Chương 31
Sáng hôm sau, Thẩm Vy tỉnh dậy đã không thấy anh đâu. Đoán rằng anh đã đang ở dưới sảnh với Kim Dương nên cô chỉ bình thản bước vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt.
Chọn cho mình bộ váy nhẹ nhàng cô cũng rời phòng sau đó. Vốn là một nhà thiết kế thời trang nên Thẩm Vy thực sự là người rất phong cách và biết phối đồ. Điều đó cũng khiến cho cô tự tin khi xuất hiện trước nhiều người.
Bước xuống khu vực ăn uống cô đảo mắt nhìn xung quanh như muốn tìm hình bóng Hạo Thần thì bất ngờ khi thấy Kim Dương đang nắm tay cùng một người đàn ông lạ, anh ta còn xoa xoa bụng Kim Dương rồi hôn nhẹ lên môi cô ấy. Thẩm Vy chớp chớp mắt đứng ngây ra đó, tiếng gọi của Kim Dương vang lên kéo cô về hiện tại
- Chị Thẩm Vy!! Lại đây với em!!
Thẩm Vy tiến lại khẽ cười với Kim Dương
- À, chị dự xuống kiếm gì ăn nhưng mà...
- Anh Hạo Thần đang nấu ở trong kia cho chị!! Anh ấy bảo khi nào chị xuống thì gọi chị đứng đây với em!!
- ...Đây là...
Kim Dương mỉm cười hạnh phúc nhìn người đàn ông trước mặt
- Là chồng em!! Anh ấy bận việc nên chỉ có 3 mẹ con em đi du lịch! Hôm nay xong việc nên anh ấy tới với em!!
- Chồng em?? Vậy....
Lời chưa kịp thốt ra thì tiếng Hạo Thần vang lên
- Ăn thôi!!
Thẩm Vy nhìn anh khiến anh nhướn mày, quay lại gọi phục vụ
- Mang đồ ăn lên phòng VIP2 cho tôi!!
- Dạ vâng thưa chủ tịch!!
Nói rồi anh kéo tay cô lên lầu mặc vợ chồng nhà kia ngơ ngác ở đấy. Bước vào thang máy, Thẩm Vy nhìn anh mà bù loa lên
- Sao anh không nói em biết...anh có biết là em cảm thấy tội lỗi như nào không hả huhu...
Hạo Thần bật cười xoa xoa tóc cô
- Em ghen thật sự rất dễ thương mà!! Anh cũng đâu nói anh và Kim Dương là vợ chồng hay Kim Dung là con ruột anh đâu?
- Aaa anh còn nói huhu...
Hạo Thần khẽ cười cúi người bế bổng cô trên tay rồi bước ra khỏi thang máy
- Là anh sai, ngoan!! Đi ăn thôi!!
Mở cửa phòng anh đặt cô lên giường rồi cúi xuống rút ngắn khoảng cách giữa cô và mình mà phả ra hơi ấm nhẹ nhàng nam tính
- Đồ ngốc, anh sao có thể yêu ai khác ngoài em?
Thẩm Vy thút thít
- Nhưng đêm đó...độ tuổi của Kim Dung cũng rất đúng mà...híc...híc
Hạo Thần nắm tay cô đặt lên ngực mình
- Nơi này là của em!! Đêm đó chẳng có gì xảy ra giữa anh và Kim Dương cả!!
- Nhưng rõ ràng em nghe Kim Dương cô ấy... híc....cô ấy rên rỉ mà....
- Là tiếng Kim Dương tự thỏa mãn thôi!! Anh không thấy cũng không nghe gì cả!! Vì hôm đó anh phải xả nước lạnh ào ào trong bồn tắm!! Em thật sự rất tàn nhẫn đấy!! Còn Kim Dung đơn giản vì sau khi rời khỏi nhà thì Kim Dương đã ngủ với Nam Trương thôi, anh ta bây giờ cũng là chồng cô ấy!!
- Em xin lỗi...
Hạo Thần vui vẻ đưa tay vén tóc cô qua mang tai
- Thẩm Vy, em nói muốn cùng anh hết một tuần này. Bây giờ anh muốn hỏi em...Thẩm Vy, em có muốn cùng anh đi đến hết cuộc đời không?
Nước mắt Thẩm Vy rơi xuống, cô gật đầu liên tục khiến anh khẽ cười, cúi xuống hôn lên khóe mắt cô rồi hôn xuống đôi môi đỏ mọng kia đang dây dư thì tiếng anh nhân viên vang lên
- Chủ tịch!!
Thẩm Vy đưa tay đẩy anh ra nhưng Hạo Thần lại ngoan cố mút nhẹ một cái nữa mới rời đi. Anh quay lại nhìn người nhân viên
- Đặt lên bàn đi!!
Nan nhân viên kia khẽ đỏ mặt đặt khay cơm lên bàn rồi rời đi. Hạo Thần nhìn con mèo nhỏ đang xấu hổ mà bật cười
- Lại đây ăn thôi nào!!
Thẩm Vy tiến lại ngồi cạnh anh, đưa tay lấy đũa mạnh bạo như muốn cạch mặt anh
- Rõ ràng anh biết em hiểu lầm mà vẫn cố tình trêu em, làm em buồn đó!!
- Được rồi, đừng giận nữa!! Ai mượn em cứ suy diễn lung tung!!
- Ai mượn anh không rõ ràng...anh có thể gọi Kim Dung bằng con nuôi mà!! Anh còn quan tâm Kim Dương như vậy...em sao có thể không ganh tỵ?
- Được rồi, anh sai...anh chỉ nói anh chăm sóc cho bà bầu anh cũng đâu có nói chăm sóc cho vợ bầu? Em ghen như vậy hay chúng ta làm một đứa, anh sẽ...
Thẩm Vy đút thẳng miếng thịt vào miệng anh rồi đưa tay như muốn kéo khóa miệng anh lại. Tập trung ăn một lát cô nhìn anh
- Kim Dương và Nam Trương biết nhau khi nào vậy? Em ngỡ cô ấy lúc đó vẫn thích anh?
- Là tình một đêm!! Do đi bar họp lớp nên cả hai say sỉn làm bậy bạ...nhưng mà cậu ta chịu trách nhiệm và rất yêu thương mẹ con Kim Dương!! Họ bây giờ hạnh phúc mà!!
Thẩm Vy gật gù như đã hiểu, anh đưa ánh mắt kì lạ nhìn vào mắt cô
- Người ta tình một đêm đã có danh phận, em và anh là tình một đêm cộng cả một sáng em còn không mau cho anh chút danh phận...
- Anh bị điên sao, né xa em ra....aaa
- Em cướp đời trai anh rồi thì phủ nhận mọi trách nhiệm sao? Anh chính là hàng nguyên team chờ em bóc đấy!!
- Em mặc kệ!! Em cũng vậy mà!!
- Em có phải đi qua bao trông gai để giữ thân thể như anh đâu, em mau chịu trách nhiệm!!
- ...
Cứ như vậy anh như một thiếu nữ bị cướp đời gái mà nằng nặc đòi cô chịu trách nhiệm. Thẩm Vy chỉ biết im lặng nghe anh lảm nhảm. Nhưng trong lòng sớm đã nở hoa đầy hạnh phúc.