Tông Thất: Tôi đã sắp xếp một phòng cho công chúa nhỏ, phòng 803, và phòng 804 đã mở cửa, cô có đi xem thử không?
Giang cầm: Đi xem một chút.
Giang cầm: Tôi vừa nghe nói có dịch vụ video ở Giang Đô Hội, anh có thể cài đặt video trong phòng. Giang Đô Hội có tất cả mọi thứ.m
Tông Thất: Tôi đã nhờ người cài đặt video ở trong phòng 803 rồi.
Sau khi trả lời tin nhắn này, Mộ An An trực tiếp nhìn về phía bác sĩ cố và nói: “Hãy tìm người cài đặt một camera rõ ràng ở trong phòng 804.”
Bác sĩ Cố gật đầu, rồi ra lệnh.
Mộ An An không nói nhiều, trực tiếp đi ra ngoài cổng Ngự Viên Loan.
Bác sĩ Cố không nhịn được nữa: “Tiểu thư An An…”
Mộ An An mở cửa xe, xoay người nói: “Tôi không sao, huống chi A Nhất vẫn luôn bảo vệ ở phía sau, đừng lo lắng.”
Nói xong, Mộ An An liền trực tiếp lên xe lái đi.
Khi đến Giang Đô Hội, cô thấy Trần Hoa đứng ở cửa rầt căng thẳng.
Mộ An An có thể thấy rằng Trần Hoa đã cố ý mặc một chiếc váy dài.
Từ góc độ này, Trần Hoa quả thực đã giảm cân rất nhiều.
Mộ An An không có xuống xe lập tức, mà ngồi trong xe nhìn chằm chằm về phía Trần Hoa nhìn một hồi, sau đó mở cửa xuống xe đi về phía Trần Hoa.
Vì cuộc cãi vã trước đó, Trần Hoa nhìn Mộ An An với vẻ mặt khó xử.
Nụ cười có chút cứng ngắc: “An An, cậu, cậu đến rồi à?”
Mộ An An gật đầu.
Trần Hoa nói: “Vậy thì vào đi.”
Mộ An An gật đầu, cùng Trần Hoa đi vào.
Trần Hoa nói: “Trước đó nơi bố mình làm việc xảy ra chuyện, hiện tại đã được giải quyết, bên kia… thực tế, đó là một phiếu thưởng. Mình nhìn thấy ở bên trong có sườn và gà nướng mà cậu thích nhất.”
Trần Hoa không khỏi mỉm cười nhìn Mộ An An.
Mộ An An nhìn kỹ đôi mắt đó, ngoại trừ tranh cãi với bạn bè, chủ động tỏ vẻ cẩn thận không sao, thì không có chuyện gì khác.
Mộ An An cười cười, không nói gì.
Lúc quay lại, liền thấy Giang cầm cúi đầu đi vào, trực tiếp đi về hướng thang máy.
Mộ An An câu lên khóe miệng.
Con cá đã cắn câu.
Mộ An An và Trần Hoa lên nhà hàng ở tầng 7.
Trần Hoa chủ động nói về chuyện xảy ra liên tiếp trong nhà mình.
Từ ba đền tiền, em trai đền tiền, đến cả mẹ cũng phải đền tiền.
Lúc Trần Hoa nói, ánh mắt đều đỏ lên hết, vô cùng kích động.
Mộ An An nhìn ra được, khoảng thời gian đó Trần Hoa dường như là bị đè bẹp rồi.
“Nhưng may là bên phía công ty ba nói một dự án mà ông tham gia rất thành công, đối phương không tính toán lỗi lầm của ông mà còn khen thưởng nữa, vì thế đã lấp được kẻ hở của em trai, bên phía của mẹ cũng tìm được chứng minh bà lão kia ăn vạ.”
Lúc Trần Hoa nói những lời này xong còn thở ra một hơi.
Mộ An An chỉ ở bên cạnh im lặng nghe cô ấy nói.
Trần Hoa nghiêm túc xin lỗi: “An An, thật sự là hôm đó tâm trạng mình vô cùng xấu, mình còn tự ti nhạy cảm nữa, cho nên mới
nói ra những lời đó, mình thật sự xin lỗi.
Sau đó mình đọc được bài viết trên mạng thấy cậu bị công kích, lúc đó mình mới cảm thấy so với những chuyện của cậu, chuyện của mình chẳng là gì cả, xin lỗi cậu, mình không phải là một người bạn thân tốt, mình không chỉ không giúp được cậu mà còn thêm phiền phức cho cậu nữa.”
Trần Hoa nói những lời đó thiếu điều quỳ luôn xuống đất, tay vẫn luôn lau nước mắt.
Bởi vì khóc dữ quá nên thậm chí có những lời cô ta nói Mộ An An cũng không nghe rõ được.