Chương 47
Thẩm Vy đưa Bảo Bảo đến nhà nội rồi phóng xe đi khắp nơi tìm anh, nước mắt cứ vậy chảy xuống theo hai khóe mắt. Thẩm Vy đưa tay tìm điện thoại gọi cho anh nhưng chỉ nhận được thông báo thuê bao từ tổng đài.
Hạo Thần ở bên trong một quán bar lớn thuộc trung tâm thành phố mà đâm đầu vào những ly rượu vang sóng sánh. Anh cứ vậy vừa khóc vừa uống, một cánh tay khẽ đặt lên vai anh rồi ngồi xuống bên cạnh
- Sao anh lại uống rượu?
Hạo Thần ngước mắt lên nhìn thấy con em Hạo Nhi của mình liền nhíu mày
- Dạo này em có vẻ rất thích đến bar?
- Aaa không có nha, chỉ có hai lần. Lần trước không may gặp chị Thẩm Vy, lần này gặp anh. Yaaa đừng có nhìn em vậy mà, em nói thật đó~ Bạn bè em cũng rất đàng hoàng mà!!
Hạo Thần chẳng màng để ý đến nữa mà đổ hết ly rượu trên tay vào cổ họng nóng rát. Hạo Nhi nuốt khan cổ họng nhìn anh
- Hạo Thần, anh và chị dâu có chuyện gì sao?
- Không!!
- Anh đừng có uống rượu như vậy mà!! Trời trời...em gọi chị ấy tới đây đấy!!
- Đừng gọi, ra kia chơi đi!! Để anh một mình!!
Hạo Nhi lo lắng nhưng cũng biết anh cần tịnh tâm nên đành nghe lời ra ngoài cùng bạn bè.
Thẩm Vy điên cuồng tìm kiếm anh khắp nơi vẫn không thấy. Cô phóng xe về biệt thự, vô hồn bước lên lầu về phòng.
Lúc cánh cửa phòng mở cũng là lúc cánh cửa nhà vệ sinh mở. Hạo Thần mặc chiếc quần ghi dài từ nhà tắm bước ra, tay anh cầm một chiếc khăn bông mà xoa xoa mái tóc ướt sũng. Hai ánh mắt chạm nhau khiến cả hai khó xử. Hạo Thần đành lên tiếng trước
- Em đi đâu vậy?
- Em...em...qua bên nhà...Bảo Bảo muốn qua nội...
- Ừm, vào tắm đi!!
Thẩm Vy lướt qua anh bước vào nhà tắm, ánh mắt đảo lên vết sẹo trên bã vai anh mà đau lòng.
Tắm rửa xong xuôi, Thẩm Vy bước ra ngoài liền nhìn thấy hình ảnh Hạo Thần ngồi ở mép giường khó khăn xoa chút dầu lên vết sẹo, tay anh cố vươn ra để xoa nắn nhưng lại không được. Khuôn mặt đau nhức của anh khiến tim cô quặn lại khẽ ho nhẹ. Hạo Thần nghe tiếng cô liền vội vàng đậy nắp chai dầu để xuống chân rồi đá vào gầm giường
- Em tắm xong rồi sao? Anh qua phòng khác ngủ!!
Đi lướt qua cô liền bị cô nắm tay lại
- Ngủ với em!!
Hạo Thần quay lại nhíu mày nhìn cô liền bị môi cô phủ lên. Anh trợn tròn mắt để mặc cô quấy phá. Thẩm Vy đẩy anh xuống giường mà điên cuồng hôn lên môi anh. Nụ hôn của cô bắt đầu rơi rớt sang hai bên cổ đến khuôn ngực rồi xuống cơ bụng. Cô đưa tay thoát y cho mình rồi thoát y luôn cho cả anh, tự thân cô vận động trên anh, sự chuyển động nhẹ nhàng của cô khiến môi anh khẽ cười
- Sao vậy?
Cô nhìn anh khẽ cười, chuyển động lên xuống trên người anh, tiếng rên rỉ xen lẫn chút thở dốc của cô
- Lần cuối không được sao?
Hạo Thần nhếch mép quay mặt ra hướng khác
- Ra là vậy...
- Ưm...Anh chủ động... được không...
Hạo Thần lật cô xuống thân mình. Đặt c* l*ng trước lối hoa huy*t mà ra vào. Thẩm Vy nhìn người phía trên mình đau xót
- Ân...anh nhẹ một chút...em muốn hôn...
Hạo Thần khẽ chút lúng túng dâng lên trong đáy mắt. Anh biết Thẩm Vy rất thích được hôn khi quan hệ nhưng với tình trạng bã vai hiện giờ anh sợ mình không chống tay nổi.
- Sao vậy?
Hạo Thần nhìn cô, luật động bên dưới chậm lại một chút rồi cúi người xuống, hai tay chống bên đầu cô rồi đưa môi tìm đến môi cô. Thẩm Vy giả vờ nhắm mắt theo anh, nương theo nụ hôn một chút liền mở mắt ra. Khuôn mặt nhăn nhó của anh khiến tim cô thắt lại. Nước mắt cô rơi rồi...Hạo Thần dứt nụ hôn thấy cô khóc liền lúng túng
- Thẩm Vy, em sao vậy??
- Để em tự làm!!
Thẩm Vy lật anh xuống giường rồi tự mình luân động, tự mình cúi xuống hôn anh. Nửa tiếng sau liền cảm nhận sự co giật bên dưới, cô mới ghé vào tai Hạo Thần
- Mình chào đón thêm một tiểu thiên thần nữa, anh nhé!!
Hạo Thần khó hiểu nhìn cô, Thẩm Vy lên xuống nhanh hơn trên người anh, đến khi cảm nhận dòng t*nh d*ch đã nằm bên trong mình cô mới rời khỏi người anh mà ngã xuống giường.
Hạo Thần ngồi dậy nhìn xuống phía dưới của cô. Thẩm Vy đặt chiếc gối ôm ở dưới lưng mình mà nằm lên để tránh t*nh d*ch chảy ra ngoài
- Anh đừng có biến thái nhìn lung tung!!
Hạo Thần nhìn cô
- Ly hôn mà còn tiếc nòng nọc gen của anh?
- Ai cho anh ly hôn? Em xé rồi!! Anh nói yêu em mà em mới đưa đơn ra là anh đã ký!! Anh không năn nỉ em lấy một câuđược sao?
Hạo Thần nhìn cô thở ra như trút mọi gánh nặng nãy giờ
- Em biết anh sợ lắm không?
Thẩm Vy bật cười nhìn anh, đưa tay xuống gầm giường tìm chai dầu
- Lại đây em xoa bóp cho anh!!
Hạo Thần ngơ ngác nhìn cô khiến cô hơi uất ức
- Này, anh mau lại đây!! Em không dậy đâu... em muốn thêm một Bối Bối~~
- Sao em biết?
- Em phải hỏi sao anh lại giấu em mới đúng!!
- Anh...anh sợ em lo...
- Đồ ngốc!! Lại đây em xoa thuốc cho anh!! Vợ xoa bóp không tốt hơn con sao?
Hạo Thần bật cười tiến lại để cô đưa tay xoa bóp cho mình, môi tự nhiên cũng kéo theo nụ cười
- Quả nhiên là êm hơn rất nhiều!!
Thẩm Vy xoa bóp cho anh một chút rồi khẽ lên tiếng
- Hạo Thần, em có thể biết cô gái hôm đó là ai không? Em biết là em bây giờ không còn được như trước, thân hình cũng chẳng còn được như những cô gái ngoài kia. Em...
Thẩm Vy bỗng nhiên dừng lại không nói nữa, nước mắt cô chảy xuống. Hạo Thần quay lại nhìn cô, thấy cô khóc liền lúng túng
- Thẩm Vy, em sao vậy? Cô gái nào cơ?
- Thì...cô gái anh ôm hôn hôm đó...híc...
Hạo Thần trợn tròn mắt nhìn cô
- Em nói cái gì vậy? Anh ôm hôn ai bao giờ?
- Hôm đó em bước vào phòng anh liền thấy một cô gái đang cùng anh hôn, còn rất cuồng nhiệt nữa là đằng khác, anh...anh còn luồn tay vào áo cô ấy...híc..
Hạo Thần nhìn cô rồi chỉ tay vào mình
- Anh làm vậy khi nào? Thẩm Vy, em có nhìn gì sai không? Anh thề, ngoài ôm em anh không ôm ai khác bao giờ, lại còn hôn rồi sờ mó. Thân thể em không đủ cho anh sờ mó sao?
- Nhưng rõ ràng là em thấy mà!!
Cô khóc lớn mà la lên. Hạo Thần ôm lấy cô vỗ vỗ lưng
- Ngoan, không khóc. Ngày mai anh dẫn em lên tập đoàn...Sao bây giờ mới nói với anh, em khó chịu với anh là vì nó?
- Không lẽ vì anh bắt em nấu cơm mà khó chịu đòi ly hôn với anh? Anh bị điên sao?
- Rồi rồi anh bị điên...Ngoan, anh đưa em đi tắm!!
- Không muốn!!
Hạo Thần bật cười ôm cô tiến vào phòng tắm
- Con anh không yếu như vậy!!