Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Bản Mới

Chương 854




Chương 854

“Ừm.” Doãn Ngự Hàm cũng cảm thấy vậy: “Một em gái như vậy, đương nhiên để chơi với Nhất Nặc là tốt nhất, Nguyên Thập Tam có đạt yêu cầu hay không, còn phải xem sau này! Dù sao, không phải tất cả mọi người đều có thể vượt qua được bài thi cuối cùng của thầy đâu.”

Cố Miểu nở cụ cười: “Cũng phải. Vậy thì chúng ta chờ xem thôi.”

Doãn Tư Thần ở trên thuyền liên lạc với Hans.

Hans vẫn như cũ, vừa nhìn thấy Cố Hề Hề, hai con mắt đã sáng lên: “Cô Cố, đã lâu không gặp nhỉ!”

Cố Hề Hề mỉm cười gật đầu: “Ngài Hans, đúng là đã lâu không gặp, dạo gần đây khoẻ chứ?”

“Cũng không tệ lắm, nếu như cô Cố có thể để lại chút lời, tôi nghĩ tôi sẽ khoẻ hơn đấy.” Mặc dù tác phong của Hans vẫn nhanh nhẹn, thế nhưng lời nói ra, vẫn không hề che giấu ý đồ của bản thân một chút nào.

“Không bằng tôi ở lại vớ anh?” Doãn Tư Thần thô bạo ôm Cố Hề Hề vào trong lòng, gằn giọng nói: “Bao lâu cũng không có vấn đề gì, chỉ cần anh đừng có đau lòng về căn cứ của mình là được.”

Hans lập tức cười lớn nói: “Đùa thôi, đùa thôi mà!”

“Hans, lần này chúng tôi tới đây, là có chuyện muốn nhờ anh.” Cố Hề Hề nghiêm mặt nói: “Chúng tôi mang một đứa bé tới, từ nhỏ đã lớn lên trong một hoàn cảnh không bình thường, cụ thể thì sẽ nói rõ với anh sau. Tính cách của con bé cũng không tệ lắm, còn được cứu giúp, muốn xin anh chỉ bảo nó giúp.”

Hans lơ đễnh nói: “Tin tưởng tôi thế cơ à?”

“Đương nhiên là tin tưởng anh.” Cố Hề Hề lên giọng một chút, nói: “Tôi đã yên tâm để Ngự Hàm và Cố Miểu theo anh học, sẽ không tiếc cho một đứa bé nữa đi theo!”

“Nói đi, muốn mục tiêu gì.” Hans thấy Cố Hề Hề trịnh trọng như vậy, cũng thu lại ý cười, nói: “Định cho ai?”

“Nhất Nặc.” Nhắc tới con gái của mình, trong mắt của Cố Hề Hề lại khó nén được vẻ dịu dàng: “Chúng tôi chỉ có một đứa con gái, đương nhiên muốn đem thứ tốt nhất cho nó. Sau này, mặc dù Nhất Nặc không cần thừa kế gia sản, thế nhưng thân là cô chủ nhà họ Doãn, tất nhiên sẽ bị một đám người nhìn chằm chằm, cho nên sự an toàn của con bé, là quan trọng nhất. Chúng tôi cũng chuẩn bị cho con bé không ít người từ nơi khác, thế nhưng chuyện này, chuẩn bị càng chu đáo càng tốt. Thành quả huấn luyện của anh ở đây, chúng tôi cũng quá rõ ràng. Cho nên, muốn giao đứa bé này cho anh, tiện thể phụ đạo chút tâm lý.”

“Cô đã coi trọng đứa bé này đến vậy.”Hans nhìn về phía Nguyên Thập Tam im lìm không mở miệng ở phía xa, trong lòng đã có tính toán: “Vậy thì để ở đây đi. Khi Nhất Nặc thành niên, sẽ trả lại cho cô.”

Doãn Tư Thần quẳng một cái USB cho Hans: “Tặng anh một món quà.”

“Đây là?” Hans nhướng mày nhìn Doãn Tư Thần.

“Tất cả những cọc ẩn trên tuyến đường châu Âu mà anh quan tâm nhất.” Giọng nói trầm thấp của Doãn Tư Thần khiến ánh mắt của Hans chợt sáng lên.

“Được rồi.” Hans gật đầu với Doãn Tư Thần: “Cảm ơn.”

“Nếu không có chuyện gì nữa, chúng tôi đi nghỉ ngơi trước.” Doãn Tư Thần kéo Cố Hề Hề xoay người đi về: “Mấy ngày này, tôi sẽ nghỉ ngơi ở căn cứ của anh mấy ngày, nói trước cho mọi người biết, bắt nạt người của tôi, tôi sẽ không nể mặt đâu!”

Hans không khỏi nôn khan: “Này này này, dù sao thì đây cũng là địa bàn của tôi, cũng phải nể mặt tôi một chút chứ đúng không?”

“Không.” Doãn Tư Thần đáp lại một cách ngang ngược.

Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm đã đến lần này, và họ cũng ở lại.

Lẽ ra bọn nhỏ phải đến đây vào nửa cuối năm, nhưng vì bọn nhỏ ham chơi nên đến trễ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.