Giữa Hằng La Đại Hải mênh mông, nơi được xem là thử thách cự đại của những cường giả muốn băng qua nó, nguy hiểm tràn đầy lại có một đôi nam nữ đứng ôm hôn dưới ánh chiều tà trên mặt biển, cảnh tượng có phần thơ mộng nhưng cũng tương đương quái dị.
Càng quái hơn là khi bàn tay của người nam nhân theo thói quen tìm đến địa phương vừa đàn hồi vừa mềm mại và to lớn trước ngực nữ nhân nắn bóp, nữ nhân toàn thân như bị điện giật, lập tức hung ác cắn đầu lưỡi của hắn.
“Nàng là chó sao?” Lạc Nam cảm giác được lưỡi của mình chảy máu liền trừng mắt nhìn Quân Tư Tình.
“Tay của ngươi đặt ở đâu đó?” Quân Tư Tình liếc xéo hắn.
“Ở chỗ tuyệt vời nhất thế giới.” Lạc Nam dẻo miệng, còn cố ý nhào nặn them vài lần, xúc cảm thật sự tuyệt vời, cả bàn tay của hắn đều đầy ắp thịt.
“Đáng giận!” Quân Tư Tình đỏ bừng cả mặt vung tay đánh hắn, bất quá cũng không có ý định đẩy hắn ra.
Lạc Nam cười hắc hắc chụp lấy bàn tay mềm mại của nàng, cúi đầu hôn xuống, vươn ra cái lưỡi liếm láp từng ngón tay ngọc.
“Đừng làm rộn.” Quân Tư Tình nhịn không được thở gấp, máu huyết Sắc Quỷ trong người có dấu hiệu sôi lên.
Lạc Nam đang muốn tiếp tục tiến xa hơn, chợt từ Xích Nha Hắc Ám phát hiện có một đám chó săn của Bạch Giao Thiên đến gần, hắn âm thầm bất mãn, vội vàng ôm lấy Quân Tư Tình dịch chuyển rời đi.
Mà nàng cũng vì biến cố nhỏ như vậy mà khôi phục tỉnh táo, dùng sức đem hắn đẩy ra, chỉnh sửa lại phần áo lộn xộn, cắn cắn cánh môi anh đào thầm thì:
“Ta còn chưa chuẩn bị tâm lý…”
“Ừm.” Lạc Nam gật đầu, véo véo gò má mịn ngần của nàng đầy sủng ái nói:
“Ta sẽ không ép nàng.”
Quân Tư Tình khác với những nữ nhân khác, bởi vì dung mạo của nàng quá mức họa quốc ương dân, bởi vì hầu hết tất cả nam nhân từ trước đến nay tiếp cận nàng đều vì tham lam thể xác của nàng, muốn chiếm hữu nàng chỉ vì dục vọng nên nàng có tâm lý đề phòng rất lớn và rất dễ mẫn cảm với vấn đề nam nữ.
Vậy nên nếu hắn quá nóng vội hấp tấp, sợ rằng nàng cũng cho rằng hắn giống như những tên nam nhân kia, chỉ thèm muốn thân thể của nàng mà thôi.
Lạc Nam muốn chứng minh hắn quả thật muốn thân thể của nàng nhưng càng nhiều hơn chính là muốn trái tim, tình cảm của nàng.
Bằng không ở những lần trước khi nàng động tình đến mức vô lực phản kháng thì hắn đã có thể chiếm hữu nàng rồi, cần gì đợi đến bây giờ?
Quả nhiên thấy nam nhân giành cho mình sự tôn trọng, bờ môi của Quân Tư Tình nở một nụ cười ngọt ngào, trong mắt cũng xuất hiện tia nhu tình, chủ động nhón chân hôn vào má hắn.
Lạc Nam mỉm cười, theo thông tin mà hắn nhận được từ trong Phương Thước Dưỡng Quỷ, Sắc Quỷ là một chủng tộc cực kỳ lẳng lơ, dâm đãng, bất kể là nam nhân hay nữ nhân thì đều dễ dàng lên cơn động tình với đối tượng khác phái, giao phối vô cùng cởi mở, cả nam hay nữ đều có ít nhất vài người bạn tình, xem tình dục là niềm vui thú.
Ở trong Quỷ Tộc thì Sắc Quỷ thường là đối tượng song tu, bị các Quỷ Tộc hùng mạnh khác thu làm tình nô, xem như lô đỉnh.
Nhưng Quân Tư Tình dù có huyết mạch Sắc Quỷ lại hoàn toàn khác biệt, nàng dám yêu dám hận, lại rụt rè ngây thơ như thiếu nữ nhân loại mới biết yêu, cũng chỉ biểu hiện ra sự cám dỗ và quyến rũ khi ở bên cạnh hắn.
Có lẽ bởi vì dòng máu Quang Thần Tộc cao quý đã phần nào trung hòa được bản tính vốn có của Sắc Quỷ, tạo nên một Quân Tư Tình độc nhất vô nhị, là tình nhân trong mộng mà bất kỳ nam nhân nào cũng khao khát.
“Đi thôi, chúng ta đến Hải Long Cung.” Lạc Nam kéo tay nàng đề nghị.
“Ừm…” Quân Tư Tình nhu nhuận gật đầu, chỉ chỉ tay lên mặt mình:
“Làm ta xấu lại đi.”
Lạc Nam lắc đầu vuốt cằm nói: “Hình tượng đó của chúng ta đã bị địch nhân biết được, dùng khuôn mặt đầy rẫy hình xăm xuất hiện cũng khó tránh khỏi bị chúng tìm đấy gây sự.”
“Thế tính sao đây?” Nàng hỏi.
“Như vậy đi.” Lạc Nam lấy ra Tam Nhãn Mặt Nạ và Ngân Ảnh Áo Choàng khoác lên người Quân Tư Tình, che đậy tuyệt thế dung nhan của nàng.
“Vậy còn ngươi thì sao?” Nàng lo lắng cho hắn.
“Xem ta!” Lạc Nam nở nụ cười tà, ý niệm vừa động.
Trong khoảnh khắc này hắn liền biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn hiện ra ở mắt phải là màu trắng đen với vầng trăng khuyết treo lơ lửng ở trung tâm, Cấm Kỵ Chi Nhãn hiện thân thành năm cái đồng tử xoay tròn bên mắt trái, ở giữa trán thì hiện lên Phật Nhãn hoàng kim lấp lóe vô hỉ vô bi, chí cao vô thượng.
“Mặc dù hình tượng có phần quái hơn nhưng dung mạo vẫn là của Lạc Nam nha, rất dễ bị phát hiện!” Quân Tư Tình xem xét đánh giá.
Ba con mắt hiện lên nhưng các đường nét khuôn mặt vẫn là của hắn.
Lạc Nam mỉm cười, bất chợt một hình xăm Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên khuôn mặt hắn, che kín đến bảy phần dung mạo.
Kích hoạt thêm Thiên Đế Biến tầng thứ ba – Chấp Chưởng Càn Khôn, toàn bộ mái tóc chuyển thành một màu bạc trắng như sương khói.
Một hình tượng hoàn toàn mới đã hiện ra.
Quân Tư Tình há hốc bờ môi đỏ, hai mắt tròn xoe ngắm nhìn, nhịp tim đập lên thình thịch.
Một thân áo bào đen, khí chất của Chấp Chưởng Càn Khôn như đế vương, tóc trắng như tuyết tung bay, ba con mắt thần bí phi phàm, Bỉ Ngạn Hoa mỹ lệ nở rộ giữa khuôn mặt anh tuấn gốc cạnh.
Một hình tượng nam nhân lãnh khốc, tuấn lãng, tà mị và bí hiểm đến cực điểm đã ở trước mặt nàng.
Nếu như không phải quá quen thuộc với Lạc Nam, e rằng nàng cũng không nhận ra được thân phận của hắn.
“Thế nào? đẹp trai quá hả?” Lạc Nam thấy nàng ngẩn ngơ liền đắc ý cười nhếch mép.
“Ngươi rốt cuộc còn có thể biến hình bao nhiêu kiểu dáng? Đâu mới là con người thật của ngươi?” Quân Tư Tình không phủ nhận mình thật sự bị thu hút.
“Tất cả đều là ta!” Lạc Nam nở nụ cười: “Hình tượng bên ngoài dù thiên biến vạn hóa, trong tâm vẫn luôn có chỗ của nàng.”
“Đáng ghét.” Quân Tư Tình hờn dỗi không thôi, tên xấu xa này chỉ giỏi mồm mép.
Nhưng vì sao nàng cảm thấy toàn thân ngọt ngào như được tắm mật đây?
“Lên đường nào!”
Tiểu Tinh xuất hiện, Lạc Nam lại cùng Quân Tư Tình ngồi lên lưng nó, nàng vòng tay ôm lấy eo hắn.
Áo choàng bạc rộng thùng thình vẫn không thể làm ngọc thể lồi lõm của nàng ảnh hưởng, toàn bộ thân trước của nàng như áp vào lưng Lạc Nam khiến hắn vô cùng thoải mái.
NGAO!
Tiểu Tinh hưng phấn ngửa đầu rít dài, theo chỉ thị của chủ nhân xuyên phá không gian.
…
Thời gian dần trôi…
Ngày Hằng La Đấu Giá Hội càng đến gần, càng dễ dàng nhìn thấy vô số Pháp Bảo cao cấp, tọa kỵ, tu sĩ phi hành từ bốn phương tám hướng trên biển đang toàn lực di chuyển về một hướng.
Đa dạng chủng tộc, rất nhiều thế lực, đủ mọi cường giả từ có chút tiếng tăm cho đến hùng cứ nhất phương cự phách, từ Thánh Tướng tu sĩ cho đến Thánh Đế đều không muốn bỏ qua sự kiện lần này.
Bởi ai cũng hiểu rằng đây không chỉ đơn thuần là một buổi đấu giá, mà còn là một đại hội để mở rộng mối quan hệ, tìm kiếm cơ hội phát triển cho bản thân và thế lực sau lưng mình.
Nội dung về Hằng La Đấu Giá Hội cũng đã nêu rõ, những vật phẩm xuất hiện trong buổi đấu giá này không chỉ do riêng Hải Long Cung xuất ra, mà trong vòng ba tháng trước khi ngày đấu giá chính thức bắt đầu, tất cả tu sĩ và thế lực đều có thể đem vật phẩm giá trị của mình đến Hải Long Cung thẩm định, sau đó gửi vào buổi đấu giá để đạt được cái giá mình mong muốn.
Mà trong thời gian này, Hải Long Cung cũng sẽ tổ chức gặp mặt, giao lưu giữa các khách mời có thiệp tham dự.
Ví dụ như lập nên võ đài tỷ thí để thiên tài các thế lực lớn có thể cọ sát, tiệc tùng giao lưu vân vân…
Mà bởi vì Hằng La Đấu Giá Hội do Thế Lực cấp Chí Tôn đứng ra tổ chức, lại thêm đây không phải lần đầu, những lần trước đấu giá đều thuận lợi suôn sẻ, thế cho nên mức độ uy tín không cần phải bàn.
Chưa kể thế lực ở Hằng La Đại Hải ngư long hỗn tạp, tập hợp lại sẽ là một cổ lực lượng khủng bố vô cùng khổng lồ, dù là Chí Tôn Thế Lực cũng không dám lừa đảo qua mặt nhiều thế lực như vậy.
Bằng không lũ kiến tập hợp đến mức độ nhất định sẽ có thể thật sự cắn chết voi đấy.
…
Cùng thời điểm đó, trên chiến thuyền kích thước không quá lớn nhưng đầy hoa lệ đang băng băng ngự sóng mà đi, một tên thanh niên anh tuấn ăn mặc quý khí, chắp tay đứng trên đầu thuyền, ánh mắt sắc bén nhìn ra xa xăm, mở miệng nói với ông lão đứng sau lưng mình:
“Hiếm có cơ hội đại ca mắc sai lầm nghiêm trọng, đây là thời cơ tốt để bổn Thánh Tử lấy lòng phụ hoàng, cạnh tranh ngôi vị người thừa kế của hắn.”
“Nhị Thánh Tử nói rất đúng, lão phu và toàn thể gia tộc nhà mẫu thân ngươi sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ.” Ông lão đứng sau chắp tay nghiêm túc nói:
“Bởi vì tuổi tác của ngươi còn nhỏ nên tu vi thấp hơn Càn Nguyên nhưng thật ra thiên phú của ngươi không hề thua kém hắn, vì sao ngôi vị Thái Tử phải thuộc về hắn cơ chứ? Ngươi cũng có thể cạnh tranh một phen đường đường chính chính!”
“Trưởng Lão nói không sai, lần này bổn Thánh Tử quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ phụ hoàng giao phó, đạt được kiện đồ vật mà hắn cần ở Hằng La Đấu Giá Hội, lập công ghi điểm…” Thanh niên nở nụ cười.
Không sai, người thanh niên này là con trai thứ hai của Càn Quân Thánh Đế, đứng sau Thái Tử Càn Nguyên và đứng trước Tam Thánh Tử mập mạp thần trí có vấn đề.
Hắn tên là Càn Trọng, tu vi Thánh Vương Viên Mãn, là con của Càn Quân Thánh Đế và Duệ Phi.
Gia tộc của Duệ Phi là Duệ Gia cũng là một trong những gia tộc có tiếng tăm ở Quân Đô, đồng thời là nhà mẹ đẻ của Càn Trọng.
Duệ Gia luôn muốn nâng đỡ Càn Trọng cạnh tranh ngôi vị Thái Tử của Càn Nguyên nhưng từ trước đến giờ không có cơ hội.
Nào ngờ thời điểm gần đây Càn Nguyên liên tục mắc phải những sai lầm khiến Càn Quân Thánh Đế nổi giận, Càn Trọng và Duệ Gia liền nhân cơ hội rụt rịt hành động.
Đây là thời cơ tốt để lập công lấn lướt Càn Nguyên, Càn Quân Thánh Đế đã giao nhiệm vụ cho Càn Trọng tham dự Hằng La Đấu Giá Hội, bằng mọi cách cũng phải đem về một loại vật phẩm mà hắn mong muốn.
Càn Trọng đương nhiên vạn phần vui mừng, thề sống thề chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ mà phụ hoàng giao phó.
Sau khi bỏ ra một cái giá lớn mua được thiệp mời, hắn liền mang theo vài vị cường giả thân tín của mình lên đường xuất phát, trực chỉ Hải Long Cung.
Lão già sau lưng hắn chính là Đại Trưởng Lão của Duệ Gia, là một vị Thánh Hoàng Hậu Kỳ cấp cường giả.
Đưa mắt nhìn sóng biển lướt qua dưới đáy thuyền, Càn Trọng liếm liếm môi:
“Nghe nói sai lầm của đại ca là do một nữ nhân gây ra, nàng là phi tử của tam đệ, cũng không biết rốt cuộc là mỹ nhân như thế nào mới khiến đại ca ngày thường cực kỳ cẩn thận của ta xảy ra sai lầm như vậy?”
Vụ việc ở Tửu Sơn được phong tỏa tin tức với hầu hết dân chúng, tuy nhiên Càn Trọng là người trong hoàng thất làm sao có thể không biết chuyện?
Nghe nói bởi vì ham mê sắc đẹp của Tam Thánh Phi, Thái Tử Càn Nguyên đích thân đến Tửu Sơn, lợi dụng sự tin tưởng của Tửu Tiên Tán Nhân mà chuốc say hắn để nhân cơ hội gần gũi mỹ nhân.
Nào ngờ vô tình Dạ Linh Tộc ở Vĩnh Dạ Thung Lũng đánh tới, vị cường giả duy nhất có khả năng ngăn chặn kẻ địch là Tửu Tiên Tán Nhân đã bị chuốc say mất rồi, kết quả đường đường là Thái Tử và Tam Thánh Tử của Càn Quân Đế Quốc đều dễ dàng rơi vào tay Dạ Linh Tộc.
Mà trong lúc tình cảnh lộn xộn, Lạc Gia Thiếu Chủ và Tam Thánh Phi có mặt ở đó cũng bị mất tích một cách bí ẩn.
Vì nguyên nhân này mà Lạc gia chủ Ninh Vô Song nổi trận lôi đình, nhiều lần tìm đến Thánh Cung chất vấn, ngay cả phụ hoàng của hắn cũng phải đau đầu nhưng đuối lý chẳng biết phải làm sao.
Về phần Càn Quân Thánh Đế cũng phải bỏ ra một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo và trăm mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm chỉ để chuộc con tin từ tay Dạ Linh Tộc mang về, tổn thất cực kỳ thảm trọng.
Càn Quân Thánh Đế cũng vì vậy nổi trận lôi đình, ra lệnh giam lỏng Càn Nguyên để hắn sám hối.
Chuyện động trời như thế lại là do Càn Nguyên vì mê mẩn một mỹ nhân dẫn xuất mà ra, Càn Trọng là thiếu niên khí huyết phương cương, hắn đương nhiên cảm thấy tò mò đến cực điểm rồi.
Chứng kiến nét hứng thú trong mắt Càn Trọng, Duệ Gia Đại Trưởng Lão vội vàng nghiêm mặt nhắc nhở:
“Nữ nhân kia chắc chắn là loại hình hồng nhan họa thủy, nếu không muốn gây họa thì đừng tò mò, đừng tìm hiểu về nàng, Càn Nguyên thất thố xảy ra sai lầm là ví dụ, ngươi nếu muốn vượt qua hắn thì tốt nhất nên gạt bỏ ham muốn cá nhân sang một bên!”
“Đa tạ đại trưởng lão nhắc nhở, ta hiểu rồi!” Càn Trọng ngoài mặt nghiêm túc đáp, trong lòng lại âm thầm xem thường.
Theo hắn thấy thì mỹ nhân đẹp đến đâu cũng có giới hạn, ngươi có giữ vững được tâm tính của mình khi gặp nàng hay không tất cả là do bản lĩnh của ngươi mà thôi.
Càn Nguyên thiếu bản lĩnh nên mới xảy ra chuyện, Càn Trọng hắn chắc chắn sẽ không vì một mỹ nhân mà đánh mất lý trí làm liều như vậy.
Nếu như có thể, hắn muốn chiếm đoạt mỹ nhân đó để đánh bại triệt để Càn Nguyên trên mọi phương diện, đả kích Càn Nguyên.
Đáng tiếc ngay cả bóng dáng của nàng hắn cũng chưa có cơ hội được nhìn thấy.
“Tạm thời gác Tam Thánh Phi kia qua một bên…” Càn Trọng liếm liếm môi, giọng điệu trở nên cuồng nhiệt:
“Lần này Hằng La Đấu Giá Hội chắc chắn sẽ có những mỹ nhân hàng đầu ở Hằng La Đại Hải tham dự, đây là cơ hội để bổn Thánh Tử thể hiện bản lĩnh trước mặt các nàng, nói không chừng sẽ giúp Càn Quân Đế Quốc chúng ta thông gia cùng đại thế lực.”
“Giao Linh Công Chúa của Ngọc Giao Đảo, Nữ Hoàng của Nhân Ngư Tộc…các nàng đều là người đại diện của Thánh Đế Cấp Thế Lực.”
Duệ gia Đại Trưởng Lão cười cười: “Còn có một cái tên đại danh đỉnh đỉnh, nàng còn áp đảo cả Giao Linh Công Chúa và Nhân Ngư Nữ Hoàng.”
Càn Trọng nghe nhắc đến hô hấp liền nặng nề, hai mắt đỏ lên đầy vẻ sùng bái và ngưỡng mộ, cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài tiếc nuối:
“Nàng là hiện thân của một trong hai Chí Tôn cấp Thế Lực hàng đầu Hằng La Đại Hải, đừng nói là ta…e rằng phụ hoàng cũng không thể với tới!”
…
Như mọi khi thì đầu tuần e lại bận quá, mọi người đọc tạm 1 chương nhé.
Chúc cả nhà ngủ ngon