Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ

Chương 384




Chương 384

“Bạch Ngôn, anh hành động nhanh lên một chút đi! Lát nữa mẹ tan làm về nhà, phát hiện chúng ta không có mặt lại tức giận!” Trong nhà đúng là có người, là Lục Bạch Ngôn và Cận Khánh.

Đứa bé lớn Lục Bạch Ngôn, trong khoảng thời gian này ở nhà Đường Hoa Nguyệt đã thông qua hành động thực tế chính mình đã chứng minh, cậu bé thật sự không giống với người bố kia của cậu bé – là một người đàn ông nham hiểm đáng sợ, cho nên bé lớn và bé hai liền cũng đã chấp nhận cậu bé, chỉ có điều không gọi “anh Bạch Ngôn” ngọt ngào như Thi Tịnh, trực tiếp gọi cậu bé là Bạch Ngôn.

Hôm nay quay trở lại đây, cũng là bé hai gọi Lục Bạch Ngôn cùng đi, đương nhiên còn có một người lớn đi cùng…

Tân Kỳ Tân.

Tân Kỳ Tân xem bọn nhỏ của nhà họ Đường như con của mình, Đường Hoa Nguyệt có đôi khi có thể rất nghiêm khắc, nhưng anh ta làm không được, chỉ cần bọn nhỏ làm nũng mà hôn anh ta, Tân Kỳ Tân đã lập tức tước vũ khí đầu hàng.

Bé hai từ nhỏ đã thích kể chuyện và sáng tác những câu chuyện, người lớn đều nhận thấy cậu bé lớn lên có thể trở thành đạo diễn hoặc biên kịch rất giỏi.

Bé hai và anh của cậu bé rất khác nhau, không thích dùng máy tính và những thiết bị điện tử kia, ngày bình thường nếu có ý tưởng hay ho gì đó, sẽ trực tiếp ghi vào vở.

Tuy cậu bé mới chỉ hơn năm tuổi, nhưng số chữ cậu có thể viết được không ít hơn những người đã nhận được chín năm giáo dục bắt buộc.

Nhưng buổi sáng hôm nay, bé hai lại đột nhiên phát hiện toàn bộ quyển ‘kịch bản bút ký cậu viết ở nước ngoài đã biến mất, rõ ràng là cậu có mang theo nó trở về thành phố Hà Nội màt Nghĩ tới nghĩ lui, bé hai cảm thấy, nhất định là đã làm rơi ở trong nhà cũ.

Lần trước em gái làm xong phẫu thuật thay tủy sống, bọn họ lập tức chuyển đến biệt thự bây giờ, lúc dọn nhà có chút gấp, đồ đạc thu dọn cũng không có cẩn thận, rất nhiều đồ dùng sinh hoạt cũng trực tiếp ném lại trong đây, dù sao cái gì đều có thể mua mới.

Nhưng ‘kịch bản bút ký’ của bé hai không thể mua mới được!

Bé hai đảo mắt một lúc, trực tiếp gọi điện thoại cho Tân Kỳ Tân, muốn chú Tân thân yêu của cậu lén đưa cậu trở về nhà cũ tìm kịch bản bút ký”.

Bé lớn đối với cái này không quá để ý, nhưng dù sao Lục Bạch Ngôn cũng lớn hơn bọn nhỏ mấy tuổi, ngày bình thường đương nhiên muốn chăm sóc mấy đứa em trai em gái nhiều hơn, vì vậy đã đề nghị đi với bé hai, bé hai đồng ý, vì vậy mới có tình cảnh trước mắt.

“Kịch bản bút ký’ thì ra ở trên tủ đầu giường trong phòng bé hai, rất nhanh đã tìm được, nhưng Lục Bạch Ngôn lại bị một ngăn tủ đầy sách báo khoa học trong thư phòng còn chưa kịp mang đi hấp dẫn không đi tiếp nổi.

Tân Kỳ Tân cười híp mắt: “Muốn xem cái gì thì cứ cầm về đi, đợi lần sau có thời gian, chú Tân sẽ gọi một chiếc xe hàng lớn, chuyển những quyển sách hay này qua cho các cháu” Lục Bạch Ngôn dùng sức gật đầu, hai mắt đều muốn hoa luôn, quyển nào ở đó cũng đẹp… Cậu thật sự cũng không biết chọn như thế nào.

Vì vậy bé hai ở bên cạnh nâng chân lên thúc cậu.

Hoắc Anh Tuấn chỉ mơ hồ nghe được tiếng trẻ con… Là Cận Khánh sao?

Anh cũng không thể chờ đợi lâu, trực tiếp bắt đầu đập cửa, mặc dù anh cũng không biết tại sao con anh lại đột nhiên đi tới chỗ này.

Nhưng lát nữa nếu như Lục Xuyên Mạn chạy tới đây nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì, anh không muốn làm đứa nhỏ vô tình bị thương, một chút khả năng cũng không được.

Đột nhiên tiếng đập cửa vang lên dọa bé hai nhảy dựng, cậu lập tức ôm lấy chân chú Tần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.