Khu đông phía sau là vị trí gần cửa Ngự Viên Loan nhất.
So với cổng lớn náo nhiệt nghiêm ngặt của Ngự Viên Loan, thì vị trí ở cửa sau có vẻ hoang vu hơn, trừ những bào vệ tuần tra và người làm thì thông thường rất ít người đến gần.
Mộ An An lo tiểu Cửu không thoải mái, để cô bé ở biệt thự nhò đó, ngoại trừ người làm thu dọn hằng ngày ra thi không ai có thể quấy rầy được con bé.
Tông Chính Ngự nghe xong, tay
khẽ gãi lên mũi Mộ An An: “Nói
bao nhiêu lần rồi, nhà cháu thì cháu tự làm chủ.”
“Cũng là nhà chú mà, chúng ta cùng nhau làm chủ.”
Mộ An An cười lên.
“Nghỉ ngơi thật tốt.”
Tông Chính Ngự kéo chăn cho Mộ An An.
Mộ An An gật đầu.
Tông Chính Ngự không nói gì nhiều, nhìn bé con nhắm mắt mới xoay người rời khỏi phòng.
Mà lúc cửa phòng chầm chậm đóng lại, Mộ An An mở mắt.
Cô hơi mím môi, nghĩ đến ánh mắt khi nãy của Thất gia trên xe, cô luôn cảm thấy hơi hoảng.
Có phải Thất gia phát hiện cái gì rồi không?
Hay là có phải bản thân lộ tẩy rồi không, hay là sao?
Nhưng mà Mộ An An lại cảm thấy giống như chính mình đã nghĩ nhiều rồi?
Thật ra Thất gia không hề nghĩ
gì-
Chì là trong lòng mình tạm thời có bí mật, vì chột dạ nên mới thần hồn điên đảo.
Một ánh mắt, một câu nói cô đều cảm thấy lộ tẩy.
Mộ An An lắc lắc đầu, cô không muốn bản thân đờ ra như thế, sau đó nghĩ nhiều, rồi càng nghĩ càng loạn.
Cho nên Mộ An An mới không để bản thân mình rảnh rỗi.
Cô lấy điện thoại ra, nhắn tin cho
tiểu Cửu hỏi xem có thể gọi điện không.
Tin nhắn vừa gửi qua thì tiểu Cửu gọi đến.
Mộ An An bắt máy nói: “Tiểu Cửu, tôi đã bàn ổn rồi, em cứ đến ở chỗ tôi, tôi sắp xếp xong rồi.”
Lời Mộ An An nói đơn giản dứt khoát.
Nhưng khi đối với người đơn giản dứt khoát như tiểu Cửu lúc này lại hơi do dự, “Tôi cứ thế sang ở thì có ổn không nhỉ, người đàn ông kia của chị.sẽ có ý kiến gì
chứ?”
“Hửm?”
“Tôi sợ chị vì tôi rồi xảy ra mâu thuẫn với người đàn ông đó, dù sao chị cũng dựa vào người đàn ông đó nuôi…”
Những lời sau tiểu Cửu càng nói càng nhỏ, rõ ràng là chuyện này quá ngượng ngùng không biết nói sao.
Nhưng Mộ An An lại hơi hiểu được ý của tiểu Cửu.
Cô cũng hiểu, người đàn ông
nuôi cô và cô bị đàn ông nuôi mà trước đó tiểu Cửu nghe được có chút không giống nhau.
Ngược lại Mộ An An nổi lên vài phần vui đùa, “Nghe nói như thế là em đã biết tôi như thế nào, em không khinh bỉ tôi sao? Hoặc là xem thường tôi gì đó?”
Em thấy trên internet có một câu , Tiều Cửu Cửu đột nhiên trịnh trọng nóiem không biết gì , nên sẽ không bình luận.”
Mộ An An không nói gì.
Tiểu Cửu nói:” Em không biết
gia đình chị thế nào , hoàn cảnh ra sao . Nhưng chị cho em cảm giác rất an toàn , đi cùng với chị rất thoải mái. Còn việc trốn khỏi nhà , thật ra em có thể đi đến bất kì chỗ nào , nhưng nghe được tin chị đang ờ Giang Thành , cho nên muốn tới đây tìm chị.”
” Em muốn hiểu rõ về chị hơn , là một người bạn thân của chị, em rất thích chị.”
Những lời nói thẳng thắn lại chân thành này của tiểu Cửu Cửu , đã làm cho Mộ An An cảm giác rất ấm áp.
Cảm giác rất khác.
Có cô gái nhỏ muốn làm bạn với cô , bởi vì thích ở bên cạnh cô , cho nên mới muốn làm bạn của cô , nên muốn nghiêm túc tìm hiểu về cô hơn nữa.
” Được , vậy thi cứ từ từ tìm hiểu hơn nhé “. Mộ An An nở nụ cười, đừng lo , người của chị có một căn nhà lớn , chị sẽ sắp xếp cho em một phòng , bình thường cũng sẽ không nhìn thấy anh ấy đâu , em cứ ở đây vài ngày.
” Em không phải sợ anh ta , Em chỉ là.” Tiểu Cửu Cửu có chút
không biết nói gi ,” Em chỉ là, chỉ là cảm thấy xấu hổ..Không
phải xấu hổ, là sợ chị xấu hổ, chính là..Ai za , thôi quên đi ,
coi như em chưa nói gì.
Nói cả nửa ngày, tiểu Cửu chính cô cũng không biết cô đang nói cái gì.
Mộ An An cũng không tiếp tục nói về vấn đề này nữa.
” Khi nào em gọi điện , chị sẽ đến đón em “. Mộ An An chuyển chủ đề ,” lúc nào thì lên máy bay bay ?”
” Em không đi máy bay.”
Hả?
” Bạn của em lái xe đưa em tới.”
Mộ An An nghe Tiểu Cửu nói xong sửng sốt,” em điên rồi sao, em có biết kinh thành cách đây bao xa không ? Nếu muốn lái xe đến đây thì cũng phải mất 2 ngày.”
Em không còn cách nào nữa , nếu dùng thẻ căn cước , ba em sẽ có thể biết em tới và ờ đâu . Giọng Tiểu Cửu trong rất bất lực và bất mãn.
” Vừa nghĩ tới ba , em liền bực mình , em không biết ba em suốt ngày suy nghĩ gì , đúng là một lão già cổ hủ . Mà chị họ học bá của em , để em nói cho chị nghe , nhà của em không phải gia đình bình thường , có một số việc gia đình bình thường không được, nhưng nhà em thì có thể!
Nếu không phải có cậu bạn này của em , em có thể đã bị ba cùng mấy người anh trai bắt ngay trên xe buýt rồi.
Nói xong , tiểu Cửu lại nói :” Thất ca , người anh bạo chúa của em đang ở Giang Thành , nếu như chị không ở đây , thi chắc Giang Thành là nơi em ko thể bước vào.
Một khi bước vào , Thất ca có thể sẽ đến mà trực tiếp trừng phạt em.
Khi Tiểu Cửu nói về người anh Thất ca của mình , giọng nói của
cô ấy rất run.
Rõ ràng khi còn bé Thất ca rất hung dữ với cô , cho nên hiện tại khi nhắc đến anh cô rất sợ hãi.
Cô còn đang nóithật ra , em trốn nhà đi, lúc đi đã bị ba với mấy người anh bắt gặp , em cũng biết được kết cuộc rồi , trong lòng em rất rõ , nhưng Thất Ca của em….”
” Này.”
” Thất ca em không phải là người bình thường , nếu như em bị bắt được , có thể sẽ đem em treo
trước cổng nhà , mà vậy là đã rất nhẹ nhàng .
Nghĩ đến thôi đã cảm thấy đáng sợ.
Tiểu Cửu Cửu gào khóc 1 trận.
Mộ An An phát hiện ra.
Tiểu Cửu Cửu thật ra , là một người it nói.
Nhất là khi nói về ba và các anh trai, cô chắc chắn là một người không có tiếng nói.
Mộ An An cười ,” Tiểu Cửu ,
trong nhà em rất náo nhiệt khi có em nhỉ?
Ý chị là gì?
” Em ở nhà ngày nào cũng nói luyên thuyên như vậy , không phải rất sinh động sao ?” Mộ An An trêu chọc cô.
Ngược lại là gương mặt của Tiểu Cửu Cửu , trong cô không giống một cô gái lắm lời.
Nhưng Tiểu Cửu hiểu ra , cô trong điện thoại cười một hồi, rồi mới nói,” vậy là chị chưa thấy Bát ca của ta rồi, anh ta còn nói
nhiều hơn nữa.”
Nói xong , tiểu Cửu đột nhiên nhớ tới cái gì đó ,’ A ‘ Một tiếng , em có nên nói cho chị biết, em với Bát ca thật ra là một long phượng thai nhỉ ?
“Chưa nói bao giờ.”
“Vậy bây giờ chị biết rồi đấy “. Tiểu Cửu nói, “khả năng là ông trời nhìn thấy ba em tính cách quá xấu , cho nên để cho em cùng Bát ca đầu thai làm con ông ấy , để làm giảm bớt cái nghiệp của ông.”
Mặc dù , Bát ca của em có hay càm ràm, nhưng thành tích rất tốt, được ba em xem như bảo bối, nói cái gì đều được , còn em , nói cái gì cũng không cho , nghĩ đến là đau đầu , cái này là trọng nam khinh nữ mà.
Nếu phải ông của em thích em hơn , thì chắc ba em đã đem em ném thùng rác rồi….Không ,
ông của em là thích Thất ca nhất ….tính ra Tiểu Cửu ko được ai yêu quý hết.
Chị, Tiểu Cửu quá thảm rồi , từ đây về sau chị phải đối xử thật tốt vớ Tiểu Cửu Cửu nha.
Mộ An An đang lắng nghe Cửu Cửu luyện thuyên , mà trong lòng cô vui đến lạ.
Cô gái nhỏ này, thật sự là quá đáng yêu , hoạt bát.
Mộ An An nói,” được được được , Tiểu Cửu tới đây , về sau sẽ không đau nữa.”
” Đợi một chút, tiểu cửu cửu lập tức đến ngay .”
” Chờ nhé chờ nhé.”
Mộ An An cười đáp , sau đó lại cùng tiểu Cửu nói chuyện một
hồi, lúc sau mới kết thúc trò chuyện.
Đồng thời , Mộ An An cũng cảm giác được bản thân nhẹ nhõm vui vẻ hơn nhiều.
Cô rất thích tiểu Cửu.
Chủ yếu là vì , cô gái này rất đáng yêu khiến người ta cảm thấy an tâm.
Xinh đẹp lại có tính cách đáng yêu , và là một người hoạt ngôn , hoạt bát.
Mộ An An vui vẻ nằm ờ trên
giường.
Nhưng , tâm trạng vừa tốt lên ko được bao lâu , liền bị một cuộc điện thoại phá tan..
Là số điện thoại đến từ nước Pháp.
Khi nhìn thấy số này , vẻ mặt Mộ An An trầm xuống , trái tim như thắt lại.
Cô đã rất lâu, không nhận được điện thoại từ số này.
Mộ An An lập tức ngồi dậy , chống đỡ xe đẩy đến bên cửa sổ
kính sát bên kia.
Lúc này cô tựa vào một bên tường nhận điện thoại,” nói
” Hết tiền rồi.” Đối phương vẫn như cũ trả lời rất đơn giàn.
Tình huống này nếu là lúc trước , Mộ An An sẽ trực tiếp cúp điện thoại, sau đó đi kiếm tiền , sẽ không cùng Chung Đình tiếp xúc nhiều.
Bởi vì phải cẩn thận, sợ bị Thất gia bắt được.
Nhưng lần này , Mộ An An không
như vậy.
Cô hỏi,” Tiền sẽ gửi ở nơi nào cho cậu, nước Pháp? Hay là tôi nhờ người ờ kinh thành hẹn gặp rồi gởi cho cậu?
Mộ An An nói lời này rõ ràng là thăm dò đối phương.
Trước đó khi ở quán cà phê trong kinh thành , cô đã thấy một người trong rất giống Chung Đình.
Tuy về sau tiểu Cửu đã gởi tới một đoạn video cùng ảnh chụp , chứng minh đó không phải là Chung Đình rồi , nhưng Mộ An
An vẫn cảm thấy bất an.
Không có cách nào có thể hoàn toàn yên tâm.
Chuyện này , ngay từ khi mới bắt đầu che giấu , đã có những chỗ hở.
Đến bây giờ chúng ta đã có thể làm rõ mọi chuyện , Mộ An An không muốn cuối cùng điểm mấu chốt xảy ra vấn đề gì.
Mộ An An nói xong , bên kia trầm mặc một hồi lâu , mới nói, “chỗ cũ, tại sao muốn đi kinh thành, cô muốn để cho tôi trở về?”