Cô nhớ phân đoạn này, coi như là một bước ngoặt thay đổi tâm tình của vị công chúa này.
'Từ nhỏ nàng ấy đã có người mình thích nhưng điều đó chỉ được nàng ấy cất sâu trong đáy lòng, lúc nhỏ. nàng ấy từng gặp một vị ca ca, từng dạy nàng ấy từ đó nhớ mãi không quên. Có điều sau này không còn gặp lại lần nào nữa.
Cho đến một ngày nào đó, khi tướng quân khải hoàn trở về, nàng ngẫu nhiên đụng phải mới kinh ngạc phát hiện ra..... thì ra người khiến nàng nhớ mãi không quên chính là hắn.
Thực ra kịch bản có hơi cẩu huyết nhưng lại có phần mơ mộng.
Phim truyền hình mà, đại đa số đều là như vậy. Đam Mỹ H Văn
Đạo diễn Thẩm nhìn một cái: “Để hoàng đế ca ca của em tập kịch với em đi.”
Lê Nhất Ninh: “Dạ?”
Cô nương theo ánh mắt của đạo diễn Lâm nhìn qua thì thấy một người đàn ông ngồi trong góc, cô nhớ vừa rồi Tống Tĩnh có nói với mình, nam chính của bộ phim này là Dịch Tử Mặc cũng là hoàng đế ca ca trong phim của cô.
Dịch Tử Mặc theo tình thế đứng dậy gật đầu với Lê Nhất Ninh: “Lê tiểu thư, tôi tập kịch với cô.”
" Được, làm phiền rồi.”
Không lâu sau, Tống Tĩnh đứng ở cửa đợi Lê Nhất Ninh đi ra.
“Đi thôi.” Cô cũng không vội hỏi kết quả.
'Trông sắc mặt của Lê Nhất Ninh không tệ, mắt mày cong cong nói: “Được.”
Sau khi lên xe, Tống Tĩnh mới hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Lê Nhất Ninh mỉm cười vui vẻ, mắt sáng ngời: “Đạo. diễn Thẩm nói, lát nữa sẽ để trợ lý gọi điện cho chị.
Nghe xong, Tống Tĩnh kinh ngạc không thôi: “Thật không?”
“Ừm”
Tống Tĩnh hài lòng: “Biểu hiện của em không tệ, đạo diễn Thẩm đã nói như vậy, vai diễn này ổn rồi.”
Lê Nhất Ninh cười: “Có lẽ vậy.
Quả tim luôn treo lên của Tống Tĩnh cuối cùng cũng hạ xuống rồi.
“Trước đó chị còn lo lắng em làm không được, bởi trước giờ em cũng chưa từng thử qua vai nào.”
“Không có đâu.”
Tống Tĩnh liếc nhìn cô: “Có phải tìm Hoắc Thâm bổ túc rồi không?”
Lê Nhất Ninh:
Cô sững người, khóc cười không xong: “Em sao phải đi tìm Hoắc Thâm bổ túc?”
Tống Tĩnh 'ơ một tiếng, tự mình lẩm bẩm: “Cũng đúng ha, là chị ngốc rồi, có điều chị nói này diễn xuất của Hoắc Thâm đúng là không tệ, nếu bọn em thân nhau thì có thể nhờ cậu ấy chỉ dạy, cậu ấy và đạo diễn Thẩm cũng có quen biết, được cậu ấy chỉ dạy nhất định có thể qua ải của đạo diễn Thẩm”
Lê Nhất Ninh
Cô không hiểu, gần đây tại sao mọi người đều muốn cô liên hệ nhiều với Hoắc Thâm như vậy.
Im lặng mấy giây, Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Không muốn, tự em làm được.”
Tống Tĩnh: “Không ép em, nhưng có Hoắc Thâm chỉ dạy nhất định có thể thuận lợi qua ải của đạo diễn Thẩm, sau khi chính thức quay phim NG nhiều sẽ bị mắng."
“.... Em biết rồi.” Đêm đó, Hoắc Thâm từ bên ngoài về phòng thì đụng phải ánh mắt nhìn mình chäm chằm như hổ đói đó của vợ.
Bước chân của anh dừng lại, nhìn cô: “Có chuyện gì cần tôi giúp?”
Lê Nhất Ninh: “..... Có.”
Cô cũng không qua quít với Hoắc Thâm, trực tiếp nói: “Lát nữa anh còn bận không?”
“Tạm thời không có.”
“Vậy anh tập kịch với tôi được không?”
Cô nói đâu ra đấy: “Chị Tống nói anh diễn rất tốt, còn nói anh có quen biết đạo diễn Thẩm, anh nhất định biết đạo diễn Thẩm muốn diễn xuất như thế nào cho nên tìm anh tập kịch là tốt nhất.”
Hoắc Thâm: “.
Lời nói không đầu không đuôi, sau khi nghe một lúc anh mới hiểu lý do Lê Nhất Ninh qua đây.
“Tập kịch? Khi nào bắt đầu quay.”
“Hình như là tuần sau.”
Hoäắc Thâm đã rõ: “Cho tôi xem kịch bản.”
Mấy ngày nay Lê Nhất Ninh luôn đang xem, nhưng Hoäc Thâm bận cộng thêm quan hệ vợ chồng của hai người..... không được hài hòa lắm, đương nhiên anh sẽ không chủ động đi lục xem đồ của cô.
Sau khi nhìn thấy tên kịch bản, trong lòng Hoắc Thâm đã hiểu ra một chút.
Anh lật ra, xem sơ qua phần giới thiệu: “Em diễn công chúa?”
Lê Nhất Ninh: Ừm” Gô nhìn Hoắc Thâm, không hiểu sao cảm thấy lời này của anh không bình thường lắm.
“Thế nào, tôi không thể diễn công chúa sao?” “Không có.”
Hoắc Thâm ngừng chốc lát, ngước mắt đánh giá cô: “Rất phù hợp với em.”
Bỗng, ánh mắt của Hoắc Thâm dừng lại, híp mắt hỏi: “Nam chính là ai.”
“Dịch Tử Mặc.”
Hoäắc Thâm: “..... Trong kịch bản, em gọi anh ta là gì?
Lê Nhất Ninh nghĩ cũng không buồn nghĩ nói ngay: “Hoàng đế ca ca.”