Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội

Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Chương 1049




Khi khán giả bất mãn đối với trận đấu này,hì gương mặt Mộ Tài Tiệp lại lộ ra vẻ đùa giỡn.

Hắn lắc đầu: “Mộ An An ơi là Mộ An An, quả nhiên là một người rất thú vị, không uổng công năm đó Tông Chính Ngự vì nó mà làm nhiều việc như vậy.”

“Ông chủ.” – Một người bước lên trước báo cáo.

Mộ Tài Tiệp khua tay, không muốn nghe nhưng lại chỉ vào trận đấu phía dưới: “Nhìn xem, Goá Phụ Đen sắp thua rồi.”

Người làm không hiểu rồi nhìn xuống dưới.

Dưới võ đài, A và Goá Phụ Đen đã hai lần đụng nhau, chỉ là lúc này Goá Phụ Đen lại to gan ôm lấy eo của A, thường thức mùi hương trên người A.

Còn người da đen đeo mặt nạ trắng đó nhân lúc mọi người kịp nhìn rõ đã tung một cú đấm vào động mạch cảnh của Goá Phụ

Đen, cô ta hét lên một tiếng rồi ngã người về sau, Mộ An An dùng dây đai lan can bên hông, nhảy lên và đá vào động mạch cảnh của Goá Phụ Đen lần nữa, đá cô ta ra khỏi võ đài, ngã xuống đất và bất tỉnh!

Hành động này đã khiến cả hiện trường im bặt.

Mộ An An lạnh lùng đứng trên võ đài.

Từ khi bước vào võ đài, cô đã biết điểm yếu của chính mình.

Có vết thương sau lưng, chân

phải vẫn chưa hoàn toàn nhanh nhẹn vậy nên không thể đánh mạnh mà chỉ có thể dùng cơ trí để vượt qua.

Tên khỉ đột đen đúa ngu ngốc, Quỷ Trắng không đủ thể chất.

Hôm qua, hai trận vòng bạc về cơ bản là thép cứng, khi gặp Mộ An An thì đã gần như bị phế.

Nhưng Goá Phụ Đen rõ là tên

háo sắc, cộng thêm..bị ám

ảnh bởi mùi hương trên cơ thể phụ nữ.

Vậy hãy để cô ta chết trong

hương khói của một người phụ nữ đi!

Ánh mắt Mộ An An toát lên sự lạnh lùng.

Phòng riêng ở tầng hai.

Mộ Tài Tiệp thấy màn này liền vỗ tay với tâm trạng rất vui vẻ: “Quả nhiên thông minh lại rất biết cách nắm bắt cơ hội một chiêu lấy mạng.”

Mộ Tài Tiệp vì thấy trận đấu đặc sắc vừa rồi nên tâm trạng rất tốt.

Hắn quay người, ngồi ờ vị trí bên

cạnh rồi nhìn người làm hỏi: “Chuyện gì, nói đi.”

“Vu Nhã bị phát hiện rồi.” – Người làm báo cáo.

Mộ Tài Tiệp chuẩn bị uống nước thì ngừng lại, sau đó lạnh lùng nói một câu: “Chắc không?”

Sau đó tiếp tục uống nước. Mộ Tài Tiệp không có biểu cảm gì.

Không phẫn nộ cũng không ngạc nhiên, ngược lại lại mang vài phần đùa cợt, dường như sớm đã đoán được sẽ như vậy.

Mộ Tài Tiệp ngẩng đầu, mỉm cười nói với người làm: “Còn đợi gì nữa, làm đi chứ.”

Người làm ngập ngừng một lúc rồi chợt hiểu ra, sau đó lui xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.