Cô Vợ Tái Sinh Bản Mới

Chương 384: Chap-402




Chương 402​

Chương 402: Đợi cơ hội hành động

Lúc này Vạn Thanh Thanh mới gật đầu, vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm Thương Trăn, “Biết cô ta là ai không?”

Lần này Hoàng lão đại cảm thấy mình giống như trói người ghê gớm lắm, bởi vì anh ta mới gọi điện, không có một ai nghe máy, tất cả nhân vật lớn ở thành phố Hải Trung giống như biến mất không thấy, ban đầu anh ta không nghĩ tới Thương Trăn, nhưng Vạn Thanh Thanh tìm tới, tính chất liền thay đổi.

“Cô ta… Cô ta là ai? Đại minh tinh sao? Chúng tôi đều không xem tivi…”

Vạn Thanh Thanh lắc đầu, cười mỉa nói, “Anh chỉ cần biết rằng, cho dù bây giờ anh giao cô ta ra, các anh cũng ngồi tù mọt gông.”

“Vậy làm sao bây giờ?” Hai anh em nhà họ Hoàng liền khẩn trương hơn, Hoàng lão đại nói, “Tôi vô tình mà! Tôi chỉ thấy cô ta xinh đẹp!”

“Sau đó anh liền đổi người phụ nữ anh bắt với cô ta sao? Lá gan của anh lớn thật!” Vạn Thanh Thanh hừ một tiếng, “Các anh bắt cô ta là muốn làm gì? Bán cô ta cho hội đấu giá sao?”

Cô ta cũng hiểu rõ những chuyện này.

Hoàng lão đại gật đầu, Vạn Thanh Thanh mắng bọn họ, “Ngu ngốc! Chỉ cần cô ta vừa xuất hiện, các anh tuyệt đối sẽ rất thảm, tuyệt đối không thể bán được!”

Vẻ mặt Hoàng lão đại đau khổ nói, “Vậy làm sao bây giờ? Giống như cô nói, cô ta nguy hiểm như vậy, tôi không thể làm gì sao? Vì cô ta, tôi đã mất một chiếc xe rồi!”

Vạn Thanh Thanh nói, “Yên tâm đi, tôi lái về cho anh rồi!”

Đôi mắt Hoàng lão đại sáng lên, lại nghe Vạn Thanh Thanh nói, “Tôi muốn anh bán cô ta tới vùng nông thôn, càng lạc hậu càng tốt!”

Hoàng lão nhị liếc mắt nhìn Thương Trăn một cái, vẻ mặt không nỡ nói, “Không hay lắm đâu, bộ dạng cô gái này đẹp như vậy, bán cho đám người trong núi đúng là đạp hư người ta! Hơn nữa bán cho bọn họ cũng không được nhiều tiền, chúng ta còn gặp nguy hiểm lớn!”

Vẻ mặt Vạn Thanh Thanh ác độc, “Thế nào, anh còn đồng tình với cô ta à? Không bán vào núi, cô ta tuyệt đối có thể chạy thoát, đến lúc đó, sẽ là ngày chết của hai người! Còn tiền…”

Cô ta mở di động ra nhìn tài khoản một cái, còn hơn năm trăm vạn, nghiến răng một cái đập hết vào!

“Chỗ tôi có năm trăm vạn, đủ bồi thường cho hai anh đúng không?”

Vẻ mặt hai người kia ngạc nhiên vui mừng, “Thật sao? Chỉ cần chúng tôi làm theo lời cô nói, cô sẽ cho chúng tôi năm trăm vạn à?”

Vạn Thanh Thanh gật đầu, “Đây là mua bán một vốn bốn lời, bán đấu giá, các anh sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn nữa, bán ở nơi nhỏ, người ta sẽ không tìm thấy được, các anh cũng không sao.”

Hoàng lão đại đảo mắt, “Có thể, giống như cô nói, người này lợi hại như vậy, người bên ngoài đều đã tìm cô ta, chúng tôi thoát thân thế nào?”

Vạn Thanh Thanh cười rộ lên, trong mắt tràn đầy đắc ý!

“Nếu là bình thường, mình thật sự không biết làm thế nào, nhưng bây giờ, có một cơ hội tuyệt diệu…”

Tổ chức xã hội đen ở nước D, vì bắt Thương Trăn, tốn không ít tâm tư, bọn họ chia ra làm mười đường, đường bộ không đi được thì đi đường thủy, đường thủy không đi được thì đi đường hàng không, còn có người đánh yểm trợ nữa, cho dù Phong Hành Diễm gọi tất cả cảnh sát ở thành phố Hải Trung, tách ra chặn người, chỉ sợ nhân thủ cũng không đủ.

Mà Vạn Thanh Thanh chỉ cần đợi, đợi người nhà họ Phong đấu với đám người kia, đợi đám người kia bị ép tới đường cùng, nổi lên trên mặt nước, tất cả mọi người đi chặn bọn họ, đến lúc đó, bọn họ lại hành động! Thì nhất định có thể rời khỏi thành phố kín không một kẽ hở!

Vạn Thanh Thanh chỉ cần nghĩ kết cục sau này của Thương Trăn liền cảm thấy hả giận, không phải là cô ta không muốn giết Thương Trăn, cũng không phải không muốn hai người đàn ông ghê tởm này cưỡng bức Thương Trăn, cô ta sợ vì ích lợi trước mắt, mà bỏ qua thời gian trốn tốt nhất mà thôi.

Dù sao Thương Trăn bị bán vào trong núi, cảnh ngộ gặp phải sẽ không ít, cô ta cần gì phải vội?

Nghĩ như vậy, cô ta cầm di động đến một bên đợi tin tức, cũng nói với anh em họ Hoàng.

“Người phụ nữ này, các anh muốn ngủ với cô ta cũng được, nhưng bây giờ không được, yên tâm, đợi rời khỏi thành phố Hải Trung, đến lúc đó muốn chơi thế nào tùy các anh!”

Cô ta vừa nói vậy, hai anh em kia mới kìm nén ý niệm, nghe Vạn Thanh Thanh dặn dò, vội vàng đi làm việc!

Vạn Thanh Thanh cầm di động yên lặng đợi, di động của cô ta kết nối với những người nước D, nói cách khác người phái đi có tình hình gì, gọi một cuộc điện thoại, tất cả hành động đều biết.

Cô ta nghe từng người bị cảnh sát bắt, tim đập nhanh hơn! Cô ta biết nếu cô ta bị bắt sẽ có kết cục gì, nhưng so với những kết cục này, cô ta càng mong đợi nhìn Thương Trăn sống không bằng chết! Cho nên mọi chuyện đều đáng giá, cô ta đã ở địa ngục, kẻ thù của cô ta cũng nên xuống địa ngục với cô ta!

Phong Hành Diễm nghiêm hình bức cung hai người tóm được, cuối cùng từ miệng hai người hỏi ra được vị trí đại khái hiện giờ của Thương Trăn, hơn nữa di động trong tay bọn họ, đều nắm giữ hướng đi của những người khác, bởi vậy, tóm được đám người kia chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng trong lòng anh có chút không ổn, anh hỏi Bàng Thất, “Điều tra ra chưa? Đối phương có bao nhiêu người.”

“Điều tra ra rồi ạ, còn tám nhóm người, đi tám phía khác nhau! Người kia không nói sai, phần lớn bọn họ vì đánh lừa dư luận, chỉ có chiếc xe phía nam mới là trọng điểm!”

Phong Hành Diễm nghiêm mặt, nghiến răng nói, “Phái mọi người đi, phá từng nhóm! Người nào tìm được Trăn Trăn, thông báo trước tiên!”

“Dạ, tôi lập tức đi!” Bàng Thất lĩnh mệnh đi ra ngoài xong, Phong Hành Diễm lòng nóng như lửa đốt, đồng thời không thể không nghĩ tới khả năng khác.

Ví dụ người khác hợp tác với đám xã hội đen này, ở bên ngoài có một đám người, phía sau còn có một đám người nữa, đợi anh dùng hết nhân thủ rồi, lại lao ra?

Nghĩ như vậy, ngón tay anh vẽ vòng trên bản đồ, cuối cùng trầm giọng nói.

“Tả Kỳ.”

“Cậu chủ, có gì dặn dò ạ?”

“Bây giờ khu vực phong tỏa đã được giải trừ, nếu Trăn Trăn còn ở khu vực này, người bắt cô ấy nhất định sẽ nhân lúc mọi người ra ngoài, chuyển cô ấy đi, cho nên bảo người còn lại nhìn chằm chằm khu vực này, thấy có dị thường gì thì báo cáo kịp thời!”

“Dạ!”

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vào lúc này, trong thiết bị liên lạc đột nhiên truyền ra giọng Bàng Thất.

“Cậu chủ, tìm được chiếc xe kia, sau xe có người, sau khi tìm được nó, đột nhiên có rất nhiều kẻ địch cản trở, cần trợ giúp!”

Phong Hành Diễm vội vàng ngồi dậy, nếu chỉ là tình huống bình thường, anh sẽ không kích động như vậy, nhưng nhân mã âm thầm của đối phương đột nhiên ra tay, đã nói lên người trên xe, nhất định là người anh cần!

Tìm được người rồi!

Phong Hành Diễm vội vàng lái xe ra ngoài, người của anh tập hợp ở một khu vực, sau khi hỗn chiến ở vùng ngoại ô, vượt qua mọi gian khổ chặn được chiếc xe sắp lên thuyền!

Bây giờ Phong Hành Diễm tóm được tổng cộng 12 người, vào lúc anh tới, tên râu xồm cuối cùng giơ tay đầu hàng bước từ trên xe xuống, mà phía sau xe là một người bị trói tay ra sau lưng, thông qua cửa kính xe, không thấy rõ gương mặt, nhưng biết là phụ nữ.

——————–


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.