Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 696




Chương 696

“Bọn họ đều biết chọn quả hồng mềm để nắn bóp, không dám đến công ty anh để chụp, chỉ có thể đến chặn trước cửa công ty em, chẳng lẽ sau này em mỗi ngày đều phải đến công ty anh hay sao?”

Dạ Mạc Thâm ngược lại cảm thấy đề nghị này hình như không tồi, cong môi gật đầu: “Có thể, anh không để ý.

Hàn Mộc Tử: “. em để ý! Hơn nữa còn cực kì để ý, em có công việc của riêng mình, em muốn làm việc!”

Tất nhiên Dạ Mạc Thâm sẽ không thật sự để cô mỗi ngày đến công ty với mình, dù sao năm năm qua cô đã nỗ lực như vậy, không thể chỉ tùy tiện đùa giỡn. Mặc dù anh rất muốn mỗi ngày ở cùng cô, nhưng mà anh cũng biết hai người ở bên nhau, hai bên đều cần có không gian riêng tư.

Thế nhưng nếu vì như vậy mà khiến cô bỏ công việc yêu thích, vậy thì anh cũng sẽ đau lòng thay cho cô.

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

“Yên tâm, tình huống này anh sẽ để Tiêu Túc xử lí ổn thỏa, nếu như em không thích.”

Dạ Mạc Thâm đã nói như vậy, vậy chứng tỏ rằng anh đã có kế hoạch sẵn rồi, tiếp theo có lẽ cô có thể yên tâm mà đến công ty đi làm rồi, chỉ là bên Đậu Nhỏ…

“Đúng rồi, bên Đậu Nhỏ…… anh đã sắp xếp chưa?”

“Hiện tại giới truyền thông tạm thời còn chưa biết đến nó, nhưng mà…. có lẽ sẽ nhanh thôi, đến lúc đó đội bảo vệ an toàn anh cũng sẽ sắp xếp ổn thỏa”

“Nếu như Đậu Nhỏ vì như vậy mà chịu ảnh hưởng, em sẽ không tha cho anh!”

Nghe vậy, Dạ Mạc Thâm nhịn không được cau mày lại: “Em vừa nói gì?”

“Gl co?”

“VI Đậu Nhỏ, không tha cho anh? Nó quan trọng hơn anh sao?”

Hàn Mộc Tử: “

Lời này nói ra là có ý gì, Hàn Mộc Tử cảm thấy mình chưa nghe hiểu.

Cô giương mắt nhìn Dạ Mạc Thâm, Dạ Mạc Thâm nghiêm túc nhìn chăm chăm cô, có vẻ như không hề đùa giỡn, Hàn Mộc Tử cảm thấy bản thân có hơi bị nghẹn, qua một hồi lâu mới giật giật khỏe miệng hỏi anh.

“Không lẽ đến con trai của mình anh cũng ghen sao?”

Lòng Dạ Mạc Thâm tan vỡ nhưng cũng không thẹn quá hóa giận, ngược lại nói: “Anh là bố nó, tại sao nó lại quan trọng hơn anh? Như vậy không công bằng.”

Hàn Mộc Tử:

Anh ấy thực sự nghiêm túc rồi.

Hàn Mộc Tử cảm thấy bản thân không có cách nào cùng thảo luận vấn đề này với anh, dứt khoát cúi đầu ăn cơm mặc kệ anh.

Ngay cả con trai của mình cũng ghen được, cô còn có thể nói gì nữa? Có thể nói gì nữa?

Vốn dĩ nghĩ rằng vấn đề này chỉ cần cô không trả lời thì cứ như vậy mà trôi qua, nhưng ai ngờ sau khi ăn cơm xong, lên xe Dạ Mạc Thầm vẫn cứ cau chặt mày, lúc lái xe mặt mang tâm sự nặng nề.

Hàn Mộc Tử không biết anh bị làm sao, nhưng cảm thấy vừa nãy chuyện vừa nãy đã qua rồi, chắc có lẽ không phải anh để ý chuyện này, dứt khoát dựa trên lưng ghế.

Nhìn các tòa nhà bên ngoài cửa số không ngừng lui về sau, Hàn Mộc Tử cảm thấy mình buồn ngủ, cô ngáp một cái, sau đó nhìn Dạ Mạc Thâm cười: “Em ngủ một lát, chốc nữa đến nơi anh lại gọi em dậy đi.”

Môi Dạ Mạc Thâm mấp máy, ánh mắt quấn quýt nhìn cô, thấy cô nói xong liền nhắm mắt lại, lời nói đến trên môi cũng chỉ có thể nuốt trở lại.

Thắng nhóc kia mà còn quan trọng hơn anh ư?

Bởi vì đã ở bên cô thêm năm năm hay sao? Không ngờ rằng Dạ Mạc Thâm cũng có ngày ghen tuông tranh đoạt với cả con trai mình. Mặc dù biết đó cũng là huyết thống của mình, nhưng hễ nghĩ đến việc vị trí của thắng nhóc đó trong tim Hàn Mộc Tử có vị trí quan trọng hơn mình thì liền cảm thấy không thoải mái.

Dệt!

Thằng nhóc đó còn không chịu gọi mình là bối

Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.

Vị trí trong lòng Hàn Mộc Tử còn quan trọng như thế, lỡ như nó ở bên tại Hàn Mộc Tử nói xấu mình hai câu, vậy chẳng phải hình tượng của mình bị nó bôi nhọ rồi hay sao?

Dạ Mạc Thâm cảng nghĩ càng cảm thấy khủng hoảng, quyết định đưa Hàn Mộc Tử đến biệt thự Hải Giang trước, sau đó buổi tối đến trước một bước tự mình đón Đậu Nhỏ.

Lúc Hàn Mộc Tử tỉnh lại thì phát hiện mình đã về biệt thự Hải Giang, mà Dạ Mạc Thâm lại không biết đi đâu rồi.

Cô lấy điện thoại ra xem, phát hiện Dạ Mạc Thâm đã gửi tin nhắn cho mình, để cô nghỉ ngơi cho tốt, anh đón Đậu Nhỏ đi học về.

Nhìn thấy dòng chữ này, Hàn Mộc Tử liền yên tâm, sau đó để xuống điện thoại tiếp tục ngủ. Dù sao hai ngày này cô cũng không đến được công ty, không bằng đợi xử lý xong hết, cô lại đi xử lý công việc cũng không muộn.

Hơn nữa cô quá buồn ngủ rồi, nên rất nhanh đã tiến vào trong giấc mơ.

Trường học.

Một chiếc ô tô dễ gây chú ý đậu ngay trước cửa trường học.

Đậu Nhỏ đang theo học ở một ngôi trường học quý tộc của Thành phố Sài Gòn, mỗi ngày các giáo viên đều thấy qua vô số người giàu sang quyền thế, nhưng khi nhìn thấy chiếc xe của Dạ Mạc Thâm xuất hiện, rồi tới lúc anh xuống xe, bạn họ vẫn không nhịn được mà hít một hơi lạnh.

Thật ra không chỉ có các giáo viên, ngay cả các phụ huynh cũng như thế.

Tập đoàn nhà họ Dạ của Thành phố Sài Gòn mà, cậu Dạ Dạ Mạc Thâm của tập đoàn nhà họ Dạ, mọi người đều biết, chẳng qua là mọi khi chỉ nghe qua hoặc nhìn thấy trên tạp chí.

Muốn gặp người thật, vậy thì đúng là khó càng thêm khó. Nhưng ngay lúc này không ngờ có thể nhìn thấy anh trước cổng trường học, vì thế mọi người bắt đầu đoán già đoán non, chẳng lẽ anh đến đón con hay sao?

Mặc dù mọi người đều biết Dạ Mạc Thâm muốn làm đám cưới với cô chủ Hàn Mộc Tử của tập đoàn nhà họ Hàn, nhưng không hề biết chuyện anh đã có con.

Cho nên khi nhìn thấy anh ở trước cổng trường học, mọi người đều khá kinh ngạc.

Chẳng lẽ anh đã có con rồi sao?

Vì vậy, sau khi Đậu Nhỏ đi ra, sau khi nhìn thấy người đến đón mình lại là Dạ Mạc Thâm, cậu nhỏ tiếng hừ một cái, rồi đeo cặp sách đứng nguyên tại chỗ, đôi chân ngắn ngủn không bước về trước nữa.

Cậu đứng nguyên đó, thân hình nhỏ bé như đang đợi Dạ Mạc Thâm đi về phía cậu vậy.

Dạ Mạc Thâm đúng là đến đón thắng bé về nhà, không chỉ đến đón cậu về nhà mà còn đến để lấy lòng cậu, dù sao thì…

Thắng nhóc này đến bây giờ vẫn như cũ không chịu gọi mình một tiếng bố.

Vậy có nghĩa là trong lòng cậu người bố này vẫn chưa qua vòng, nhưng một khi tiếp sau anh có chỗ nào biểu hiện không tốt, có lẽ sẽ bị thắng nhóc này pass mất, đến lúc đó lại đến trước mặt Hàn Mộc Tử nói vài lời…

Nghĩ tới nghĩ lui, Dạ Mạc Thâm cảm thấy vấn đề này vô cùng nghiêm trọng, vì thế anh vẫy tay với thắng bé, ra hiệu cậu đến đây.

Ai biết được Đậu Nhỏ đứng nguyên tại chỗ, không động đậy tí nào.

Mọi người đều đang nhìn Dạ Mạc Thâm, không hề chú ý đến cậu bé có khuôn mặt giống hệt Dạ Mạc Thâm xuất hiện.

Dạ Mạc Thâm đối mặt với thắng bé một lúc lâu, cuối cùng bất lực mà đi về phía Đậu Nhỏ, ở trước mặt cậu ngồi xổm xuống.

“Đi thôi Đậu Nhỏ, bố đến đón con về nhà đây.”

“A!”

Không biết ai trong đám người đã kinh ngạc hô lên: “Mọi người mau nhìn xem, mặt mũi của cậu bé đó.………….

Vì vậy cuối cùng mọi người đều chuyển tầm mắt từ khuôn mặt Dạ Mạc Thâm đến cậu bé đó, phát hiện cậu bé ấy lại là một phiên bản thu nhỏ của Dạ Mạc Thâm, không nhịn được tròn cả mắt.

“Đây, đây chẳng lẽ là con trai của cậu Dạ sao? Sao lại nhìn giống hệt với anh ấy vậy?”

“Trời ạ, trên đời này không ngờ còn có hai người giống hệt nhau như vậy sao? Nếu như không phải con trai, cảm giác như không còn lời giải thích nào hợp lý hơn nữa rồi.”

“Nhưng mà, cậu Dạ có con từ bao giờ, không nghe thấy trong giới nói gì cả, không phải nói anh vẫn luôn không gần gũi với phụ nữ hay sao?”

“Chỉ nghe qua năm năm trước ông cụ Dạ cho anh ấy cưới con gái của nhà họ Thẩm, chỉ là người phụ nữ đó dường như quả tầm thường, chưa bao giờ gặp qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.