CHƯƠNG 1871
Lâm Từ nói thẳng về chuyện bản thân quen người của Quỷ Vực Chi Thành, Mặc Tử thẳng thừng hỏi: “Là người yêu sao?”
Lâm Từ do dự một lát, bình tĩnh nói: “Giờ là người yêu, nhưng sau này thì không biết.”
Mặc Tử khẽ cười một tiếng: “Nếu như em đã nhắc nhở với anh như vậy thì đã nghĩ tới rồi phải không?”
“Nghĩ nhiều rồi, em chỉ thích khuôn mặt anh ấy thôi, anh ấy là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, thế nên… nhắc nhở anh một chút, nếu em mà gây họa thì chắc sẽ rất phiền phức đấy.” Lâm Từ nhẹ giọng nói. Mặc Thành đã thể hiện tính chiếm hữu của anh ta rồi, đây không phải một hiện tượng tốt. Cô cảm thấy sẽ mất kiểm soát, mà thân phận Mặc Thành lại hơi phức tạp, thành chủ đời trước tốn công sức nhiều năm như vậy để tìm một người, nếu Mặc Thành mà chịu kích thích, sau đấy lại tốn nhiều công sức như thế để tìm cô đúng là khó xử.
“Vậy tránh xa anh ta chút.” Mặc Tử nói không hề nể nang. Anh ta không có cảm tình với Quỷ Vực Chi Thành cả, Mặc Từ cũng không quá thích người đó, không phải là không từ bỏ được, chỉ là một khuôn mặt thôi mà, có đầy rẫy.
“Được rồi, em sẽ cố hết sức.” Lâm Từ bất đắc dĩ nói: “Thế, nếu em xảy ra chuyện…”
“Có chuyện thì có chuyện, còn có thể làm sao nữa, về nhà thôi.” Giọng Mặc Tử có chút lạnh lùng, nhưng Lâm Từ cảm thấy vô cùng ấm áp, từ trước tới giờ, gia đình luôn đáp ứng mọi mong muốn của cô, dù hiện giờ có dây dưa với Quỷ Vực Chi Thành cũng vậy.
“Yên tâm, em nhất định sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm tổn thương nhà họ Mặc đâu!” Lâm Từ không khỏi bật cười. Đó là cảm giác được nuông chiều, cô rất thích cảm giác này: “Anh, em thích anh lắm!” Giọng Lâm Từ trở nên rất nhẹ nhàng.
“Ngủ sớm đi, cũng không nhìn xem bên em mấy giờ rồi.” Giọng Mặc Tử lạnh lùng, nhưng Lâm Từ vẫn nghe ra mấy phần quan tâm, vui vẻ tắt máy. Quay đầu lại thấy Mặc Thành dựa vào tưởng, vẻ mặt u ám.
Những lời vừa nói, anh ta đều nghe thấy cả rồi. Hóa ra Lâm Từ chỉ chơi đùa với anh ta thôi, đâu chỉ là không quan tâm, quả thật chỉ là trò chơi đùa cho vui, tiện tay chơi chút mà thôi.
Hiện giờ là người yêu, sau này thì chưa chắc? Thế nên hoàn toàn không định nghiêm túc tìm hiểu anh ta.
Phải chăng chỉ là muốn tìm một người ở thành phố này để ở bên cạnh cô, khi rời khỏi đây sẽ thẳng thừng chia tay?
Chỉ thích khuôn mặt anh ta? Có rất nhiều cô gái thích khuôn mặt anh ta, thích con người anh ta cũng rất nhiều. Anh ta tưởng Lâm Từ chủ động như vậy thì chắc chắn sẽ có chút yêu thích, kết quả, chỉ vì khuôn mặt? Không có gương mặt này thì có phải Lâm Từ sẽ chẳng thèm nhìn tới anh ta chứ nói gì tới tiếp cận, cám dỗ? Anh ta hoàn toàn là tự mình đa tình, nếu sau này Lâm Từ thấy một khuôn mặt khác đẹp hơn, có phải sẽ lập tức vứt bỏ anh ta không?
Mặc Thành phát hiện ra, nhưng hiện giờ anh ta không thể nào chấp nhận kết quả này. Anh ta không có cách nào chấp nhận được chuyện Lâm Từ rời khỏi anh ta, dù vì bất cứ lý do gì.
Mà những lời Lâm Từ nói phía sau, chuyện anh ta là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, Lâm Từ nói với anh trai của cô, Mặc Tử sao? Thế nên ngay từ đầu Lâm Từ đã muốn vứt bỏ anh ta, nhưng lại sợ anh ta trả thù VG, cho nên bảo Mặc Từ chuẩn bị sớm? Nếu cô đã sợ như vậy thì sao còn trêu chọc anh ta chứ?
Lúc này trong lòng lại nghĩ tới câu làm nũng vừa rồi của Lâm Từ với Mặc Tử, ‘Anh à, em thích anh lắm!’ Sao cô có thể dễ dàng nói thích người khác như vậy chứ? Giọng điệu còn nhẹ tênh, cứ như là lẽ đương nhiên vậy, rốt cuộc sao anh ta lại bị Lâm Từ thu hút chứ? Cô hoàn toàn là một người thiển cận, thích đùa bỡn tình cảm của người khác!
“Anh nghe thấy rồi à?” Lâm Từ nghĩ, hình như cô cũng không nói gì quá đáng, vẻ mặt bình tĩnh: “Nghe được bao nhiêu?”
“Hầu như những lời nên nghe đều nghe cả rồi.” Mặc Thành nén giận nói. Thật quá đáng, rõ ràng bản thân làm sai mà còn không có ý nhận lỗi chút nào.
“Vậy là những lời không nên nghe cũng đều nghe cả rồi.” Lâm Từ pha một ly cà phê, khuấy vài cái rồi đặt xuống, lát nữa phải đi ngủ, không thể uống cà phê được.
“Em chỉ thích khuôn mặt của tôi?” Mặc Thành còn cho rằng anh ta sẽ hỏi Lâm Từ rất nhiều thứ, ví dụ như cô có ý gì với anh ta không, chỉ chơi đùa thôi sao? Ví dụ như, có phải cô chỉ nhất thời nổi hứng, đã lên sẵn kế hoạch chia tay rồi không, nhưng cuối cùng lại hỏi câu này.