Cô Vợ Mất Trí Của Tổng Tài Độc Ác

Chương 52: Chap 54: Giai Thụy em xin lỗi!!!(1)




Thấy mắt cô rưng rưng Cố Giai Thụy dễ khóc dễ cười. Anh nhéo nhẹ má cô động viên

- " Anh đang cho em vay có lãi suất đó"_ Cố Giai Thụy

Nghe anh nói thế Chu Tử Yên liền bật cười. Giá như anh nói thật làm thật thì cô sẽ không áy náy, cô biết suốt quãng thời gian qua anh luôn cho cô rất nhiều mà không cần nhận nhưng cô không có gì để đền đáp lại tấm chân tình của anh. Cách tốt nhất cô có thể làm là tự động xây dựng kinh tế cho bản thân để dần thoát khỏi sự bao bọc của anh, thoát khỏi sự dựa dẫm vào anh. Có như thế cả hai mới có cuộc sống tốt

Trở về lại căn biệt thự Chu Tử Yên tâm trạng tuy tốt hơn lúc trước nhưng cô vẫn khó lòng thoát khỏi luẩn quẩn. Một đêm hôm đó cô thức trắng chẳng thể vào giấc ngủ. Cố gắng lạc quan hơn, cô thầm dặn lòng sau này phải ổn định kinh tế, biết đâu chỉ một thời gian ngắn nữa cô sẽ có lại được trí nhớ, cô sẽ biết cội nguồn của mình và nhớ ra đứa con của cô. Lúc đó nếu như cô đều ổn định tất cả thì sẽ dễ dàng hơn để chăm sóc con...

Mấy ngày ròng rã cứ thế trôi qua, khó lắm Chu Tử Yên mới tạm gác lại suy nghĩ của mình. Trở về sinh hoạt bình thường Chu Tử Yên có được một giấc ngủ ngon sau gần 1 tuần thức trắng

Sáng hôm sau khi tỉnh giấc cô nhận được tin nhắn của Cố Giai Thụy

" Em đến cửa hàng một mình nhé! Hôm nay anh phải đi công tác một chuyến...Xin lỗi em"

Chỉ biết mỉm cười nhẹ. Dù sao cô cũng cần tách biệt anh ra. Cô nợ anh quá nhiều rồi. Ngay cả cửa hàng anh cũng tự mình làm tất cả, điều đó làm cô càng muốn tự lập để thoát khỏi sự chở che của anh. Cô thở dài gửi lại cho anh một tin

" Không sao!!! Anh cứ làm việc tốt nhé. Em lớn rồi mà"

Gửi xong tin nhắn cô tắt điện thoại đi xuống giường làm VSCN rồi thay quần áo lái xe đi thẳng đến cửa hàng luôn chứ không dùng điểm tâm

Xe vừa dừng trước cửa tiệm cô đã thấy một bầu không khí khác. Manocanh khoác trên mình quần áo cô thiết kế được đặt xinh xắn trên kệ trước kính trong suốt. Trước cửa còn có hoa đặt chúc mừng khai trương, cô chắc chắn chính Cố Giai Thụy đã chuẩn bị. Vui vẻ mở cửa hàng ra, Chu Tử Yên từ tốn bước vào quan sát mọi thứ xung quanh. Tất cả đều hoàn hảo, vượt xa sự mong đợi của cô

Bất ngờ tấm màng của khu vực cho khách thử đồ được nhẹ nhàng vén ra. Cố Giai Thụy lịch lãm bước ra với bộ vest đen, trên tay ôm một bó hoa hồng to hơn của lồng ngực anh. Bó hoa được bó từ 99 bông hoa hồng đỏ chói, xung quanh điểm thêm sắc trắng của hoa baby được bọc bằng giấy Hàn Quốc màu đen, trắng và buộc dây nơ lụa trông rất sang trọng và lãng mạn

Chu Tử Yên nhìn thấy cảnh tượng này miệng liền đắng nghét, cô không biết phải làm gì tiếp theo. Hình ảnh cô chưa hề nghĩ sẽ xảy ra

- " Yên nhi!!!"_ Cố Giai Thụy thều thào gọi cô

- " Dạ..."_ Chu Tử Yên có chút giật mình đáp lại lời gọi của Cố Giai Thụy

- " Hôm nay là ngày đặc biệt của em và anh muốn nó là ngày đặc biệt của chúng ta. Anh và em quen biết cũng đã 5 năm, tình cảm anh dành cho em anh tin chắc em cảm nhận được. Ngày hôm nay anh muốn em trở thành người con gái thành công và hạnh phúc nhất. Em nhận nhé!!!"_ Cố Giai Thụy

Rất khó để có thể tiêu hóa hết được những lời nói của Cố Giai Thụy. Điều đang muốn làm cô nổ tung trong đầu là có nên nhận hoa không, vì nhận nó chẳng khác gì con dao hai lưỡi

Bất ngờ Cố Giai Thụy lấy trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ bọc vải nhung sang trọng màu đỏ. Anh mở nó ra, bên trong liền lóe ra ánh sáng lấp lánh của kim cương đính trên chiếc nhẫn xa hoa

- " Anh Giai Thụy "_ Chu Tử Yên chua xót gọi tên anh

- " Em làm bạn gái anh nhé!!!"_ Cố Giai Thụy

Tay chân Chu Tử Yên dường như lạnh ngắt, cô như không còn giọt máu nào trong người, hơi thở cũng muốn yếu đi. Chưa bao giờ cô gặp trường hợp khó xử đến ngạt thở như bây giờ. Nước mắt cô bất giác rơi, vẻ mặt cô lúng túng. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng cô đang hạnh phúc và Cố Giai Thụy cũng vậy...Anh không tin rằng những lời này lại thốt ra từ cô

- " Em xin lỗi nhé Giai Thụy...Chúng ta không thể..."_ Chu Tử Yên

Khi nghe lời từ chối phát ra từ miệng cô, Cố Giai Thụy như muốn chết đi. Anh dần bị mất bình tĩnh trước cô

- " Tử Yên à!!! Anh không dám cầu hôn em làm vợ của mình. Vì anh biết em sẽ khó lòng mà chấp nhận, anh biết em cần rất nhiều thời gian. Nhưng anh đã suy nghĩ rất kĩ, anh muốn em làm bạn gái của anh chính là muốn em mở lòng. Cho bản thân em một cơ hội hạnh phúc và cũng cho anh một cơ hội được chăm sóc người con gái anh yêu"_ Cố Giai Thụy

- " Giai Thụy em không thể. Xin anh hãy hiểu cho em"_ Chu Tử Yên nói rồi bật khóc

- " Sao em lại như thế hả Yên nhi??? Suốt 5 năm qua, chúng ta quen biết nhau. Tình cảm anh dành cho em anh chắc chắn em hiểu được. Anh thật sự nghiêm túc với nó. Xin em hãy cho anh cơ hội có được không?"_ Cố Giai Thụy

- " Giai Thụy anh bình tĩnh được không? Chúng ta mãi là đường song song...anh hiểu không? Không phải em không biết những điều anh dành cho em ẩn chứa điều gì, em đủ trưởng thành để nhận thức điều đó. Nhưng mà Giai Thụy à!!! Em trước giờ đối với anh luôn là tình cảm của người thân... Sao có thể... "_ Chu Tử Yên đang cố gắng giải thích thì lại bị Cố Giai Thụy cắt ngang

- " Anh không muốn làm người thân với em. Em nói đi...nói lí do tại sao em không thể chấp nhận tình cảm của anh. Anh sẽ thay đổi, anh chắc chắn sẽ thay đổi "_ Cố Giai Thụy nói một cách mù quáng

- " Em xem anh là ân nhân của cuộc đời mình. Nhưng không có nghĩa em sẽ đền đáp anh bằng cách anh mong muốn. Em còn có quá khứ chưa được rõ. Sao dám có cuộc sống mới chứ"_ Chu Tử Yên

- " Nhưng anh không quan tâm quá khứ của em. Em biết mà..."_ Cố Giai Thụy vừa nói vừa tiến gần Chu Tử Yên

Cố Giai Thụy tiến tới một bước cô lại lùi một bước. Dồn nén khiến Chu Tử Yên muốn nổ tung

- " Nhưng em đã là phụ nữ đã có con anh hiểu không? "_ Chu Tử Yên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.