Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 496




Chương 496

Nụ hôn này của anh còn mạnh mẽ hơn ban nãy, giống như một con sư tử hung dữ.

Nam Khuê không có chỗ trốn, toàn bộ đều bị anh làm chủ, chỉ có thể cố gắng nhón chân lên để phù hợp với chiều cao của anh.

Một lúc sau, chân Nam Khuê có chút đau nhức.

Lục Kiến Thành nhanh chóng phát hiện ra, anh không nói lời thừa thãi, động tác trên miệng cũng không dừng lại, trực tiếp ôm Nam Khuê đặt lên sopha.

Lần này độ cao của hai người lập tức thay đổi thành Nam Khuê cao hơn, Lục Kiến Thành thấp hơn.

Nhưng cho dù như vậy thì anh vẫn luôn giữ quyền chủ động.

Cuối cùng, không rõ bao lâu, Lục Kiến Thành mới lưu luyến không rời buông cô ra, nhẹ nhàng dùng chóp mũi đụng vào chóp mũi cô, hơi thở vẫn nóng rực như cũ: “Hôn cũng không đủ, làm sao bây giờ?”

Bị anh trêu chọc như vậy, khuôn mặt mới trở lại bình thường của Nam Khuê lại đỏ bừng lên.

“Sau này còn rất nhiều cơ hội.”

Nói xong câu đó, Nam Khuê thẹn thùng cúi đầu.

Đồng thời trong lòng cũng như được ăn mật vậy, ngọt lan khắp trái tim.

Hóa ra tình yêu lại ngọt ngào như vậy, cho dù chưa ăn gì cũng vô cùng dễ chịu, trái tim cũng cảm thấy hạnh phúc sung sướng.

Bây giờ cô cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Ngọt ngào đến mức cô còn nghi ngờ những chuyện trước mắt là giả.

“Ngoan ngoãn ở chỗ này đợi anh, anh tắm xong sẽ ra.” Lục Kiến Thành cưng chiều vuốt tóc cô, nhẹ nhàng dặn dò.

“Ừm!” Nam Khuê ngoan ngoãn gật đầu.

Trong phòng tắm, Lục Kiến Thành chỉnh nhiệt độ nước về mức lạnh nhất.

Trong người anh đều là lửa, chỉ có thể không ngừng tắm nước lạnh, một lần lại một lần.

Mãi đến khi hơi nóng trong người được xua đi hết, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn, anh mới bước ra khỏi phòng tắm.

Lúc ra ngoài, Lục Kiến Thành còn lo sợ rằng vừa nhìn thấy cô thì sẽ lại một lần nữa thất bại.

Nhưng lúc thấy trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ có âm thanh truyền ra từ tivi, Nam Khuê đã nghiêng đầu ngủ gật trên sopha, trái tim anh cảm thấy vô cùng ấm áp.

Lục Kiến Thành bước nhẹ qua đó.

Thấy khóe miệng mỉm cười khi say ngủ của Nam Khuê, anh cũng không kiềm chế được mà cười.

Anh cúi người bế Nam Khuê lên, sau đó đi vào phòng ngủ.

Nghĩ đến sự khẩn trương và do dự của cô trong lúc động tình ban nãy, Lục Kiến Thành đắp chăn cho Nam Khuê xong thì ra khỏi phòng ngủ.

Bỏ dép ra, một mình anh ngủ trên sopha.

Trước kia là anh bỏ lỡ quá nhiều.

Lần này anh muốn quý trọng cô thật tốt.

Cũng đồng ý đi chậm hơn cùng cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.