A Phát đứng sau thấy lão đại chịu quỳ gối vì một người phụ nữ, hắn không khỏi bất ngờ và cũng vì thế hắn đã biết cô gái này rất quan trọng với lão đại hắn
" Anh.... anh đứng lên đừng quỳ như thế "
" Em tha lỗi cho anh, anh sẽ đứng lên "
" Được rồi đứng lên đi " cô đỡ tay hắn lên để hắn ngồi trên ghế
" Bối Bối con nói cho rõ xem " ông Hạ nhìn hai người hỏi
" Dạ là con và anh ấy đăng kí kết hôn rồi "
" Sao lại không nói với ba mẹ biết "
" Dạ tại hai đứa con đang giận nhau nên con mới về đây, cũng không muốn ba mẹ lo lắng nên con mới không nói "
" Con xin lỗi ba mẹ, ba mẹ đừng trách Bối Bối, là con không tốt phải để cô ấy về đây một mình "
Hai ông bà nhìn Âu Thiên Lãnh rất vừa mắt, đẹp trai, nhìn qua cũng đã biết rất thương con gái ông bà, mà ông bà cũng rất muốn có con rể
" Được rồi, ba mẹ không trách con mới về nên cũng mệt lên phòng nghĩ ngơi đi "
" Dạ cảm ơn ba mẹ, con xin phép " hắn nói xong rồi nắm tay cô còn tay kia cầm hành lí. A Phát cũng rời đi sau đó.
Tới phòng cô vừa đóng cửa lại Âu Thiên Lãnh đã ôm Bối Bối lại một tuần không gặp cô hắn thật sự rất nhớ cô, nhớ mùi hương hoa hồng nhè nhẹ của cô
Cô cũng vòng tay ôm lại hắn, gần hắn rất ấm áp, cô cũng rất nhớ hắn, nhớ cái ôm của hắn
" Bà xã anh rất nhớ em, rất nhớ " hắn nói tay càng siết chặt cô hơn
" Em cũng nhớ anh "
" Vậy phải đền bù cho anh "
Dứt câu Thiên Lãnh nâng cô lên đặt nụ hôn lên môi nhỏ của cô nhấc bõng cô lên đặt cô giường, tay hắn thuần thục thoát y của hai người ra
Buông môi cô ra hắn ngậm lấy vành tai cô, cô khẽ run lên một cái, hôn xuống cổ cô mút mạnh tạo ra dấu đỏ, đến xương quai xanh, cô nhắm mắt hưởng thụ tiếng rên rỉ vang khắp phòng
" Ưm....ưm.... ư.... Lãnh "
Miệng hắn dừng lại bầu ngực căng tròn của cô mà ****, ***, cắn tay kia xoa nắn ngực cô, ngón tay cũng trêu đùa đầu ti đã dựng đứng lên
Tay hắn tách 2 chân cô ra, hắn cúi xuống mút lấy mút để *** **** cô, cô đưa tay luồn qua tóc hắn, chân cũng mở rộng ra đón tiếp hắn.
" Ưm..... ư..... ư.... Lãnh.... đừng mà "
Miệng cô gọi tên hắn càng làm hắn thích hơn, buông nơi đó của cô cả, hai ngón tay hắn đưa sâu vào *** **** cô, tay hắn cứ thế luân động
" Ưm..... em.... em chịu....ư...không nổi "
Lực tay càng lúc càng mạnh đưa cô lên đỉnh điểm, chạy nước rút, vì cậu bé của hắn đã ***** **** rất đau
Cả cơ thể cô run bần bật, chất lỏng chảy ra rất nhiều dính lên đùi cô, ướt cả tay hắn
" Em đúng là tiểu yêu tinh "
Sau đó hắn hôn lên môi cô nhướng người đâm thẳng cậu bé vào *** **** cô, Bối Bối nhíu mày thì có vật lạ xâm nhập vào, hắn đẩy mạnh ra vào trong cô
" Nói yêu anh "
" Ư.... ư..... yêu.... em yêu anh....a.....ư "
Thiên Lãnh ôm eo cô thục mạnh vào cô, nơi cô rất khít, ấm nữa hắn cực kì thích, cô như được thõa mãn, ôm hắn chặt hơn miệng nhỏ phát âm thanh dụ người
Lâu sau đó hắn gầm lên phóng hết mầm móng vào trong cô
" Sinh con cho anh " hắn hôn lên trán cô nói
" Ai thèm sinh con cho anh " cô bây giờ đã tỉnh táo hơn nghe hắn nói muốn cô sinh con, cô lại ngại ngùng đỏ cả mặt
" Vậy thì đêm nay em phải chịu thiệt rồi "
" Anh.... vô sỉ, rút ra đi em mệt rồi "
" Đây chỉ mới bắt đầu, em phải bù cho anh vì 1 tuần em bỏ anh "
Nói rồi hắn lật người cô lại hôn dọc sống lưng, nâng mông cô lên đâm mạnh vào cô, càng vào sâu hắn càng thích.
Hết lần này đến lần khác hắn không ngừng muốn cô đến lúc cô ngất mới chịu buông tha cô. Hắn cho cô nghĩ ngơi một chút rồi lại tiệp tục
Hai người quấn lấy nhau triền miên suốt đêm, phải nói là dục vọng hắn rất cao, bao nhiêu cũng không đủ. Một hiệp, hai hiệp rồi ba hiệp...., cả đêm hành hạ cô mặc cô van xin hắn, đều bỏ ngoài tai.