Tên khác: Trai thẳng mọc bướm
Tác giả: W Tòng Tinh
Nhân vật chính: Tang Lân
Tag: Ký túc xá, NP, song tính, không có tam quan, HE
Số chương: 23
❀⊱┄┄┄┄┄┄┄┄┄┄┄⊰❀
Ban đầu Tang Lân không có bướm, bình thường hay xem phim 18+ trên máy tính để giải tỏa, rất muốn yêu đương nhưng ba người bạn cùng phòng đều là trai đẹp nên vô tình tạo cho cậu áp lực rất lớn. Thỉnh thoảng cũng có nữ sinh nói chuyện hợp nhau, nhưng rõ ràng họ có hứng thú với các bạn cùng phòng của cậu hơn.
Sau khi thất tình thêm lần nữa, Tang Lân vô cùng đau buồn, vừa xem phim 18+ tự sướng vừa ước một ngày nào đó mình sẽ được sờ bướm thật.
Tự sướng xong cậu ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau tỉnh lại, Tang Lân phát hiện điều ước đã thành sự thật.
"Đây là cái gì?" Cậu bàng hoàng sờ khe thịt đột nhiên xuất hiện bên dưới, khi véo cánh tay mình thì thấy đau nhói, hình như không phải mơ.
Cảm giác là bướm nhưng không chắc lắm, phải sờ thêm đã.
Cậu sờ soạng hồi lâu rồi thử nhét ngón tay vào, hơi đau hơi trướng nhưng vẫn có thể chịu đựng được. Cậu cũng không dám nhét vào sâu hơn mà chỉ thọc mấy lần rồi rút ra ngón tay dính chất nhầy trong suốt, đầu óc trống rỗng, nghĩ điều ước của mình đã thành hiện thực nhưng cứ cảm thấy có gì đó sai sai.
Thứ vốn có vẫn còn nguyên, chỉ là có thêm một khe hở.
Tang Lân bình tĩnh nghĩ thôi kệ, chắc vài ngày nữa sẽ biến mất thôi, đừng quan tâm làm gì.
Cậu không đi khám bác sĩ mà vẫn sinh hoạt bình thường.
Ban ngày đi học với các bạn cùng phòng, ban đêm chơi bóng chạy bộ chơi game, cuối tuần có bạn cùng phòng nào rảnh thì rủ đi chơi với mình.
Cuộc sống êm ả nhưng thú vị này kéo dài đến tối thứ bảy, cậu uống rượu với các bạn cùng phòng rồi lên giường ngủ, đột nhiên mơ thấy mình bị hiếp.
Khi ngủ dậy trong bụng căng trướng, chỗ khó nói cũng sưng đau, cậu gắng gượng đứng dậy mặc quần lót rồi vào toilet, vừa cởi quần xuống thì cảm nhận được tinh dịch nhờn nhẫy chảy ra.
"Đây là cái gì?" Cậu lờ mờ đoán được có chuyện không lành, sau khi lấy khăn giấy lau sạch tinh dịch bên ngoài thì đè mạnh bụng dưới hơi phồng lên của mình, ép chất nhầy trắng đục chảy ra.
Cậu thử hỏi ba người bạn cùng phòng đêm qua có ai lẻn vào ký túc xá không, nhưng giường số một nói mình đã khóa cửa nên chẳng ai vào được đâu.
"Có mất gì không?" Giường số một hỏi cậu.
Mất trinh chứ mất gì. Tang Lân nghĩ.
Cậu âm thầm quan sát phản ứng của ba nam sinh trong phòng nhưng vẻ mặt bọn họ vẫn hết sức bình thường, không giống kẻ làm chuyện đó với cậu.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tang Lân gãi cổ, nhân lúc đến thư viện với giường số ba, cậu hỏi đối phương: "Đêm qua cậu có nghe thấy động tĩnh gì không?"
Giường số ba suy nghĩ một lát rồi nói không có.
"Cậu bị bệnh à?" Giường số ba cúi đầu đưa tay sờ mặt cậu, "Mặt đỏ quá."
Sao lại không có động tĩnh gì chứ?
Những ngày tiếp theo, Tang Lân luôn có cùng một giấc mơ, không thấy rõ mặt đối phương, tư thế gì cũng có, muốn tỉnh lại nhưng không được, may mà trước khi cái mông gặp nạn thì trời sáng. Cậu thở hổn hển giật mình tỉnh lại, cam chịu leo xuống giường rồi khập khiễng đi vào toilet, buồn rầu nhìn quần lót dính bẩn, nghĩ thầm mộng tinh cũng đâu thể có tinh dịch của người khác được chứ.
Chẳng lẽ cậu bị sắc quỷ ám sao?
Mặc dù không biết mình có thể mang thai hay không nhưng cậu vẫn đeo khẩu trang rồi lén ra nhà thuốc mua thuốc tránh thai.
Ai ngờ lại đụng phải ba người bạn cùng phòng của mình.
Giường số ba hỏi cậu có chỗ nào không khỏe à.
Cậu bạn đẹp trai giường số bốn chưa được cậu đồng ý đã cười hì hì thọc lét cậu, thừa dịp cậu bị nhột không còn sức phản kháng, hắn móc ra hộp thuốc trong túi áo cậu.
"...... Cậu làm ai to bụng rồi hả?" Giường số bốn nhìn chằm chằm hộp thuốc trong tay, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, lông mày nhíu chặt.
"Không phải!" Cậu muốn giành lại hộp thuốc bị đối phương giơ lên cao nhưng không với tới.
Giường số bốn hỏi: "Không phải thì cậu mua cái này làm gì?"
Tang Lân thẹn đỏ mặt, kéo ba người bạn cùng phòng đến chỗ vắng rồi rụt rè thú nhận với bọn họ: "Chắc, chắc tớ có thai rồi......"