Sau đó, nhìn thấy, đang đứng trong tủ quần áo, Lăng Mặc với một khuôn mặt lạnh lùng.
Hạ An Nhiên: ".....!
Cô lại phải tiếp tục hoàn thành nhịp điệu!
Ánh mắt Hạ An Nhiên vừa đảo qua, lập tức áp sát vào người anh, ôm vào cổ anh, ôn nhu nói: "Vừa rồi kích thích bị gián đoạn, chúng ta tiếp tục đi?"
Lăng Mặc bất giác ôm lấy Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên kêu lên một tiếng, cô vô thức ôm lấy cổ Lăng Mặc, xấu hổ nói: “Anh...anh đừng làm bậy,
Thu Khanh Khanh đang ở đối diện, sẽ không hay nếu ông ấy nghe thấy tiếng động"
Ánh mắt Lăng Mặc đầy ẩn ý " Cô đừng kêu thì sẽ không bị phát hiện!"
Hạ An Nhiên có chút ngẩn ngơ.
Tên cẩu nam nhân này đang muốn làm gì vậy, khiến
cô hét lên?
Hạ An Nhiên rùng mình.
Và Lăng Mặc thẳng thừng ôm cô lên giường.
Sau khi đặt cô xuống, đưa ánh mắt từ trên nhìn cô, nghiêm giọng hỏi: "Cô không sợ tôi sẽ khiến Long Đằng không còn manh giáp sao?"
Hạ An Nhiên: "....."
Cô sợ!
Tuy nhiên, cô tỏ ra vẻ ngây thơ: “Anh xuống tay với Long Đằng khác nào tát vào mặt tôi, hơn nữa tôi với anh còn là vợ chồng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, tôi tin anh...!sẽ không muốn tự tát vào mặt mình, đúng không?"
Lăng Mặc đến gần Hạ An Nhiên, nhẹ giọng nói: "Tôi là một người tàn nhẫn và hung ác.
Mặt mũi với tôi mà nói có là gì?"
Hạ An Nhiên: "Thể diện là một điều tốt, và chúng ta rất cần đến nó! Hơn nữa dù anh có không quan tâm đến thể diện của mình, thì anh cũng phải xem xét
công lao to lớn gần đây của tôi chứ ...!Tôi không có bất kỳ yêu cầu nào đối với anh, chỉ mong ông chủ cũ ở Long Đằng của tôi được bình an vô sự."
Lăng Mặc ánh mắt lạnh xuống "Ha, còn phải xem
biểu hiện của cô ra sao?"
Hạ An Nhiên lập tức ngoan ngoãn gật đầu, "Tôi nhất định sẽ cư xử tốt."
Ngay sau đó...!
Trong một giây tiếp theo, Hạ An Nhiên bắt đầu "cư.
xử" rất nhiệt tình,
Tuy nhiên, khi ôm cổ Lăng Mặc, Hạ An Nhiên cảm thấy nhịp điệu có chút không đúng..