Con Đường Bá Chủ

Chương 119: Khảo nghiệm thứ nhất




Theo tiếng nói của Bảy vị chấp sự, đám tu sĩ từng người gương mặt trở nên nghiêm túc, siết chặt lấy nắm tay…

Cơ hội này bọn họ đã chờ đợi quá lâu, hơn nữa mỗi thế hệ việc khảo hạch đều có sự thay đổi, vì lẽ đó không ai dám có tí bất cẩn…

“Cửa khảo hạch thứ nhất sẽ là gì đây?” Không ít người âm thầm suy đoán…

Mà trước sự ngờ vực của bọn hắn, chỉ thấy bảy vị Chấp sự phất lấy óng tay áo, từ trên người bọn hắn, hàng loạt quả cầu bằng thủy tinh trong suốt có kích cỡ bằng nắm tay bay ra, lơ lửng trên không trung…

Tổng cộng không dưới mười vạn quả cầu, trôi nổi trên bầu trời…

Nhận thấy đám người nghi hoặc, Lão Thất òm òm vang vọng giải thích nói:

“Quả cầu này gọi “Chứng Linh Cầu”, là một loại pháp bảo đơn giản nhưng có khả năng kiểm chứng độ tinh khiết của Linh Lực các ngươi!”

“Cửa ải thứ nhất là kiểm tra độ tinh khiết của Linh Lực, mặc kệ các ngươi có bao nhiêu Linh Căn, tùy ý sử dụng tất cả cũng được, chỉ cần có một loại linh lực đạt tinh khiết trên sáu thành, sẽ thông qua cửa ải đầu tiên! Linh Lực ẩn chứa tạp chất, tinh khiết không đủ sáu thành, lập tức loại bỏ…”

Đám người bừng tĩnh hiểu rõ quy tắc, không ít người sắc mặt trở nên tái nhợt khó coi…

Tu sĩ đều có Linh Lực, chuyện này ai cũng biết, nhưng để có được Linh Lực tinh khiết không phải chuyện dễ dàng gì…

Bởi lẽ, trong quá trình tu luyện, vì vô số nguyên nhân khác biệt sẽ dẫn đến Linh Lực trong cơ thể không tinh khiết như lúc ban đầu, một số trường hợp điển hình dẫn đến Linh Lực không tinh khiết như: Phục dụng quá nhiều đan dược để gia tăng tu vi, tu luyện công pháp thấp kém, đột phá khi căn cơ còn chưa vững vàng, hay đơn giản chỉ vì thiên phú của bản thân không cao,…

Ai cũng hiểu, người có Linh Lực càng tinh khiết, ngày sau tu luyện sẽ càng dễ dàng, thành tựu càng cao hơn, và đương nhiên chiến lực cũng mạnh hơn đồng cấp…

Cũng vì nguyên nhân này, mà trong cùng thế hệ, người có Linh Lực càng tinh khiết sẽ được công nhận là thiên tài…

Lạc Vũ là một trong số đó, cả hai loại linh lực Băng và Lôi của hắn có độ tinh khiết lên đến Tám Thành…

Đám lão già trong Học Phủ muốn tìm truyền nhân, đương nhiên rất chú trọng điểm này…chẳng ai muốn đệ tử của mình có Linh Lực chứa đựng tạp chất cả…

“Các ngươi truyền một phần linh lực của mình vào Chứng Linh Cầu, nó sẽ đổi màu theo từng mức độ tinh khiết khác nhau của Linh Lực!” Một tên chấp sự khác mở miệng, hắn là Lão Lục, kẻ đứng canh cổng Thánh Thành cùng Lão Thất trước đó…

“Màu đen chứng tỏ độ tinh khiết của Linh Lực thuộc sáu thành trở xuống, bảy thành là màu đỏ, tám thành là màu tím, chín thành là màu vàng, về phần mười thành rất ít người có người đạt tới, ngay cả bảy người chúng ta cũng không được!…”

Lão Lục nhàn nhạt nói…trong lòng thầm bổ sung một câu: “Chỉ có một số kẻ khủng bố trên Hoàng Kim Bảng mới xuất hiện mười thành, các ngươi sẽ không hiểu được!”

Đám người gương mặt ngưng trọng, ngay cả Linh Lực của Luyện Hư Kỳ cũng không đạt được độ tinh khiết đến mười thành, bọn hắn cảm thấy cửa ải lần này sẽ đào thải vô số người…

“Bắt đầu đi!” Bên trong không gian bí ẩn, Chấp Chính Trưởng Lão lên tiếng…

Hít…

Biển tu sĩ hít sâu một hơi lấy tinh thần, mỗi người vươn tay bắt lấy một Chứng Linh Cầu, thả lỏng tinh thần, dùng toàn bộ linh lực trong thân thể mình truyền vào, dường như hy vọng độ Tinh Khiết càng cao càng tốt…

Trong lúc nhất thời, hàng loạt ánh sáng che phủ cả không gian, phần lớn là ánh sáng màu đen, kế đến là màu đỏ chứng tỏ độ tinh khiết của linh lực đạt bảy thành, có thể thông qua khảo hạch…cũng có vài trường hợp hy hữu, xuất hiện màu Tím…

Không ít người nhìn quả cầu đen trong tay mình, nước mắt chảy dài trên má, bọn hắn biết mình bị loại…

Việc này cũng không có cách nào, phần lớn người ở đây thuộc thế lực cấp thấp, có thể tu luyện đến Kim Đan đã là không tệ rồi, muốn Linh Lực bọn hắn Tinh Khiết trên sáu thành quả thật đòi hỏi hơi cao…

Lạc Nam và tứ nữ cũng mỗi người cầm lấy một quả, âm thầm quan sát…

“Thứ này có giá không rẻ, mỗi Chứng Linh Cầu ít nhất cũng tầm 10 viên Cực Phẩm Linh Thạch, không ngờ Học Phủ chi lớn như vậy, ngay cửa ải thứ nhất đã đầu tư phần lớn tài sản rồi!” Mộc Tử Âm có kiến thức không tệ, mở miệng cười nói…

“Được rồi, để thiếp thử trước cho!” Lý Trúc Loan luôn hoạt bát hiếu động, vội vàng truyền mộc linh lực vào Chứng Linh Cầu…

Xoẹt…

Tia sánh lóe mắt xuất hiện, quả cầu trên tay nàng bộc phát màu Vàng rực rỡ như ánh rạng đông, chứng tỏ Linh Lực tinh khiết đến tận Chín Thành…

Lý Trúc Loan trợn tròn mắt đẹp chớp chớp, hiển nhiên ngay cả bản thân nàng cũng không nghĩ Linh Lực của bản thân lại Tinh Khiết như vậy…

Gặp chúng nữ cũng kinh ngạc, Lạc Nam cười giải thích:

“Linh Lực của Trúc Loan được hình thành từ Dị Mộc Phệ Thiên, độ tinh khiết cao như thế là điều dễ hiểu!”

Tứ nữ bừng tĩnh gật đầu, quả thật Dị Mộc chính là Thiên Địa Kỳ Vật hiếm có, cả thế gian được bao nhiêu người sở hữu? mang lại hiệu quả như vậy cũng không khó hiểu chút nào…

Động tĩnh nơi này cũng thu hút vô số ánh nhìn, xem quả cầu vàng rực trên tay Lý Trúc Loan, cả đám xoa xoa mắt tỏ vẻ không dám tin tưởng…

Một vị không có bối cảnh nữ tử, Linh Lực sẽ tinh khiết như vậy sao?

Bảy tên chấp sự ánh mắt lấp lánh, hận không thể lập tức chiêu mộ Lý Trúc Loan vào Học Phủ ngay lập tức…

Trực Tiếp Vạn Lý Kính đương nhiên không bỏ qua thời khắc này, đã sớm thu phát hình ảnh của Lý Trúc Loan và chúng nữ xung quanh nàng, bao gồm cả Lạc Nam…

Bên trong Quảng Trường…

“Tên xấu xa này! Bốn vị tuyệt đại giai nhân làm bạn, oai như cóc!” Yên Nhược Tuyết rốt cuộc chứng kiến thân ảnh nam nhân nàng ngày đêm nhung nhớ, nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má ngọc, hừ một tiếng mắng chửi…

Dù có niềm tin rất lớn đối với hắn, nhưng giang hồ quá mức hiểm ác, nàng không biết người thiếu niên mù lòa năm xưa có thành công đặt chân đến Thánh Thành hay không?

Hiện tại lo lắng trong lòng đã gạt xuống, bản tính ghen tuông của nữ nhân chợt hiện lên…

Nàng không ghen hắn có nhiều nữ nhân, thứ nàng ghen là những nữ nhân kia có thể sóng vai cùng hắn, mà nàng chỉ có thể ngồi đây quan sát…

“Là anh chàng đẹp trai đó sao? ánh mắt của Tam muội không tệ đâu!” Tô Mị liếm liếm đôi môi, hai tay chống nạnh lên vòng eo không xương như rắn nước, nhìn thân ảnh nam nhân duy nhất trong Kính…

So với dáng vẻ gầy gò xanh xao lúc ban đầu, hai năm qua Lạc Nam đã trở nên cao lớn lực lưỡng, diện mạo anh tuấn, lại thêm công pháp tu luyện thuộc hàng cao cấp nhất nên khí thế từ thân thể phát ra rất phiêu dật xuất trần…

Cộng thêm một con mắt bạc trắng tà dị và một bên mù lòa trống rỗng, càng kích thích thị giác của người khác, để lại ấn tượng rất mạnh…

“Những nữ nhân kia…!” Hoa Ngọc Phượng nhìn chằm chằm thân ảnh của Lý Trúc Loan các nàng, trực giác của nữ nhân khiến nàng cảm thấy một tia quen thuộc, chỉ là trí nhớ lại chẳng thể nhận ra…

“Chính là tên xấu xa đó! Phong lưu đa tình thành tính, đợi hắn tiến vào muội sẽ không bỏ qua cho hắn!” Yên Nhược Tuyết gạt nước mắt trên má, vừa khóc vừa cười, xinh đẹp tuyệt trần…

Tô Mị và Hoa Ngọc Phượng liếc nhau, niềm tò mò với nam tử trong ảnh càng thêm mãnh liệt…

Mà lúc này, bên ngoài Học Phủ…

Mộc Tử Âm nhợt nhạt mỉm cười, linh lực lại truyền vào Chứng Linh Cầu…

Màu tím sáng rực mà ra…

Hiển nhiên so về độ tinh khiết của Linh Lực, nàng vẫn kém đệ tử mình một bậc, dù sao thì Lý Trúc Loan dùng chính là Dị Mộc a… bất quá màu Tím chứng tỏ Linh Lực của nàng tinh khiết đến tám thành, đã rất không tệ rồi…

Có thể thấy Mộc Tử Âm có thiên phú rất cao, chỉ dựa vào tự thân đã đạt Tám Thành Linh Lực tinh khiết…

Phải biết công pháp Lạc Nam cho gần đây là Mộc Ảo Chân Kinh, nàng vẫn chưa tu luyện đâu nha…

Bạch Tố Mai cũng thoáng truyền Tinh Thần hệ linh lực vào Chứng Linh Cầu…

Lại là màu tím…

“Đợi nàng trở thành Thái Bạch Thôn Tinh Xà, linh lực sẽ tinh khiết đến tận mười thành!” Kim Nhi thong thả nói…

Tinh Thần hệ luôn là thuộc tính hiếm có, khi tu luyện ngoài hấp thụ Linh khí trong trời đất, còn có thể hấp thu tinh hoa của các vì sao, nên có Linh Lực tinh khiết là điều dễ hiểu…

Đến lúc này đây, đám người Lạc Nam và chúng nữ không thể nghi ngờ đã trở thành tiêu điểm của toàn trường…

Chúng nữ mỗi người mỗi vẻ, có trang nhã, có thanh xuân, có thánh khiết và cũng có thành thục…

Toàn thân đều mặc lấy y phục quý giá, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm…

Đương nhiên kẻ được chú ý nhất lại là Lạc Nam, một kẻ được bốn vị tuyệt đại mỹ nhân vây quanh, không thể nghi ngờ phải có gì đó đặc biệt…

Thật khó tin những người này lại không có bối cảnh…

Vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn hắn…

“Hừ, bên người hắn toàn là nữ tử xuất chúng, chắc tên này đã quên mất tỷ muội chúng ta từ lâu rồi!” Diễm Hồng Liên ghen tuông lộ rõ ra mặt, môi đỏ cắn chặt vào nhau…

“Từ bao giờ tỷ tỷ của muội lại thiếu tự tin như vậy? tỷ muội chúng ta song kiếm hợp bích, đoạt hắn trở về!” Diễm Điệp Tình quơ quơ nắm đấm nhỏ, trong mắt hừng hực ý chí chiến đấu nhìn Lý Trúc Loan trong ảnh…

Tuổi tác của hai nàng nhỏ nhất trong đám nữ nhân của hắn, so với Lý Trúc Loan, Diễm Điệp Tình tu vi còn thấp hơn…

“Đúng vậy, tên này sẽ không thoát khỏi tay tỷ muội chúng ta, khanh khách” Diễm Hồng Liên che miệng cười quyến rũ, bộ ngực sửa đung đưa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm…

Chỉ cần hắn bình an vô sự, có nhiều nữ nhân thì sao chứ? Nam nhân của nàng xứng đáng được điều đó…

Nhớ lại hắn liều mạng cùng mình Luyện Hóa Dị Hỏa và vài ngày ân ái trong Động Phủ Tà Hoàng, trong lòng Diễm Hồng Liên ngứa ngáy, lên cơn động tình…

Răng rắc…

Hai nữ vừa cười vừa nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào nam nhân trong kính mà không chú ý đến một điều, bên cạnh hai nàng Diễm Dương và Diễm Nhật hai mắt đả trở nên đỏ ngầu, hằn lên từng làn tơ máu oán độc, nắm tay siết chặt như muốn nát vụn…

“Điều tra toàn bộ về kẻ này! Ta muốn hắn chết không yên lành!” Diễm Nhật nhắm lại đôi mắt oán độc, truyền âm sang Diễm Dương đứng bên cạnh…

Diễm Dương đồng tình gật mạnh đầu, thả mình bay đi…

“Bốn vị giai nhân này là ai? So với Bách Hoa Tam Thánh Nữ không kém chút nào a!”

“Chuẩn rồi! Nhất định phải mời các nàng vào Bang hội của chúng ta, không tiếc bất kỳ cái giá nào!”

“Tên nam tử đứng cùng các nàng là ai nha? Thật đáng ghét!”

“Chắc là đệ đệ của các nàng thôi, nhìn tuổi tác của hắn không lớn lắm!”

“Nhất định là như vậy!”

Đám tu sĩ bất kể là trong hay ngoài Học Phủ đều bàn luận ầm ỷ, cả đám cùng nhau phủ nhận quan hệ của Lạc Nam và chúng nữ không có gì, như một hình thức tự an ủi bản thân…

Không ít tên vì say đắm nhìn ngắm vẻ đẹp của các nàng mà để đạo lữ bên cạnh ghen tỵ, hậm hực đến nghiến răng…

“Xuất hiện rồi sao? chủ nhân!” Hàn Thẩm nhìn người thiếu niên trong ảnh kia, nhớ lại thực lực kinh khủng của hắn, thoáng rùng mình một cái…

“Uyển Dung, hắn chính là kẻ ta muốn giới thiệu với muội!” Nam Cung Ngọc bàn tay chỉ vào Lạc Nam, mừng rỡ nói…

“Là hắn sao? hắn thật sự có thể giúp muội không cần kết hôn với Nam Cung Liệt sao?” Nam Cung Uyển Dung nhìn Lạc Nam đang đứng cạnh những nữ nhân xuất chúng, cảm thấy người này không phải kẻ tốt lành gì, phong lưu đa tình như vậy…

“Thiên chân vạn xác, nếu được hắn hỗ trợ, đừng nói chỉ là Thánh Tử Nam Cung Liệt, dù là đại trưởng lão cũng không dám làm gì muội!” Nam Cung Ngọc gật mạnh đầu, đại trưởng lão của Nam Cung gia chính là phụ thân của Thánh Tử Nam Cung Liệt…

“Muội làm sao để được hắn hỗ trợ?” Nam Cung Uyển Dung trong lòng hơi hy vọng hỏi thăm…

“Ngươi cứ giới thiệu thân phận, giới thiệu tên của ta, hắn sẽ giúp ngươi, ta và hắn là bằng hữu!” Nam Cung Ngọc cười nói…

“Được rồi, Muội sẽ xem xét!” Nam Cung Uyển Dung nhẹ nhàng gật đầu, tiếp tục quan sát…

Rốt cuộc, Liễu Thi Cầm cũng không chần chờ truyền linh lực vào bên trong Chứng Linh Cầu…

Ấn ký hình mặt trăng trên trán nàng lấp lánh ánh sáng huyền ảo như ra sức phụ trợ chủ nhân…

Vô số Linh Khí đất trời đột nhiên tiến về mãnh liệt, cảnh tượng hoành tráng…

Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh, công pháp thần bí chưa rõ lai lịch từ hệ thống không thể xem thường…

Chứng Linh Cầu sáng lên…

Thuần một màu Vàng rực…

“Ông trời của ta, lại thêm một vị đạt chín thành độ tinh khiết!”

Đám người chính thức vỡ tổ, ôm đầu la hét ầm lên…

Phải biết, chín thành tinh khiết xuất hiện có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi…

Nghe đồn gần nhất xuất hiện tu sĩ có linh lực tinh khiết chín thành là người của hai đại Cửu Cấp Thế Lực: Băng Huyền Đế Quốc và Thiên Sơn Tiên Cảnh…

Vậy mà hiện nay, trong một đám người vô danh, lại có hai vị đạt được Chính thành tinh khiết của Linh Lực, thật bất khả tư nghị…

Bảy tên chấp sự toàn thân chấn động dữ dội, cảm giác Học Phủ nhặt được một đám Bảo Bối từ trên trời rơi xuống rồi…

Không gian trước mặt bọn họ rung đột kịch liệt, một nam tử trung niên xuất hiện…

Hắn toàn thân áo trắng đơn bạc, tóc dài tung bay, khí thế toàn thân thu liễm hết mức có thể, đang nghiêm túc đánh giá đám người Lạc Nam…

“Tham kiến Chấp Chính Trưởng Lão!” Bảy tên chấp sự hành lễ, trong lòng âm thầm buồn cười…

Vị trưởng lão đã sống vài ngàn tuổi này rốt cuộc chịu xuất hiện trong một lần Khảo Hạch khác…

Hắn từng xuất hiện một lần, đó là thời điểm vài người của Hoàng Kim Thời Đại còn trẻ, cũng tham gia khảo hạch gia nhập Học Phủ…

“Lần này rất không tệ, tiếp tục quan sát đi!” Chấp Chính Trưởng Lão không mặn không nhạt mở miệng…

Chúng nữ đã toàn bộ đạt thành tích kinh người trong lần khảo hạch đầu tiên, thấy vô số ánh mắt khiêu khích đặt trên người mình, Lạc Nam mặc kệ bọn hắn, hướng Kim Nhi mở miệng hỏi thăm:

“Kim Nhi, nếu ta dùng cả hai loại Dị Hỏa khảo nghiệm linh lực, có thể đạt được tinh khiết mười thành hay không?”

“Có khả năng, dù sao Thiên Địa Dị Vật luôn luôn là hoàn mỹ, cả hai loại kết hợp đạt mười thành cũng không phải chuyện lạ!” Kim Nhi cười đáp…

Lạc Nam hơi hơi suy nghĩ, không biết bản thân có nên mạo hiểm bộc lộ Dị Hỏa để đạt thành tích tốt nhất hay không? trong khi nếu hắn dùng Dị Mộc sẽ đạt Chín thành, cũng rất không tệ rồi…

Dị Mộc lại an toàn hơn, vì nó không dễ bị phát hiện như Dị Hỏa, trong lúc nhất thời Lạc Nam hơi lâm vào phân vân…

Hắn đang định truyền âm hỏi ý kiến chúng nữ…

“Keng, Phát động nhiệm vụ Sử Thi: [Bá Chủ Thời Niên Thiếu], thành công nhận được một lần triệu hoán Huyết Mạch, một lần triệu hoán Hồn Kỹ, thất bại: trừ mười triệu Điểm Danh Vọng”

Âm thanh cơ giới lại đúng lúc vang lên…

Lạc Nam khóe miệng co giật, vội vã mở ra nhiệm vụ chú thích:

Bá Chủ Thời Niên Thiếu: Đạt thành tích đứng đầu trong tất cả các lần khảo hạch, để lại truyền thuyết về tuổi trẻ của mình trước khi thành Bá Chủ…

“Hừ, thích thì chiều!” Lạc Nam cười lạnh một tiếng, trước ánh mắt tò mò của vô số người…

Khí tức nóng rực như có thể thiêu cháy cả đất trời cuồn cuộn tiến vào Chứng Linh Cầu…

Theo sau đó, một màu sắc kỳ lạ xuất hiện…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.