lạc Nam vây công chỉ là một loại trải nghiệm của hắn mà thôi, không phải do e ngại Lạc Nam nên phải liên thủ.

Trước ánh mắt hơi híp lại của Lạc Nam, chỉ thấy Cồn Cát dưới chân nhẹ rung, vô biên vô tận Thổ Linh Lực màu trắng xóa như nịnh bợ Bạch Dương cùng Bạch Liệt, đem bọn hắn bao vây như vương giả của chúng nó vậy…

“Bạch Thổ? Hai vị hoàng tử sử dụng đến Hoàng gia công pháp rồi!” Vô số ánh mắt quan chiến trở nên cuồng nhiệt, ao ước, hâm mộ…rất nhiều cảm xúc phức tạp…

Ai cũng biết, đẳng cấp của Bạch Thổ luôn cao hơn Hắc Sa của Ngọc Trần rất nhiều…

Bởi vì Bạch Thổ Trấn Ngục Công chính là công pháp đạt đến Linh Cấp Thượng Phẩm do tổ tiên Bạch Sa Hoàng Triều dựa vào tháng năm dài đằng đặc tu luyện bên cạnh Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ sáng tạo ra đến, đẳng cấp so với Hắc Sa Tâm Kinh không biết mạnh hơn bao nhiêu lần…

Tại Bạch Sa Hoàng Triều, chỉ có dòng dõi trực hệ của Hoàng Đế đủ tư cách tu luyện, cho dù thân phận cao quý như Tiểu Vương Gia Bạch Thuần cũng không thể rớ vào…

Thấy hai vị Hoàng tử đem Hoàng gia công pháp đều vận dụng, đám người lập tức có thể đưa ra kết luận…Văn Lang xong rồi!

Lạc Nam nhận ra một điều, tại Bạch Sa Hoàng Triều, hầu hết Công Pháp và Vũ Kỹ đều dựa vào Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ sáng tạo mà thành…vì lẽ đó đã sinh ra thói ỷ lại qua bao nhiêu thế hệ. Muốn lấy Dị Thổ của bọn hắn, chỉ có thể liều mạng a…

“Mặc dù rất khâm phục ngươi, nhưng Đại Linh muốn được đi tiếp!” Đại Linh nghiêm túc nói một câu, sau đó gồng lên cơ bắp toàn thân quát lớn, theo sau đó có vô số Thổ hệ nguyên tố từ lòng đất đem nàng làm trung tâm tụ tập mà đến…cuồn cuộn bao trùm lấy cơ thể lực lưỡng của nàng…

Chỉ thoáng chốc sau, một cự nhân khổng lồ cao đến mười trượng đã ngạo nghễ hiển hiện, toàn thân cứng cáp như đất nung, gốc cạnh dữ tợn, bất khả xâm phạm…

“Đó là Đại Địa Chân Thân, Vũ Kỹ mạnh nhất đến từ Đại Địa Bộ Lạc!” Có người kiến thức bất phàm, nhìn thấy Đại Linh biến hóa lập tức kinh hô lên…

Đại Địa Chân Thân, mượn Thổ Nguyên Tố dưới lòng đất gia cố vào toàn bộ cơ thể, chính là một pháo đài chiến đấu biết di động…

“Cảm giác lực phòng ngự thật mạnh!” Nam Cung Uyển Dung hơi càu mày, nếu đối kháng với Đại Linh, chỉ sợ Kim Châm của nàng phải tốn khá nhiều sức mới đủ xuyên thủng lớp đất trên Chân Thân khổng lồ kia…

Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy Tề Minh thân thể phát sinh chuyển biến…

Vốn là một thân da thịt của hắn, vậy mà lập tức toàn bộ hóa thành bùn nhão đen kịch, loáng thoáng có dấu hiệu tan rả xuống mặt đất, hơn nữa còn kết dính cực kỳ kinh khủng…

“Bùn Lầy Kết Dính,...sở trường của Tề Minh chính là phòng ngự và khống chế kẻ địch nhờ vào khả năng biến Thổ nguyên tố thành bùn lầy của mình!” Một vài người từng chiến đấu với Tề Minh lập tức đưa ra kết luận…

Không thua chị kém em, tổ đội một nhóm năm người kia đồng thời niệm lấy khẩu quyết:

“Thổ Hợp Trận!”

Chỉ thấy bốn tên đột ngột đứng thành bốn gốc ở bốc hướng khác nhau, vô số Thổ Nguyên Tố từ thân thể bọn hắn cấp tốc truyền về vị trí trung tâm…

Sau đó một người có vẻ là thủ lĩnh của cả bọn nhảy vào nơi trung tâm ấy… Trước ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, thực lực của tên này lập tức gia tăng, vậy mà đạt đến Hóa Thần Trung Kỳ tầng diện…

Thổ Hợp Trận, mượn lực lượng của bốn người gia tăng cho một người, một người đại diện cho 5 người tham gia chiến đấu, quả thật đáng kinh ngạc…

“Không hổ danh là những kẻ có thể trụ đến giờ này, thủ đoạn từng người đều không đơn giản a…” Lạc Nam nhếch miệng lẩm bẩm một tiếng…

Trước ánh mắt co rụt lại của mười người, hắn quyết định tiên hạ thủ vi cường…

Lạc Nam nâng lên Trọng Kiếm, một thức Trấn Sơn lập tức triển khai, hướng về Ngọc Trần nện đến…

“Haha, ngu xuẩn!” Ngọc Trần cười lạnh, toàn thân hóa thành một làn cát đen tiêu tán trong không trung…

Ở trạng thái Hắc Sa, tốc độ của hắn gia tăng vô số lần.

“Ta cũng muốn thử xem Văn Lang mạnh mẽ đến mức nào!” Đại Linh trong Đại Địa Chân Thân òm òm nói một câu, hai cánh tay khổng lồ bằng đất nung hướng Lạc Nam đấm tới…

ĐÙNG…

Trấn Sơn va chạm cùng Đại Địa Chiến Thân, Lạc Nam chỉ cảm thấy cánh tay đau nhứt, buộc phải lùi lại vài bước…

Mà thân thể của Đại Linh sau cú va chạm, lúc này vì quá khổng lồ nên có phần loạng choạng, sắp ngả xuống đem đám người đè ép…

“Nữ nhân ngu xuẩn!” Tề Minh mắng chửi một câu, Bùn Lầy trên thân hóa thành một cái giá đỡ, đem nàng giữ vững thân bằng…

“Năm người nhất kích!” Thủ lĩnh tổ năm người quát một tiếng, Linh Lực cả năm tên đều vận chuyển cùng một nhịp, ngưng tụ thành một Thổ Hệ Chưởng Ấn mạnh mẽ ẩn chứa lực lượng của Hóa Thần Trung Kỳ đem Lạc Nam bao phủ…

“Thổ Vương Ấn!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương nhìn nhau cười lạnh, cấp tốc thi triển ấn pháp, toàn lực đẩy về Lạc Nam…

Chỉ là so với Bạch Thuần, Thổ Vương Ấn của bọn hắn dùng chính là Bạch Sa ngưng tụ mà thành, mạnh mẽ hơn nhiều lắm…Lạc Nam thậm chí cảm giác được nguy hiểm…

“Đất Mẹ Chở Che!”

Lại thi triển Vũ Kỹ phòng ngự Thổ Hệ vừa mua được không lâu, đem toàn bộ cơ thể bao phủ trong vỏ trứng…

ẦM ẦM ẦM…

Ba loại công kích bá đạo tác động mạnh mẽ vào võ trứng, theo sau đó các vết nứt cấp tốc lan tràn…

“Bạo cho ta!” Đại Linh cười lên ha hả, hai cánh tay khổng lồ chắp lại như một cây búa lớn, hướng về vỏ trứng nện xuống…

ẦM…

Vỏ trứng triệt để đổ nát, Ngọc Trần nhân cơ hội đó hóa thành cát đen lao đến, Hắc Chiến Mâu sắt lẹm đã cầm trên tay, muốn đem Lạc Nam xuyên thủng…

“Hắn đâu?”

Bên trong vỏ trứng hoàn toàn trống rỗng khiến ánh mắt cả 10 người lập tức co rụt lại…

“Văn Lang ra ngoài bằng cách nào?”

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh một trong số 4 tên đang kết thành Thổ Hợp Trận, Trọng Kiếm bá đạo nện xuống, muốn đem trận pháp của đám này phá hủy…

“Bùn Lầy!” Tề Minh thấy tình cảnh này cắn chặt răng, vô số bùn lầy lập tức lao đến, đem thân chân Lạc Nam dính chặt, làm tốc độ công kích của hắn chậm lại một nhịp…

“Thổ Quyền!” Thủ lĩnh nhóm năm người thở phào nhẹ nhõm, nhân cơ hội hướng về Trọng Kiếm tung ra nhất quyền…hắn đương nhiên không thể để trận pháp của mình bị phá mất!

ẦM…

Một quyền do Hóa Thần Trung Kỳ thi triển quả thật đủ mạnh, thành công ngăn cản Lạc Nam đánh lén…

“Có chút phiền phức!” Lạc Nam nhẹ giọng cảm thán một tiếng, đám người này mỗi kẻ đều có ưu điểm, hiện tại hợp lực công thủ toàn diện, quả thật khó nhằn vô cùng…

Đại bại cả đám bọn hắn hoàn toàn không được rồi…xem ra chỉ có thể dùng cách đó…

Ý niệm trong đầu lóe lên, Lạc Nam lập tức thực hiện…

Chỉ thấy hắn dùng Trọng Kiếm đem Bùn Lầy trói dưới chân mình chấn nát, phi người lên không trung…

“Dãy dụa vô ít!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương khinh thường cười, tốc dài tung bay kết ấn:

“Thổ Ngục!”

Sau lưng bọn hắn, vô số Cát trắng bay đầy trời, cấp tốc đem Lạc Nam vây quanh…

Lạc Nam nhíu mày, ở tình cảnh này hắn không thể thi triển Tốc Biến như ở trong Đất Mẹ Chở Che, sẽ rất dễ bị phát hiện…

Chưa kịp nghĩ xong đối sách, cát trắng lập tức hòa thành một tòa Ngục Giam, đem Lạc Nam cầm nhốt bên trong…

“Ồ?” Lạc Nam kinh dị phát hiện, bên trong tòa Ngục Giam hình thành vô số bão cát xoắn lấy thân thể hắn, dù là Thể Tu cũng bị cắt lấy vài vết sẹo…

“Haha, Thổ Ngục có sức phòng ngự từ bên trong rất mạnh mẽ, ngươi đừng mong ra ngoài!” Bạch Liệt cùng Bạch Dương hưng phấn cười to…

“Phải không?” Lạc Nam không tin lẩm bẩm một tiếng, một kích Trấn Sơn nện vào ngục giam…

ẦM…

Ngục giam rung lên, bất quá vẫn hoàn hảo không tổn hại…

Thấy tình cảnh này, Bạch Liệt hai người càng thêm đắc ý…

“Hừ, có chút năng lực!” Lạc Nam nhếch miệng, đột ngột hai tay kết ấn:

“Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!”

Một ấn vừa ra, thiên địa biến sắc…ngục giam xuất hiện vô số vết rạn nứt…

“Hừ, ngu ngốc…rất nhanh Thổ nguyên tố của chúng ta sẽ đem vết rạn khôi phục!” Bạch Liệt và Bạch Dương xem thường cười, hai tay kết ấn muốn đem Ngục giam hồi phục như cũ…

Chỉ là…

“Ăn ta nhất quyền!” Đại Linh thân thể khổng lồ đi tới, hai bàn tay hóa thành nấm đấm nện xuống Ngục giam, muốn đem Lạc Nam đè chết…

Đám người sắc mặt cổ quái…

Răng rắc…

Trước ánh mắt lòi ra của hai người Bạch Liệt, một nện của Đại Linh đem Thổ Ngục của bọn hắn chấn nát…

Lạc Nam thản nhiên mà ra, nhìn Đại Linh lập tức ánh mắt lóe sáng…

“Đại Địa Băng Hà!”

Hắn gầm thét một tiếng, Trọng Kiếm trong tay ầm ầm rung động, vô số Thổ Nguyên Tố đem nó gia trì, hướng thân thể to xác của Đại Linh nện xuống…

Một chiêu Đại Địa Băng Hà này, Lạc Nam cướp được từ Nhẫn Trữ Vật của Hải Hà tại Hải Châu Đại Lục…

Đại Linh không kịp phản kháng, chỉ cảm thấy thân thể như sắp bị tách ra hai nữa, ùn ùn lún xuống sàn đấu…

Thân thể khổng lồ một lần nữa ngã lăn ra đó, khiến đám người ào ào né tránh, gương mặt co giật…

“Trời ạ, heo đồng đội!” Tề Minh vỗ vỗ trán…

“Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển!” Bạch Liệt hai người chửi ầm lên, gương mặt đỏ au vì giận dữ…

“Toái Ngọc!”

Một làn cát đen xuất hiện sau lưng hắn, chính là Ngọc Trần tay cầm Hắc Chiến Mâu…

“Ta thấy ngươi thích hợp đi làm sát thủ!” Lạc Nam cười nhạt một câu, nấm đấm ngưng tụ Thổ hệ, Quân Tử Hàng Ma Quyền đấm ra ngoài…

KENG…

Nấm đấm va chạm đầu Mâu, bàn tay Lạc Nam bị đâm đến tận xương cốt bên trong, bất quá Ngọc Trần trực tiếp bay ra ngoài, chấn động đến hộc máu nhưng không bị thương quá nặng, chật vật ngồi dậy, vẻ mặt càng thêm oán độc.

“Chịu chết đi…thủ đoạn của ngươi đã ra hết rồi, vẫn không làm gì được chúng ta!” Bạch Liệt nhìn Lạc Nam cười lạnh nói…

“Nếu ta nhận thua thì sao?” Lạc Nam đột ngột cười tủm tỉm khiến đám người mộng bức…

“Thế thì quá tốt!” Đại Linh hưng phấn vỗ vỗ tay…

Tề Minh mấy người trầm mặt, bọn hắn không ngây thơ như Đại Linh, tên khốn này là đang kéo dài thời gian suy nghĩ đối sách, nhất định phải đánh nhanh thắng lẹ không để chuyện ngoài ý muốn phát sinh…

“Hừ, kẻ hèn nhát!” Ngọc Trần ba người tức điên, nếu tên này nhận thua chẳng khác nào bỏ lỡ thời cơ giết hắn tốt nhất…

Ba người liếc nhau, quyết định toàn lực giết Lạc Nam không để hắn nhận thua…

Nhìn cánh tay Lạc Nam vẫn còn rỉ máu do Hắc Chiến Mâu mang lại, đám người chợt nhận ra tên này cũng là kẻ bằng xương bằng thịt, chỉ cần toàn lực ra tay, hạ gục hắn là chuyện sớm hay muộn mà thôi…

Trong lúc nhất thời, cả đám nhanh chóng áp sát Lạc Nam, muốn tốc độ giải quyết, không cho hắn tìm ra chút khe hở nào…

Thấy tình cảnh này, sắc mặt Lạc Nam đột ngột trầm xuống, đem Trọng Kiếm ngăn ở trước mặt…

Biểu hiện của hắn càng khiến đám người cho rằng quyết định của mình là chính xác…càng thêm tụm lại, đem Lạc Nam vây vào chính giữa…

Thấy tình cảnh này, đám khán giả thở dài một hơi đáng tiếc, tình cảnh này Văn Lang mọc cánh cũng khó thoát a…

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt vốn ngưng trọng của Lạc Nam đột ngột chuyển thành cười tủm tỉm, hết sức gian manh…

“Không tốt!” Một cảm giác rợn cả tóc gáy lan truyền khắp cõi lòng từng người…

Lạc Nam thấy vậy cười càng quái dị hơn, Linh Thổ Đỉnh trong đan điền xoay tròn hết công suất, nhẹ giọng nỉ non:

“Sa Mạc Nộ!”

Buổi chiều đọc truyện vui vẻ nha ae!

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ.

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.