Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu
CHƯƠNG 533: THÂN PHẬN CỦA CÔ ĐÃ BỊ PHƠI BÀY, CẬU BA DƯƠNG RỐT CUỘC CŨNG ĐÃ THẤY ĐƯỢC DÁNG VẺ THẬT SỰ CỦA CÔ (11)
Ai cũng đều biết rằng sau này nhà họ Đường sẽ càng vững mạnh hơn nữa.
Có điều tất cả mọi người đều suy đoán có lẽ là người nhà họ Đường mua chuộc nhân tài, có thể là Đường Vân Thành nhận làm con nuôi.
Bà cụ Đường nhìn thấy càng ngày càng có nhiều khách khứa hơn, nghi hoặc một chút mà nhìn về phía Phạm My: “Sao lại mời nhiều người như vậy?”
“Mẹ, cái này cũng không phải là con mời đâu, con căn bản không có mời bọn họ, chắc có lẽ là bọn họ nhận được tin tức.” Phạm My cũng cảm thấy bất đắc dĩ, lúc đầu bà mời người dựa theo lời của bà cụ, bây giờ đột nhiên có nhiều người đến như vậy, kêu bà phải làm sao bây giờ đây.
“Ừm.” Bà cụ Đường thấp giọng trả lời, âm thầm thở dài một hơi, sao bà có thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra được. Con người mà, đều là như thế đó.
Nhìn cảnh tượng như thế này, những người có thân phận trong tám gia tộc lớn đều đến đầy đủ bình thường những người có mối quan hệ tốt với nhà họ Cố cũng đến, những người có mối quan hệ không tốt cũng đến.
Đương nhiên là có một số người có thân phận và địa vị ngoài tám gia tộc lớn.
Người nhà họ Cố không đến, nhưng mà cố ý để người mang quà tới.
“Mẹ, con còn nghe nói có một chuyện.” Phạm My nhìn về phía bà cụ, giọng nói rõ ràng nhỏ hơn mấy phần, mang theo vài phần lo lắng.
“Còn có chuyện gì nữa?” Bà cụ Đường nghìn bộ dạng của bà, lông mày nhíu chặt lại, bà cụ biết từ trước đến nay Phạm My làm việc luôn rất chu toàn, theo lý thuyết không nên có chuyện gì ngoài ý muốn.
“Cũng không biết là ai đồn lung tung, nói là nhà họ Đường của chúng ta muốn chọn một đối tượng phù hợp cho Thấm Nhi, cho nên tối ngày hôm nay có rất nhiều người trẻ tuổi đến đây.” Lúc Phạm My nói đến chuyện này, trên mặt mang theo vài phần ảo não, lúc này nhà họ Đường bọn họ vừa mới tìm Thấm Nhi trở về, sao có thể gấp gáp gả Thấm Nhi đi được.
Đương nhiên Phạm My cũng không biết tin tức này thật ra là do con trai cưng của bà đã truyền đi.
“Là ai đã bịa ra chuyện này?” Chân mày của bà cụ Đường nhíu lại càng chặt hơn: “Thấm Nhi vừa mới trở lại nhà họ Đường, việc này sao có thể vội vàng như vậy được chứ, làm như là Thấm Nhi của chúng ta không thể gả ra ngoài.”
“Dạ đúng vậy, cũng không biết là ai đã tung lời đồn ra, cũng không biết là người kia có âm mưu gì nữa?” Phạm My cũng cảm thấy chuyện này quá gấp, có nhà ai ngày đầu tiên nhận người thân thì liền vội gả đi không: “Người đó chắc chắn không có ý tốt gì, thật là thất đức.”
Đương nhiên giờ phút này, Phạm My hoàn toàn không biết người mà bà đang mắng chính là con trai ruột của bà.
“Thôi bỏ đi, Thấm Nhi cũng không còn nhỏ nữa, chúng ta cứ mượn cơ hội này mà chú ý xem xem có ai phù hợp không. Trước kia mẹ cũng chỉ chú ý đến con gái, chỉ muốn chọn cho Đường Lăng một người vợ thích hợp, ngược lại cũng không biết phải chú ý con trai như thế nào.”
Bà cụ Đường cảm thấy chuyện đã như thế này, thế thì không bằng lợi dụng cơ hội này cho tốt.
“Thời gian cũng không còn sớm nữa, có nhiều người đến như vậy, trong nhà chắc chẳng bận bịu không chịu được.” Bà cụ Đường nhìn người càng ngày càng nhiều, dựa vào tình huống như thế này, người trong nhà căn bản cũng không đủ dùng.
“Chuyện này thì mẹ yên tâm đi ạ, trước đó con đã phát hiện tình hình không đúng, cho nên con đã sớm đặt đồ ăn ở khách sạn rồi, chắc là sắp tới rất nhanh thôi, cũng đã mời nhân viên phục vụ ở bên phía của bọn họ đến đây hỗ trợ, con còn kêu bọn họ mang bàn ghế tới, có điều là người đến đây nhiều lắm, đến lúc đó chỉ sợ là trong sảnh không thể chứa nổi.” Phạm My cũng đã sắp xếp thỏa đáng từ lâu, chỉ là nhìn thấy tình huống như thế này, lại nhìn nhìn phòng khách, đến lúc đó có thể chứa đủ không đây.
Sớm biết như thế này thì đã không tổ chức ở nhà rồi.
“Bây giờ đổi chỗ cũng không còn kịp nữa.” Bà cụ Đường khẽ thở dài: “Trước tiên cứ như vậy đi.”
“Bên chỗ Thấm Nhi chuẩn bị như thế nào rồi? Chắc cũng sắp trở lại rồi đấy nhỉ?” Bà cụ Đường nhìn đồng hồ, đã hơn năm giờ rồi, bữa tiệc này cũng đã sắp bắt đầu.
“Mẹ yên tâm đi, con vừa mới hỏi xong, gần như là đã làm xong tất cả. Bây giờ Lam Tiên đang đi cùng với con bé chọn lễ phục, chắc có lẽ là sẽ trở về nhanh thôi.”
“Có con bé Lam Tiên kia chọn cho Thấm Nhi, mẹ cũng không lo lắng nữa. Đừng thấy tuổi của cô nhóc đó còn nhỏ, nhưng mà ở phương diện thiết kế lại vô cùng có tài hoa, lần trước bộ quần áo đó của mẹ không cẩn thận bị rách, con bé chỉnh sửa cho mẹ tại chỗ, chẳng những nhìn không ra bất cứ vết tích tổn hại nào, ngược lại còn phù hợp hơn so với ban đầu nữa.” Lúc nhắc đến Lam Tiên, bà cụ Đường lại vô cùng hài lòng.
“Chỉ tiếc là số mệnh của cô nhóc đó khổ, từ nhỏ đã bị cha mẹ ruột vứt bỏ.” Bà cụ Đường than nhẹ.
“Ba mẹ ruột của con bé cũng thật là nhẫn tâm, may mắn là được Nguyệt Dung nhặt được, những năm này Nguyệt Dung vẫn luôn coi con bé là con gái ruột, cho nên con cảm thấy số phận của con bé cũng không khổ cực, ngược lại cũng rất may mắn.” Phạm My không phải là loại người đa sầu đa cảm, bà rất lạc quan trong nhiều chuyện.
“Không phải nói nhà họ Lam vẫn luôn xem người ta như là con dâu nuôi từ bé à?” Bà cụ Đường cười cười, nhịn không được mà bổ sung thêm một câu.
“Dạ, Nguyệt Dung đặc biệt thích cô nhóc kia, thích đến nỗi không muốn con bé đến nhà khác, cho nên vẫn nói là đợi đến lúc con bé trưởng thành thì sẽ làm cô dâu cho Lam Nhất Kiến. Có điều thằng bé Nhất Kiến vẫn không chịu đồng ý, chỉ vì việc này mà Nhất Kiến ầm ỉ đòi phải ra nước ngoài, đã lâu lắm cũng không trở về nhà, khoảng thời gian này Nhất Kiến cũng không liên lạc với bọn người Lăng Tử.” Mối quan hệ của Phạm My và Nguyệt Dung cũng được xem là tốt, cho nên đối với chuyện này thì lại rất rõ ràng.
“Cái thằng nhóc kia sinh ra trong phúc mà lại không biết phúc, bây giờ không trân trọng, chờ cô dâu của mình chạy đi rồi thì mới đến lúc thằng bé thấy hối hận.” Bà cụ Đường nghĩ đến bữa tiệc lần trước, ánh mắt của Nhất Kiến nhìn về phía Lam Tiên, nhịn không được mà cười.
“Còn không phải nữa à? Cô nhóc Lam Tiên đó có đốt đèn lồng cũng khó tìm kiếm được, bây giờ con bé vẫn còn nhỏ, đợi đến lúc con bé lớn lên một chút, đợi đến lúc có người có mắt nhìn ra tay trước, tới lúc đó thì ngay cả chỗ khóc Lăng Tử cũng không có.” Phạm My nhịn không được mà cười.
Cùng lúc đó ở trong cửa hàng lễ phục.
“Đẹp, đẹp quá đi thôi! Chị Thấm Nhi chị thật là xinh đẹp! Em nghĩ là người đàn ông nào mà nhìn thấy chị đều hận không thể cưới chị về nhà mà giấu đi.” Lúc Lam Tiên nhìn thấy Hàn Nhã Thanh đã thử lễ phục bước ra, cũng nhịn không được mà nhìn đến ngây ngẩn cả người: “Thật là đẹp quá đi thôi.”
Hàn Nhã Thanh nhìn mình ở trong gương, cô cũng hơi giật mình. Không thể không nói bộ lễ phục Lam Tiên chọn giúp cho cô thật sự quá phù hợp với cô, làm lộ ra tất cả các ưu điểm của cô.
Thật ra thì Hàn Nhã Thanh cảm thấy không cần thiết phải mặc đồ long trọng như vậy, nhưng mà bà cụ và Phạm My đều rất kiên trì, cô cũng không đành lòng từ chối.
“Chị Thấm Nhi, chờ một lát nữa chị vừa xuất hiện trong bữa tiệc, em đảm bảo là tất cả ánh mắt của những người đàn ông trong bữa tiệc điều chỉ có thể nhìn thẳng, em nghĩ là cái đám người trẻ tuổi kia chắc chắn ai ai cũng muốn cướp chị về nhà. Có nhiều người như vậy, đến lúc đó còn không phải là tranh giành đến điên à.” Lam Tiên lại cười cười, nói nửa đùa nửa thật.
“Tối ngày hôm nay khách cũng không nhiều đâu.” Hàn Nhã Thanh nghe thấy lời của cô thì khẽ cười, lúc đó bà cụ Đường đã dặn dò, cô cũng có mặt ở đó, buổi tối ngày hôm nay cũng không mời nhiều người, hơn nữa bà cụ Đường cũng đặc biệt dặn dò không thể mời người nhà họ Dương, bao gồm cả Dương Tầm Chiêu.
Cho nên chắc là Dương Tầm Chiêu cũng sẽ không đến.
“Khách không nhiều hả?” Lam Tiên hơi giật mình, sao cô lại nghe nói khách khứa vô cùng nhiều, chẳng lẽ là cô đã nghe lầm rồi?