Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1410




Chương 1410: Anh giúp em đối phó bọn họ

“Sao, chẳng lẽ anh nói sai sao? Sau khi nhà họ Hứa trở thành như vậy, em không muốn nhận sự giúp đỡ của anh, chạy tới tìm anh ta. Rốt cuộc em nhận được cái gì? Hứa Yến Uyển, anh là đàn ông, nên anh biết rõ đàn ông đang suy nghĩ cái gì.

Anh ta trước đây đã không thích em, sau này sẽ càng không thích em. Hơn nữa bây giờ anh ta đã có bạn gái, còn sắp kết hôn”

“Câm miệng, anh câm miệng cho tôi.”

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

Trong cơn mưa xối xả, người đàn ông nói tất cả những gì Hứa Yến Uyển không muốn nghe, từng câu từng chữ như một mũi kim đâm vào tim cô ta.

“Câm miệng làm gì? Những sự việc này không đủ để em tỉnh táo sao? Anh, Hạ Liên Cảnh, trước kia từng có nhiều phụ nữ, nhưng từ sau khi gặp em, bên cạnh anh đã không còn xuất hiện những người phụ nữ lộn xộn đó nữa, anh vì em mà đã làm những gì, em không thể suy nghĩ lại một chút sao? Tại sao phải nhất định phải một lòng một dạ với người đàn ông nhìn em một cái cũng không muốn?”

Nghe thấy vậy, Hứa Yến Uyển chỉ biết cười lạnh.

“Đừng coi những gì anh nói cao thượng như vậy, ngay cả khi bên cạnh anh không còn những người phụ nữ lộn xộn nữa thì đã làm sao? Cuộc sống quan hệ của anh trước kia đã từng hỗn loạn, nực cười đến mức mọi người đều biết anh là một tay chơi. Anh nói vì tôi mà anh thay đổi trở nên tốt hơn, tại sao tôi phải tin? Buông ra, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa”

Hạ Liên Cảnh bị lời nói của cô ta làm cho khí huyết dâng lên, cũng không nghe lời buông cô ta ra, mà trực tiếp ném ô đi, ôm lấy cô ta.

“Em muốn dầm mưa phải không? Được, vậy anh ở đây cùng em”

“Buông ra, buông ra!” Hứa Yến Uyển đẩy anh ta ra, nhưng sức lực của Hạ Liên Cảnh rất lớn, mỗi lần Hứa Yến Uyển đập vào đều vô dụng. Hạ Liên Cảnh đột nhiên nắm lấy bả vai cô ta, đôi mắt như dã thú nhìn chằm chằm cô ta.

“Hôm nay anh nhìn thấy em theo dõi người phụ nữ đó trong bệnh viện, làm sao? Sau khi biết cô ta mang thai, có đau lòng không? Em muốn làm gì? Anhcó thể giúp em”

Hứa Yến Uyển vẫn đang cố gắng đẩy anh ta ra, khi cô ta nghe thấy những lời cuối cùng của anh ta, mọi động tác của cô ta đột nhiên dừng lại, dường như có chút khó tin, cô ta mở to mắt nhìn Hạ Liên Cảnh, đôi môi run rẩy.

“Em thích anh ta nhiêu năm như vậy, nhưng anh ta cũng không thèm nhìn em. Làm cho em khổ sở như vậy, hiện tại lại sắp bước vào lễ đường. Nếu như lúc này em không làm gì, về sau anh ta sung sướng hạnh phúc, em cam tâm sao?”

Cam tâm sao!

Hứa Yến Uyển cắn chặt môi dưới và không ngừng hét lên trong lòng, cô ta đương nhiên không muốn nhưng cô ta có thể làm gì? Trán cô ta đau như thế này, anh ấy cũng không bằng lòng ở lại với cô ta một chút, đến nhìn cô ta một lát, thì còn mang theo bạn gái đi.

Tất nhiên là cô ta không cam lòng”

Chẳng lẽ cô ta phải đánh cược bằng mạng sống của mình sao!

Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển sững sờ nói: “Chẳng lẽ khi tôi chết đi, anh ấy mới còn thể nhìn tôi một cái?”

Nghe thấy thế, Hạ Liên Cảnh hít một hơi thật sâu: “Em đang nghĩ gì vậy? Tại sao em lại tự làm khổ mình như thế? Nếu em bị thương đến chết, họ sẽ không buồn, mà sẽ sống vui vẻ. Nếu em muốn họ đau đớn như em, vậy thì chỉ có thể xuống tay từ người bên cạnh họ”

Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.

Xuống ta với người bên cạnh!

Hứa Yến Uyển nhìn Hạ Liên Cảnh trước mặt, khi nói lời này, vẻ mặt của anh ta lộ ra một chút tàn nhẫn, vẻ mặt mà cô ta chưa từng thấy ở anh ta, cô ta cũng từng nghe nói Hạ Liên Cảnh rất tàn nhãn, không chỉ có đối tác trên thương trường, mà cũng rất tàn nhẫn với phụ nữ.

Những người phụ nữ đã từng ở bên anh ta, sau khi bị bỏ rơi, nếu còn dám đến làm phiền, thì anh ta sẽ không chút thương xót, xuống tay tàn nhãn. Thế cho nên những người này sau khi bị ruồng bỏ cũng không dám đến làm phiền, hay dây dưa cùng với anh ta.

Khi Hứa Yến Uyển biết mình là mục tiêu của anh ta, cô ta thầm nói xui xẻo trong lòng, sau đó không hề để ý đến anh ta. Nhưng không ngờ rằng cậu chủ đào hoa Hạ Liên Cảnh này thực sự đi rửa tay gác kiếm sau khi được gặp được Hứa Yến Uyển. Từ đó đến nay cũng không thấy dây dưa cùng phụ nữ, một lòng đứng phía sau Hứa Yến Uyển.

Thật tiếc là Hứa Yến Uyển coi thường anh ta, để lấy lòng người ta, cậu chủ Hạ còn học cách quản lý các công ty, từ một công tử lỗ mãng ăn chơi trác tác, anh ta đã trở nên thay đổi. Hạ Liên Cảnh theo đuổi phụ nữ cũng rất quyết liệt, sau khi tan tâm, tặng hoa, tặng quà, túi xách hàng hiệu, nữ trang đủ loại, xe hơi biệt thự sang trọng.

Nhưng lúc đầu nhà họ Hứa là một đại gia nhiêu tiền, Hứa Yến Uyển còn được giáo dục tốt, làm sao có thể để ý đến loại công tử ăn chơi trác táng như vậy?

Hứa Yến Uyển không hề phản ứng gì trước sự theo đuổi điên cuồng của Hạ Liên Cảnh, anh ta vẫn tiếp tục liên tục theo đuổi mà không biết mệt, lúc đó người ngoài đều hâm mộ biểu hiện của anh ta với Hứa Yến Uyển..

Dù sao thì ai mà lại không muốn một người thích mình đến vậy chứ?

Sau khi nhà họ Hứa gặp chuyện không may, không ít người chế giễu, thậm chí còn đoán rằng Hứa Yến Uyển sẽ chấp nhận sự giúp đỡ và theo đuổi của Hạ Liên Cảnh. Nhưng tuy cô ta mất đi tất cả, lưng của cô vẫn thẳng, Hạ Liên Cảnh vẫn chạy theo phía sau cô ta.

Người ngoài tức giận cũng không thể làm gì khác, ai lại dám làm cho Hạ Liên Cảnh nổi giận thế này chứ?

Bây giờ, Hạ Liên Cảnh đã theo cô ta về nước, và muốn giúp cô ta đối phó với đám người Hàn Thanh.

Sau khi Hứa Yến Uyển phản ứng lại, cô ta liền dùng sức đẩy anh ta ra: “Anh đừng ảo tưởng, tôi sẽ không làm tổn thương Hàn Thanh, tôi thích anh ấy, mặc dù anh ấy không thích tôi, nhưng tôi sẽ không vì chuyện này mà làm hại anh ấy”

Nghe thấy thế, Hạ Liên Cảnh nở một nụ cười: “Ai nói anh sẽ làm tổn thương anh ta chứ? Bên cạnh anh ta không phải còn một người phụ nữ sao?”

Hứa Yến Uyển sững sờ, nhìn Hạ Liên Cảnh trước mặt, nghĩ đến người phụ nữ mà người ấy đã chăm sóc trước đây, môi cô ta hé mở không nói được lời nào.

“Nếu em làm tổn thương anh ta, anh ta cũng chỉ đau một chút, nhưng nếu làm gì đó với người phụ nữ của anh ta, thì anh ta sẽ đau đến thấu tim”

Vừa nói xong, Hạ Liên Cảnh tiến lên hai bước, ôm má Hứa Yến Uyển, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa lên đôi môi đỏ mọng của cô ta, thấp giọng nói: “Anh giúp em, đều sẽ giúp em, bọn họ làm em tổn thương, anh cũng sẽ để làm cho anh ta tổn thương, thế nào?”

Hứa Yến Uyển không biết là đang sợ hãi hay sao, cô ta vẫn ngây ngốc đứng đó, mưa càng lúc càng nặng hạt, mưa lớn khiến cô ta khó có thể mở mắt, Hạ Liên Cảnh đã ôm cô ta vào lòng, lồng ngực cô run lên. .

“Hưa Yến Uyển, anh sẽ cho em những gì em muốn, những gì em muốn nhưng mà không dám làm, anh sẽ làm thay cho em, hãy để anh chăm sóc cho em.”

Lúc này, Giang Tiểu Bạch nhìn mưa to bên ngoài, bất đắc dĩ đóng cửa sổ, sau đó thở dài.

“Sao đột nhiên trời đổ mưa to như vậy, con nhóc Phương Đường Đường kia tối còn muốn đến quán bar cổ vũ cho nam thần”

Quan trọng nhất là tối nay Tiêu Túc tăng ca, giờ anh ấy vẫn đang ở công ty, liệu khi về thì có bị mắc mưa không? Cô có nên chuẩn bị trước một bát canh gừng cho anh ấy không.

Nhưng sau khi nghĩ lại, Giang Tiểu Bạch lại cảm thấy mình đúng là tự đa tình, dù sao Tiêu Túc cũng lái xe về, nhất định sẽ mang theo ô, không bị mắc mưa, cô thực sự lo lắng nhiều rồi Cho nên cuối cùng, Giang Tiểu Bạch đơn giản không làm gì cả, trực tiếp ngả đầu đi ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.