Cố Tổng Sủng Thê

Chương 212




“Tôi biết rồi” Mộc Mai nhận lấy bản báo cáo kia, nhìn qua một một lượt, quả thật là đã được tổng kết xong toàn bộ, hơn nữa, bất luận là các mục chỉ tiêu hay là thu vào cũng được thống kê ra một cách vô cùng chỉ tiết. ` Mộc Mai nhìn người phụ nữ đứng ở trước mặt: “Bản báo cáo này cô làm không tệ, bây giờ tôi lập tức đưa đến cho Tổng giám đốc. Chẳng biết tại sao, hai tháng gần đây Cố Nam lại muốn

tất cả các phòng ban trong tất cả các tâng đều phải tự mình đưa báo cáo kế toán tổng kết đến, văn phòng làm việc cho anh ta, cho nên mỗi tháng Mộc Mai đều phải tự mình đi một chuyến. Mặc dù rất không muốn, nhưng dâu sao thì đây cũng vẫn là công việc của cô.

“Vậy được, vậy thì tôi đi ra ngoài làm việc trước” Sau khi Đường Vân Anh nói thì lập tức xong xoay người rời đi, công việc của cô ta hiện giờ đã được làm xong, cũng không nhất thiết phải ở lại chỗ này nữa.

Mộc Mai sắp xếp lại bản báo cáo cùng bảng biểu kế toán trong tay, sau đó mang đến phòng làm việc của Cố Nam, nhưng cô không ngờ tới, ngay lúc này, Cố Nam và Mộc Diệp lại đang ngồi chung một chỗ, hành động và cử chỉ còn hết sức thân mật. Cô thấy cửa phòng mở rộng thì đi lên gõ một tiếng trên cánh cửa.

Lúc Mộc Diệp nhìn thấy Mộc Mai thì cũng không hề tỏ ra hoảng hốt, cô ta ung dung đứng lên, sửa sang lại quần áo trên người sau đó mới đi tới trước mặt Mộc Mai, không

đợi cho cô mở miệng, cô ta đã giơ tay lên, giáng xuống trên mặt cô một cái tát vang dội: “Không biết gõ cửa trước khi vào hay sao?”

“Mộc Diệp, chị đừng có mà được voi đòi tiên! Lúc tôi đi vào, cửa phòng vốn dĩ cũng đã mở sẵn từ trước, hơn nữa tôi cũng đã gõ cửa rồi, hai người làm ra loại hành vi như thế này tại nơi làm việc không biết tự kiểm điểm lại chính mình mà lại còn đánh tôi nữa sao?” Mộc Mai không thể nào nghĩ tới được Mộc Diệp lại dám đánh mình ở nơi này. Mộc Mai không phải người ngu, cô đương nhiên là biết được hai người bọn họ đang muốn làm gì ở nơi này, nhưng mà tự bọn họ chưa đóng cửa phòng lại, dựa vào. cái gì mà đổ lỗi lên trên đầu cô chứ?

Mộc Diệp cười nhạt: “Bây giờ Cố Văn không có ở đây, tao. muốn nhìn một chút xem ai sẽ lo cho mày, đừng tưởng rằng mày gả cho Cố Văn rồi thì sẽ vô tư không lo, tôi tuyệt đối sẽ không để cho mày được như ý đâu”

Nói xong, Mộc Diệp nhanh chóng quay lưng, muốn đi về lại bên người Cố Nam, nhưng mà Mộc Mai đã gọi cô ta lại: “Chờ một chút đã”

“Còn có việc gì sao? Chẳng lẽ vừa rồi mày bị tao đánh chưa đủ, cho nên muốn thêm một cái bạt tai nữa hay sao?” Trên khuôn mặt của Mộc Diệp mang theo một nụ cười cao ngạo lại khinh thường người khác, gân đây người phụ nữ này quá mức cao ngạo, thật giống như là đã quên mất chính mình đã tiến vào cố gia như thế nào. rồi thì phải? Nếu như không phải là sợ gây thêm phiền †oái đến cho Cố Nam, cô ta thật sự rất muốn dạy dỗ Mộc Mai cho thật tốt.

Mộc Mai chỉ cười mà không nói, sau đó đi thẳng tới trước mặt của Mộc Diệp, không đợi cho cô ta kịp phản ứng lại thì đã giơ tay lên, giáng một cái tát lên trên mặt của cô ta. “Mày... Mày mà lại dám đánh tao?

Mày không muốn sống nữa rồi hay sao?” Mộc Diệp vừa nói vừa tức giận †úm lấy tóc của Mộc Mai, Mộc Mai bị đau cho nên cũng vươn tay ra nắm lấy tóc của Mộc Diệp. Hai người cứ như vậy mà đánh nhau ở bên trong phòng làm việc của Cố Nam, cuối cùng, Mộc Mai dựa vào hơi sức lớn hơn mà thắng được.

Thấy Mộc Diệp ngã nhào xuống đất, Mộc Mai lập tức tiến lên giãm lên trên người của cô ta: “Không phải chị rất có bản lĩnh hay sao? Tôi thật sự muốn nhìn cho kỹ một chút, ngày hôm nay chị sẽ trở mình như thế nào đấy. Đừng tưởng rằng tôi không chấp nhặt với những người thiếu hiểu biết như chị mà nghĩ tôi là người dễ bắt nạt”

Cố Nam đứng ở một bên thấy hai người đánh nhau thì dứt khoát đóng cửa lại, dẫu sao thì việc xấu trong nhà cũng không thể truyền ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.