Cô Nàng Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Làm Mọi Cách Khiến Em Yêu Tôi!!!

Chương 43: Tâm sự 3 chàng trai (2)




Tớ nói này 2 cậu! Rốt cuộc là 2 người đang có chuyện gì vậy hả? Sao laị giấu giếm anh em như vậy? Rốt cuộc các cậu có còn xem tớ là anh em nữa hay không đây? Có chuyện gì cũng không nói, đều ôm hết trong lòng như vậy, thấy thoải mái lắm sao? Các cậu trở thành những chàng trai đa cảm từ khi nào vậy hả? Nếu thấy khó chịu, khó giải quyết chuyện gì thì nói ra hết đi, để anh em đây còn giúp cậu tư vấn nữa chứ, cứ ôm khư khư tâm sự trong lòng như vậy thì đợi đến khi nào mới nghĩ thông suốt đây hả hai thằng cô hồn?_Vừa mở miệng Bin đã sổ nguyên một tràng "rủa xả diễn thuyết" vào mặt Ken và Jun.

Nghe Bin nói vậy Ken cũng cảm thấy có chút có lỗi với thằng bạn thân của mình và cũng cảm thấy lời Bin nói rất có lý. Đều là anh em với nhau, có vấn đề gì thì cứ thẳng thắn trao đổi với nhau, không cần phải một mình mình buồn rầu. Anh em tốt để làm gì chứ? Để chia sẻ chứ để làm gì! Nghĩ vậy, Ken cuối cùng cũng mở miệng nói.

- Này, ngồi xuống đây tớ nói cho nghe, cả cậu nữa Jun_Ken nhìn Jun ra hiệu cho cậu tới gần. Tự nhiên cảm thấy Jun sao còn thê thảm hơn hắn nữa vậy. Có chuyện gì ghê gớm lắm hay sao mà cậu ấy lại biến thành cái dạng như thế này rồi? Haizz... Nghĩ đến chuyện của mình Ken lại thở dài một tiếng rồi bắt đầu kể...

- Là vầy... blabla...blabla...

- Ồ...!!! Thì ra là chuyện này sao? Ken cậu bắt đầu từ khi nào lại biết yêu đây? Một tảng băng chính hiệu mà cũng bắt đầu tan chảy vì yêu sao? Thật bất ngờ!!!_Bin cảm thán

Nghe đến đây, Jun liền thấy nhột nhột, vội cúi mặt xuống nhìn bàn, trên khuôn mặt đã bắt đầu đỏ lên. Thật ngại ngùng a~

Thấy Jun hành động kì lạ, Bin tò mò hỏi.

- Jun! Cậu làm gì mà tự dưng đang nói chuyện mà nhìn xuống bàn vậy? Khi dễ bọn tớ à?_Nói xong, Bin "nắm đầu" Jun kéo lên hết sức "thô bạo".

- Ai ui... Tên chết bầm nhà cậu! Sao lại nắm tóc tớ hả? Biết tớ làm lâu lắm không?_Jun ngẩn đầu lên tức giận đấm đấm vào mặt Bin.

- Oa... cậu làm sao thế này? Mới vừa ăn ớt sao? Sao mặt đỏ quá vậy? Chẳng lẽ... hí hí... có tật giật mình sao?_Bin vừa nói vừa cười như dê cụ liếc mắt nhìn Jun rồi lại nhìn Ken, khiến hai người bọn họ cảm thấy thật khó xử. Nói khó xử cho dễ nghe vậy thôi chứ thẳng thắn mà nói là "rất mắc cỡ" đó nha.

- L...làm... làm gì có chuyện đó!_Jun cãi lại nhưng mặt lại càng đỏ hơn.

- Không có? Vậy tại sao mặt cậu lại đỏ?_Bin cười gian nhìn Jun... khà khà... "Nhìnhaingườicậutacứnhưemgáimớibiếtyêuvậy" Bin nghĩ thầm rồi cười khúc khích một mình, trông rất giống... tên bệnh hoạn.

- Là do tớ tức giận! Do cậu phá hư kiểu tóc của tớ!_Jun cậu dường như rất đồng ý với câu trả lời của mình, một mực gật đầu.

- Phải không?_Bin giả vờ hơi tin câu trả lời của Jun để cậu ta bình tĩnh một chút, còn để cậu xử lý việc của Ken đại ca nữa, xong rồi thì đến phiên của cậu ấy sau.

- Phải!_Jun khẳng định "trông" rất chắc chắn

- Okay, vậy thì thôi_Bin nói một cách nhẹ nhàng, dường như không vướng bận gì cả nhưng trong lòng thì thầm nghĩ đến hành động kì lạ của Jun lúc nãy, chắc cũng là lí do tương tự như Ken thôi.

- "Phù"_Jun âm thầm thở hắt ra một hơi. Thật là ngại ngùng mà.

- Được rồi. Đầu tiên là việc của cậu, Ken!_Đầu tiên, Bin điều chỉnh tư thế của mình cho phù hợp rồi bắt đầu tiến hành "thông não" cho Ken.

- "Hưm". Tớ nói, cậu là cậu thật lòng yêu Anna rồi có phải không? Theo những gì cậu nói thì tớ có thể kết luận như vậy_Bin trịnh trọng nói ra lời nhận xét cuối cùng của vấn đề.

- Yêu thật sao?_Ken lẩm bẩm, đầu hoạt động hết công suất để lí giải những gì Bin vừa nói. Từng chữ, từng chữ, suy nghĩ thật kỹ_Tối qua tớ cũng nghĩ như vậy. Được thôi, bắt đầu từ ngày mai tớ sẽ lên kế hoạch thu phục tảng băng đó_Ken đột ngột bật dậy khỏi ghế sofa, mặt ngẩn lên làm tư thế quyết tâm.

- Này! Cậu vừa nói cái gì đó? Lúc trước cậu không phải cũng như vậy sao? Suốt ngày mặt cứ lạnh tanh như mông gấu Bắc cực vậy?_Bin bức xúc nói những lời mà mình đã cất giấu lâu năm chưa có dịp xả ra. Còn không ngừng trừng mắt nhìn hắn, làm như hắn có vẻ mặt như vậy thì cậu ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên vậy... À...!!!! Nhưng hình như sự thật nó cũng phũ phàng như vậy thì phải.

- Bin...!!!_Ken cười híp mắt nhìn Bin, giọng nói lúc này còn dịu dàng hơn lúc nãy nữa_Cậu dạo này coi bộ lên nhen, ừm... ăn nói cũng có lực lắm! Có lẽ... cậu thấy mình sống cũng hơi lâu nhỉ? Cảm thấy mình sống không có ý nghĩa gì sao?....

- Ơ...._Bin đứng hình, "lại"  ý thức được mình coi bộ không quý trọng sự sống cho lắm, lại dám một lần nữa chọc giận đến vị thần không nên chọc này. Bin lập tức chạy về phía Jun ẩn nấp. Nhưng thật không may..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.