“Ngươi…”
Quân Tư Tình hận không thể tung ra một tát đánh rụng răng Lạc Nam, mắt thấy mục đích thành công trong gang tấc lại thất bại theo kiểu như vậy.
Thì ra tên khốn kiếp này bởi vì quá mức mê muội nàng, mê đến lòng sinh ra tự ti mặc cảm không dám chạm vào nàng sợ khinh nhờn nữ thần trong lòng hắn, phải trải qua một cuộc đấu tranh tâm lý dữ dội mới dùng sức đẩy nàng ra.
Nhưng hết chỗ này đến chỗ khác hắn không đẩy, ngược lại nhắm ngay bầu sữa đẫy đà căng mọng của nàng dùng sức.
Lần đầu tiên trong đời Quân Tư Tình bị người khác chạm vào nơi đó, huống hồ Lạc Nam còn là nam nhân?
Cảm giác tê tê dại dại khi lòng bàn tay ấm nóng của hắn tiếp xúc khiến nàng thở hổn hển, nhịp tim đập loạn xạ lên.
Trong lúc nhất thời mất cả hứng quyến rũ hắn, ra vẻ giận dỗi dậm chân một cái xoay người bay đi.
“Ây da, Lạc Nam ngươi là tên khốn kiếp, chọc giận nữ thần rồi!”
Sau lưng vẫn còn vọng theo âm thanh hối hận tự trách của Lạc Nam khiến lửa giận trong lòng Quân Tư Tình có chút hạ nhiệt, nàng có thể cảm giác được ánh mắt hối hận của hắn nhìn theo bóng lưng mình.
“Thời gian còn dài, không tin ngươi không cắn câu…”
Quân Tư Tình không gấp gáp biến mất dạng.
Lạc Nam nhìn theo bóng lưng thướt tha uyển chuyển, cái vòng eo như rắn không xương kết hợp bờ mông căng đầy ngạo nghễ lắc lư qua lại theo mỗi bước chân thật sự khó thể dời mắt a.
Đưa tay lên mũi ngửi ngửi, mùi hương nồng đậm đánh sâu vào đầu não, cảm giác xúc cảm mềm mại đàn hồi trên tay vẫn còn, dù chỉ trải qua một khoảnh khắc ngắn ngũi, hắn vẫn nhếch miệng cười tà:
“Xúc cảm không tệ lắm…”
Lạc Nam trở về lưng trâu nằm xuống huýt sáo, ngửa đầu nhìn mây trắng cách đỉnh đầu của mình không xa, linh hồn dần trôi theo mạch suy nghĩ.
Nếu là trước đây có lẽ hắn sẽ chẳng quá để tâm đến sự tồn tại của Quân Tư Tình, chỉ cần giả vờ bị mê hoặc trước nhan sắc của nàng mà không dám khinh nhờn giống vừa rồi, như vậy Càn Quân Thánh Đế sẽ không thể tìm ra cớ để hãm hại, mà hắn cũng vẫn mang tiếng kẻ háo sắc phế vật, mỹ nhân đưa đến tận cửa cũng tự ti không dám chạm vào.
Vốn hắn chỉ định bắt cóc Quân Tư Tình, lợi dụng nàng làm người ấp nở quả trứng hoàng gia Quỷ Tộc thay cho nhân tuyển trước đây là Quỷ Đỏ.
Nhưng hiện tại sau khi được nhìn thấy dung nhan ma quỷ và nữ thần của nàng kết hợp, ý định bắt cóc càng mãnh liệt hơn.
Cũng không phải vì hắn đam mê chiếm hữu mỹ nhân làm của riêng, mà vì mức độ nguy hiểm của Quân Tư Tình trong tay Càn Quân Thánh Đế.
Lỡ như trong tương lai Càn Quân Thánh Đế bị Lạc Nam đối phó đến mức không thể tập hợp Quốc Vận được nữa, rơi vào đường cùng hạ quyết tâm đem Quân Tư Tình mang ra giao dịch với một vị cường giả háo sắc nào đó đổi lấy tài nguyên cao cấp đột phá Chí Tôn, chẳng phải sẽ trở thành đại họa?
Với sức hấp dẫn của Quân Tư Tình, không gì là không thể.
Lạc Nam biết mình có phần lo xa, nhưng dù là một tia khả năng để kẻ thù chuyển mình và đảo ngược tình thế hắn cũng không hề mong muốn.
Vậy nên bằng mọi cách phải bí mật bắt được Quân Tư Tình không lưu manh mối.
Khi đó vừa chấm dứt mối họa sau này, vừa khiến Càn Quân Thánh Đế mất đi tình nhân trong mộng, nói không chừng sẽ khiến hắn phẫn nộ đến tẩu hỏa nhập ma, Lạc Gia không cần đánh vẫn tự động thắng cuộc.
Vấn đề hiện tại là tu vi của Quân Tư Tình không thấp, trên thân kiểu gì cũng sẽ có thủ đoạn bảo mệnh lợi hại mà Càn Quân Thánh Đế cho nàng.
Chưa kể bên cạnh còn lão già nát rượu Tửu Tiên nhìn chằm chằm, thật sự là khó càng thêm khó.
“Nói đến lão cẩu Càn Quân này cũng thật can đảm, Quân Tư Tình là phần tử bị Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc truy sát, hắn vậy mà dám giữ nàng làm của riêng, không sợ bị cường giả của hai tộc này tìm đến cửa?”
Lạc Nam chép chép miệng.
Phải biết Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc đều là hai chủng tộc Chí Tôn rất cường đại, nếu để bọn hắn biết đến sự tồn tại của Quân Tư Tình, kiểu gì cũng sẽ tìm đến.
Cũng may cho Càn Quân Thánh Đế, buổi đấu giá mà hắn tham gia cho phép khách nhân che giấu thân phận, bảo vệ thông tin tư mật của những người tham gia đấu giá.
Vì vậy dù có kẻ thành công đấu giá thắng được Quân Tư Tình cũng không ai biết người đó là Càn Quân Thánh Đế.
Từ đó cho đến nay Càn Quân Thánh Đế giam lỏng nàng trong nơi sâu nhất của Hậu Cung, ngay cả Thánh Hậu hiện tại cũng không biết đến sự tồn tại của nàng.
Lần này cũng bởi vì muốn nóng lòng hãm hại Lạc Gia, chiếm Quốc Vận đột phá Chí Tôn nên Càn Quân Thánh Đế mới để Quân Tư Tình ra mặt.
Lạc Nam bắt đầu cân nhắc các kế hoạch.
Hiện tại hắn có thể thông qua Thiên Cơ Lâu để vạch trần thân phận của Quân Tư Tình, khiến Quang Thần Tộc và Sắc Quỷ Tộc tìm đến thay mình giải quyết luôn Càn Quân Thánh Đế.
Với tội trạng che giấu đối tượng bị hai tộc truy lùng, Càn Quân Thánh Đế không có quả ngon để ăn.
Nhưng cách hành sự của mấy chủng tộc này cực kỳ bá đạo, liệu bọn hắn có tiện tay diệt luôn toàn bộ Càn Quân Đế Quốc hay không?
Chẳng may khả năng đó xảy ra, Lạc Gia cũng bị liên lụy.
Liệu có nên mạo hiểm? hay sử dụng Thiên Cơ Lâu để dò xem động thái của Quang Thần Tộc và Sắc Quỷ Tộc nhỉ?
“KENG, phát động nhiệm vụ chi nhánh Chinh Phục Nữ Quỷ Thần, thành công nhận được một lần triệu hoán công pháp tuyệt tích cho cả Quỷ và Thần tu luyện, một lần vào Vạn Vũ Môn, thất bại Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc tiêu diệt Càn Quân Đế Quốc.”
Nhiệm vụ chú thích: Trong mười năm chiếm được trái tim của Quân Tư Tình, để nàng cam tâm tình nguyện phản bội Càn Quân Thánh Đế, ấp nở quả trứng Quỷ Tộc.
Lạc Nam toàn thân sững sờ, vô thức bật người ngồi thẳng lưng.
“Đã bao lâu rồi ta chưa nhận được nhiệm vụ thuộc kiểu chinh phục mỹ nhân nhỉ?” Hắn thầm suy nghĩ.
Lần gần nhất có lẽ là nhiệm vụ Chinh Phục Tà Âm, khiến Ngọc La Yên phản bội Tru Tiên Điện, nhưng đó cũng chỉ là nhiệm vụ nhắm vào Tà Âm là chính, không đòi hỏi tình cảm của Ngọc La Yên.
Còn lần này nhiệm vụ chỉ thẳng ra phải chiếm được trái tim của Quân Tư Tình.
Nói đến đối tượng của nhiệm vụ chinh phục mỹ nhân đầu tiên mà Lạc Nam nhận được chính là Yên Nhược Tuyết, kế đến là Mộc Tử Âm và còn nhiều thê tử khác.
Nhưng khiến hắn nhung nhớ và hoài niệm nhất lại là nhiệm vụ “chinh phục mẹ vợ”, đối tượng là Diễm Nguyệt Kỳ, kết quả của nhiệm vụ thành công tốt đẹp, nàng chẳng những bị hắn chinh phục, cái bụng còn to lên sinh ra Tiểu Kỳ Nam.
Những nữ nhân mà Hệ Thống đưa ra nhiệm vụ như thế đều để lại dấu ấn đặc sắc thuộc về các nàng trong cuộc đời của hắn, vậy nên lúc này khi nhiệm vụ chỉ định Quân Tư Tình, rất nhiều kế hoạch của Lạc Nam chưa kịp suy tính đã bị sụp đổ.
Ít nhất hắn không thể để nàng bị Quang Thần Tộc và Sắc Quỷ Tộc phát hiện nhằm mượn đao giết người Càn Quân Thánh Đế nữa.
“Thật là đau đầu…”
…
Thời gian dần trôi, thấm thoát Lạc Nam đã vừa đủ 18 tuổi.
Xuyên suốt một năm hắn vẫn làm bạn với việc làm nông, ngày làm đêm về ngủ…à không, đêm về tu luyện.
Tài nguyên ở Thiên Cơ Lâu vẫn liên tục được rót về Không Gian Hệ Thống.
Việc kinh doanh ngày càng khá lên, danh tiếng của Thiên Cơ Lâu cũng ngày một lớn, dần dần Lạc Nam yêu cầu Vũ Lăng Phi chỉ nghênh tiếp khách hàng là Thánh Vương trở lên, bởi vì dưới Thánh Vương thật sự khó lấy ra được thứ gì vừa mắt của hắn.
Với số lượng lớn Nguyên Thạch phong phú mà Thiên Cơ Lâu không ngừng truyền đến, chẳng những Lạc Nam tận dụng tu luyện, mà các thê tử và mấy nữ nhi trong Linh Giới Châu cũng được thơm lây, tu vi tiến triển.
Nguyên Văn của Lạc Nam đã đạt đến con số 500.
Ma Văn cũng nhờ Lập Ma Quả mà đạt đến 300.
Ngoài ra hắn cũng yêu cầu Vũ Lăng Phi giao dịch tin tức lấy các tài nguyên thích hợp cho Long Tộc, Phật Tu sử dụng.
Nàng cũng không để hắn thất vọng, giao dịch được một ba đóa Long Diên Thảo Tứ Tinh Thánh Cấp và một viên Phật Châu Ngũ Tinh Thánh Cấp, giúp Long Văn của hắn đạt đến 199 đường, Phật Văn cán móc 200 đường.
Đáng tiếc không thu được thêm bộ Hỗn Độn Khí nào.
500 Nguyên Văn, 300 Ma Văn, 200 Phật Văn và 199 Long Văn, 45 hành tinh.
Tu vi vẫn dậm chân tại chỗ.
Việc khai mở thêm số lượng đường văn Lạc Nam có thể thực hiện bí mật bên trong cơ thể mình mà không sợ bị người ngoài phát hiện, nhưng nếu tu vi đột phá sẽ tạo nên động tĩnh lớn, khí tức tiết lộ ra xung quanh.
Có trời mới biết lão già Tửu Tiên hay Quân Tư Tình có đang âm thầm theo dõi mình hay không, Lạc Nam không dám mạo hiểm nên quyết định gia tăng chiến lực thay vì gia tăng tu vi trong một năm qua.
Hắn chỉ cố ý điều chỉnh khí tức bên ngoài tăng thêm một tiểu cảnh.
…
“Tên tiểu tử này rốt cuộc phế đến mức nào? ngốn từng ấy tài nguyên trong một năm vẫn chỉ từ Ất Tiên Sơ Kỳ lên được Trung Kỳ?”
Quả nhiên đúng như Lạc Nam đề phòng, bên trong nhà sàn của mình, Tửu Tiên say khướt ngã lưng trên võng, hai mắt trừng ra, miệng thầm mắng chửi.
Thỉnh thoảng hắn vẫn chú ý đến hành vi của Lạc Nam, phát hiện tên tiểu tử này không phải hết thuốc chữa như những gì thiên hạ đồn đại, ngược lại khá là cố gắng tu luyện.
Cứ mỗi đêm tiểu tử này lại từ không gian pháp bảo lấy ra hàng loạt tài nguyên quý giá để luyện hóa, hấp thụ sạch sẽ.
Với nội tình của Lạc Gia, trang bị được cho hắn từng ấy tài nguyên phòng thân cũng có thể lý giải được.
Nhưng ngặt nỗi tuy số lượng tài nguyên mà tên khốn này tiêu hao đã đạt đến con số khổng lồ, đủ để một vị Thánh Tướng Viên Mãn hao hết tiềm lực cả đời đột phá Thánh Vương, nhưng tu vi của Lạc Nam chỉ tăng một tiểu cảnh giới nhỏ.
Ất Tiên Sơ Kỳ lên Ất Tiên Trung Kỳ.
Điều này khiến Tửu Tiên Tán Nhân chẳng biết phải nói gì cho phải, cả đời hắn chưa từng nhìn thấy phế vật như vậy.
Cũng may ngay từ đầu không có ý định thật sự thu Lạc Nam làm đồ đệ, bằng không sợ rằng phải mang tiếng cả đời.
Hắn mới không có đồ đệ vô dụng như vậy.
…
“Đáng giận, cái tên này chẳng những là phá gia chi tử khi chơi bời lêu lỏng, hắn còn phá gia chi tử ngay cả ở lúc tu luyện!”
Trong một nhà gỗ tinh xảo khác bên cạnh hồ, Quân Tư Tình nhìn lén Lạc Nam tu luyện mà lên cơn giận sôi.
Nàng phát hiện danh tiếng phá gia chi tử của Lạc Nam vẫn còn nhẹ đối với hắn.
Thử nghĩ bỏ từng ấy tài nguyên đã đủ để bồi dưỡng một vị Thánh Vương hàng thật giá thật, kết quả con hàng này chỉ có thể từ Ất Tiên Sơ Kỳ lên Ất Tiên Trung Kỳ, có đáng giận hay không?
Sợ rằng đợi đến khi Lạc Nam thành Thánh, Lạc Gia sẽ vì hắn mà tán gia bại sản.
Một Thánh Đế Gia Tộc phải rơi vào cảnh nghèo vì để bồi dưỡng nên một Nhập Thánh, nghe vô lý nhưng lại cực kỳ thuyết phục trước trường hợp của Lạc Nam.
“Hừ, đã suốt một năm làm nông và tu luyện, với bản tính háo sắc như mạng của ngươi chắc chắn đã cực kỳ động dục…” Quân Tư Tình thầm nghĩ:
“Ngày mai ta lại xuất mã, lần này chắc chắn thành công.”
Nàng đã cố ý không gặp mặt Lạc Nam suốt một năm để kích thích ham muốn của hắn.
Với nam nhân đang tuổi sung sức, huyết khí phương cương nhưng đã một năm không đụng vào nữ sắc, chắc chắn nàng sẽ dễ dàng đùa giỡn hắn trong lòng bàn tay.
…
Một ngày này Lạc Nam vẫn chăn nuôi trồng trọt như thường lệ.
Hắn phát hiện công việc làm nông nhẹ nhàng này cũng không phải chẳng giúp ít gì cho mình như suy nghĩ, ngược lại tâm hồn của hắn nhẹ nhõm hơn, mạch suy nghĩ thông suốt hơn, toàn thân thư thái dễ chịu, dường như tâm cảnh cũng nhờ vậy mà tăng lên một thoáng, sự dao động cho Quân Tư Tình tạo ra cũng biến mất từ lúc nào rồi.
“Lạc Nam ngươi xem thành phẩm đây, bổn Thánh Tử có lợi hại không hả?”
Một tên mập cả người dơ bẩn chạy đến trước mặt hắn khoe khoang, trong tay cầm theo một con trâu được nặn bằng đất sét dương dương đắc ý.
“Lợi hại.” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái khen ngợi hắn, thản nhiên hỏi: “Ngươi học nặn đất làm gì?”
“Bổn Thánh Tử muốn nặn tượng Thánh Phi để tặng cho nàng…” Tên mập cười hề hề.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, con hàng này cũng thật sự đáng thương.
Mà nhắc đến cũng kỳ quái, rõ ràng Tửu Tiên đã chịu nhận tên mập này dạy dỗ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn ném ở đây cùng với hắn làm nông, cũng không biết ý đồ thật sự của ông ta là gì.
Đáng kinh ngạc ở chỗ tên mập này cũng rất nỗ lực và ngoan ngoãn nghe lời, điều khó hiểu ở chỗ dù hắn lao động cũng rất vất vả nhưng không hề ốm lại, vẫn mập mạp tròn trịa như ngày đầu, chẳng lẽ do cái gọi là cơ địa?
“Thiếu Chủ và Thánh Tử có mệt không? thiếp thân có pha một ít trà…”
Mùi hương thoang thoảng dễ chịu của trà xanh truyền đến, nhưng lại chẳng thể so sánh với vị hoa nồng nàn trên người Quân Tư Tình.
Chỉ thấy tuyệt sắc yêu cơ đạp không mà đến, tay mang bộ ấm trà, ánh mắt đầy ôn nhu.
“Thánh Phi, Thánh Phi đến…” Tam Thánh Tử kích động nhảy dựng, toàn thân run rẩy lên khi nhìn thấy nàng.
Chú ý đến toàn thân mình dơ bẩn vì bùn đất, hắn hoảng sợ nói:
“Không được, ta dơ bẩn sẽ khiến nàng ghét bỏ!”
Nói xong điên cuồng quay người lao đầu xuống hồ như sợ bị Quân Tư Tình bắt gặp dáng vẻ chật vật của hắn.
Lạc Nam nhếch miệng, sợ rằng bệnh trạng của con hàng này sẽ càng ngày càng nặng hơn.
Thời điểm nhập kịch lại đến, Lạc Nam lập tức trưng ra ánh mắt cuồng si nhìn lấy giai nhân mê đắm nói:
“Một năm qua ta điên cuồng làm việc và tu luyện chỉ để quên đi bóng hình thần nữ, đáng tiếc càng cố gắng lại càng nhớ mong, bóng dáng của nàng thật sâu khắc vào tiềm thức, ta hận chính bản thân mình…”
Quân Tư Tình âm thầm giật mình, nàng quả thật phát hiện Lạc Nam chăm chỉ vô cùng, tu luyện mỗi đêm, cứ tưởng dù thiên phú của hắn phế vật nhưng không tệ hại như lời đồn, nào ngờ tất cả hành vi khác thường của hắn là do nàng mang đến.
Nàng âm thầm đắc ý, dùng giọng điệu đau đớn truyền âm:
“Thiếp đây cũng có nỗi khổ tâm trong lòng, lần đầu gặp Thiếu Chủ đã như trúng phải tiếng sét ái tình, một năm qua cố tình trốn tránh không dám nhìn thấy ngươi, muốn dùng thời gian xóa đi bóng hình của Thiếu Chủ, đáng tiếc cuối cùng vẫn là thất bại…nhịn không được lấy cớ đưa nước chỉ để gặp ngươi một lần…”
“Cái gì?” Lạc Nam kích động đến toàn thân run rẩy, không dám tin nhìn lấy nàng, cảm động đến mức nước mắt chảy ra, nói không tròn chữ:
“Thật…lời ấy là thật sao? ta không nằm mơ chứ?”
Quân Tư Tình buồn bã lắc đầu, vuốt mái tóc bâng quơ đáp: “Người ta đã nói đến mức này mà chàng vẫn không hiểu sao? thật uổng danh tiếng phong lưu đa tình…”
Lạc Nam hưng phấn đến mức đi qua đi lại, xoa xoa tay liên tục, ánh mắt hiện cả lên hình trái tim:
“Chẳng lẽ thế gian thật sự có nhất kiến chung tình, ta và nàng đều vừa thấy đã yêu nhau?”
Quân Tư Tình trong lòng thầm buồn nôn, tên này thật sự quá sến súa.
Nàng đang muốn thi triển thủ đoạn cuối cùng để cưa gục hắn trong nốt nhạc, một giọng nói cao ngạo đến cực điểm từ dưới chân núi bỗng vọng thẳng mà lên:
“Càn Nguyên Thái Tử bái phỏng Tửu Tiên Trưởng Lão!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon