Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1608




Chương 1608:

“Bà quản người ta ăn bao nhiêu làm gì, dù sao cũng chỉ ở đây một thời gian ngắn rồi đi, bớt rảnh rỗi can thiệp vào.

chuyện của người khác đi”

Chồng của bà chủ là một người thành thật, cũng là người sợ phiền phức, nhưng hết lần này tới lần khác vợ của ông ấy lại vô cùng nhiệt tình.

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

“Ý của ông là tôi xen vào việc của người khác ư?”

“Tôi nào có nói như vậy?”

“Cái ông này bị làm sao vậy? Một cô gái tốt bị bắt nạt thành cái dạng này, tôi thương xót cho cô bé ấy, bất bình thay cô bé ấy còn không được sao?”

Người chồng trung thực lập tức đầu hàng: “Được được được, bà nói đều đúng, dù sao tôi cũng không dám cãi nhau với bà, tôi chỉ thấy buổi sáng bọn họ náo loạn như vậy thì lo lăng cho bà mà thôi.”

“Bà biết tôi lo lắng cái gì không? Cũng không đến mức sẽ ra tay với bà, người ta cũng là do không thể nhịn được nữa mới đánh một bạt tai như vậy, huống hồ, cô gái nhỏ này có người che chở, sẽ không lỗ đâu” Bà chủ lại không cho là như vậy: “Trên hành động thì không ăn thiệt thòi nhưng trên tâm lý thì sao? Vết thương trên người còn có thể lành lại, nhưng vết thương tâm lý thì phải mất bao lâu mới có thể lành đây? Nếu có người công kích vẻ bề ngoài của ông thì ông nghĩ như thế nào? Người ta mới chỉ là một cô gái mười mấy tuổi thôi đấy”!

Người chồng trung thực không nói tiếp, bởi vì ông ấy cảm thấy câu nói sau cùng của vợ mình thật sự có lý.

Một câu nói, đúng là hủy đi một người.

Xem ra cô gái nhỏ kia cũng thật sự để ở trong lòng, bằng không cũng không trở nên khác biệt nhiều như vậy.

Từ sau khi Chung Sở Phong ra tay với An Thiến, An Thiến cũng đã biết điều hơn, không tiếp tục làm loạn nữa, thời điểm trông thấy Đường Viên Viên cũng không dám nói chuyện với cô, thậm chí còn xem như cô không tồn tại.

Mặc dù ngay từ đầu Đường Viên Viên có chút không thích ứng, còn tìm Chung Sở Phong hỏi chuyện này.

Chung Sở Phong cười giải thích với cô: “Haizz, nó chỉ đang trả giá vì những gì mình đã nói mà thôi, em quan tâm đến nó làm gì?”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì cả, nó nói những lời kia, anh không đưa nó về đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, Viên Viên, chỉ cần có anh Sở Phong ở đây, sẽ không có ai có thể làm tổn thương em. Người làm thương tổn đến em, anh Sở Phong sẽ không bỏ qua cho bọn họ, bất kể họ là ai”

Nói xong, còn đưa thay sờ lên đầu của Đường Viên Viên, nở nụ cười dịu dàng: “Anh Sở Phong sẽ luôn bảo vệ em” Nếu là lúc trước, Đường Viên Viên sẽ cảm thấy Chung Sở Phong.

Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.

như vậy rất ấm áp, là một người anh trai tốt. Thế nhưng gần đây sau khi tâm trạng của cô phát sinh một chút thay đổi nhỏ bé, những hành động của Chung Sở Phong, còn có những lời này đối với Đường Viên Viên mà nói, giống như đã thay đổi vị rồi.

Cô nhìn Chung Sở Phong, trong lòng có một ý nghĩ kỳ quái Xông ra.

Vừa xuất hiện, Đường Viên Viên đã bị chính mình hù dọa, sau đó dùng sức lắc đầu.

Không thể nào, nhất định là chính cô suy nghĩ lung tung, anh Sở Phong làm sao có thể…

“Sao thế?”

Chung Sở Phong bị Đường Viên Viên làm cho hồ đồ rồi, đầu tiên là yên lặng nhìn mình, sau đó lại hung hăng lắc đầu, cậu chỉ có thể suy đoán ở trong lòng: “Em không muốn để anh Sở Phong bảo vệ sao?”

“A” Đường Viên Viên phản ứng kịp, không nghĩ tới thế mà mình lại lắc đầu ngay trước mặt Chung Sở Phong, cô vội vàng xua tay nói: “Không có, anh Sở Phong, chỉ là vừa rồi em mãi suy nghĩ chuyện khác thôi.”

“Suy nghĩ cái gì?”

“Không có.”

“Làm sao lại mang dáng vẻ chột dạ như vậy?” Đôi mắt của Chung Sở Phong nheo lại, phút chốc xích lại gần Đường Viên Viên, nhịp tim của Đường Viên Viên lệch đi nửa nhịp, cơ thể bị dọa lui về phía sau.

“Anh Sở Phong, em chột dạ chỗ nào chứ?” Đường Viên Viên đứng lên rồi nói: “Em trở về phòng trước”

“Khoan đã”

Chung Sở Phong thấy cô muốn rời đi, nắm lấy cổ tay của cô rồi kéo lại.

Đường Viên Viên không cảm thấy có cái gì, lúc Chung Sở Phong kéo cổ tay của cô lại, cô giống như bị điện giật rụt tay về, Chung Sở Phong không được tự nhiên nói: “Anh Sở Phong còn có ít lời muốn nói với em, em ngồi xuống trước đã”

“ờ”

Đường Viên Viên đành phải ngồi xuống bên cạnh cậu một lần nữa.

“Sao thế anh Sở Phong?”

Chung Sở Phong lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong túi đưa cho Đường Viên Viên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.