Cô Vợ Tỷ Phú Mua Một Tặng Một

Chương 5




Một khu ổ chuột cũ ở thành phố A.

Những ngôi nhà cũ nát, những con đường dơ bẩn hôi hám, một đám người chen chúc nhau càng toát lên sự khốn khổ trong sinh hoạt của cuộc sống dưới đáy xã hội, bốn phía đều là những tòa cao nhà cao tầng, chỉ có một đoạn đường này là rách nát không chịu nổi.

Trình An Nhã lôi kéo chiếc vali nhỏ, chen chúc ra khu phố.

“An Nhã ở nước Anh với dì nhỏ phải sống thật tốt, không cần lo lắng cho ba, cố gắng học tập, ba rất xin lỗi con.” Hai mắt Ba Trình sưng đỏ vì khóc cả một đêm, từ khi cưới mẹ Lâm Lệ, ông vẫn luôn cảm thấy xấu hổ với An Nhã: “Ba cả đời vô dụng sống một cách tầm thường, cũng không thể làm gì cho con, may mắn có dì nhỏ đưa con ra nước ngoài cùng, không cần đi theo ta chịu khổ nữa, ta cũng cảm thấy đỡ hổ thẹn với mẹ con.”

“Ba đừng nói như vậy.” Trình An Nhã ôm ba mình: “Con đi nước Anh cũng không phải sẽ không trở về, người yên tâm đi, về sau An Nhã còn sẽ trở về, con sẽ cho người hưởng phúc.”

“Anh rể anh yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc tốt cho An Nhã.” Cố Mĩ Linh từ ái nói.

“Ba, Lâm Lệ ở bên ngoài làm việc không sạch sẽ, thiếu nợ người ta rất nhiều, ba tuyệt đối không nên dính vào, cố gắng sống tốt cuộc sống của mình, cô ta lớn như vậy có thể tự mình xử lý, lại nói ba cũng không có nghĩa vụ phải làm gì cho cô ta, ba nhớ kỹ.” Trình An Nhã lo lắng nhất là điều này.

Ba Trình gật đầu.

Sau khi về nhà ngày hôm đó, Trình An Nhã trực tiếp đánh Lâm Lệ một trận, đừng nhìn vẻ ngoài của cô ấy thanh thuần, trong xương cốt tính cách thực chất là một cô gái mạnh mẽ, buộc Lâm Lệ phải thú nhận mọi chuyện, vậy mà cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định muốn bán cô vào phòng đấu giá dưới lòng đất, may mắn được dì nhỏ đem đi du học ở nước Anh, không thì cô khó thoát được một kiếp, trong lòng lại lo lắng cho ba cô.

Xe taxi di chuyển, Trình An Nhã nhìn thân ảnh hơi gù của ba, nước mắt chảy xuống.

Ở chỗ dừng đèn xanh đèn đỏ, một chiếc xe thể thao màu bạc dừng lại, gần đây Diệp tam thiếu tính tình rất khó chịu, chuẩn bị trở về nước Mỹ mà anh vẫn chưa tìm được tung tích của cô gái kia.

Cô gái hư hỏng đó, để anh bắt được nhất định sẽ xé xác cô ta, chưa có ai dám trêu đùa Diệp Sâm anh như vậy, dù cô có chạy tới cùng trời cuối đất anh cũng sẽ tìm được cô và bắt cô trả giá đắt.

Đôi mắt kia chứa đựng đầy tươi đẹp, rất mê người!

Hương vị của cô cũng thật mê người, làm người khác nghiện.

Đúng là cô gái hư.

Đêm đó không phải lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, lúc ở trên bờ biển anh cũng từng gặp cô, bị cô làm cho mê muội, nhưng lúc ở quán bar cô lại nhục nhã anh như vậy, anh sẽ không bỏ qua.

Diệp tam thiếu không cam lòng, chuyện của hai người cứ kết thúc như vậy, trong lòng luôn có âm thanh kêu gào, là cô chính là cô ấy, loại cảm giác đặt biệt này, khiến người ta cảm thấy tim đập nhanh, mà anh không bài xích nó.

Lông mày thon dài hơi nhướng lên, bỗng chốc dừng lại, có phải là cô gái hư kia không?

Trong taxi, Trình An Nhã thất thần nhìn chằm chằm lá bùa hộ mệnh của ba Trình đưa cho mình, không chú ý tới ánh mắt của Diệp tam thiếu.

Đèn xanh bật lên, xe di chuyển, bây giờ đang là giờ cao điểm, xe cộ di chuyển đông đúc, Diệp Sâm không thể không đuổi theo chiếc xe đó, sợ rằng sẽ lạc mất cô.

Lái xe như vậy rất nguy hiểm.

Ở khúc cua của đường cao tốc, do xe taxi quay đầu, Diệp Sâm quýnh lên, không màng hậu quả, vội vàng cua vào lề đường, kết quả thảm kịch đã xảy ra, chiếc xe tải lao đến và tông vào chiếc xe thể thao của anh, Diệp Sâm cùng chiếc xe quay vài vòng…

Cô gái hư hỏng, đừng đi mà….

Diệp Sâm lâm vào hôn mê, ý niệm duy nhất của anh là cố gắng kiên trì!

Trong xe, lòng Trình An Nhã bất an, cảm thấy hơi đau đớn, cô ngơ ngác quay đầu lại, có ai đó kêu cô sao?

“Có một vụ tai nạn xe cộ vừa xảy ra trên đường cao tốc.”

Trong lòng Trình Anh Nhã có chút bất an, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại.

Khi xe cứu thương đưa Diệp Sâm đến bệnh viện, cũng là lúc Trình An Nhã lên máy bay đến nước Anh.

Cô nở một nụ cười rạng rỡ hết mức: “Tổ quốc vĩ đại, chờ tôi trở lại hiếu kính ngài!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.