Cô Nàng Dj Của Anh

Chương 22: Chương 22




Trong căn phòng làm việc xa hoa…có đôi tình nhân đang liếc mắt đưa tình…người con gái ngồi trên đùi người đàn ông…mặt đối mặt…tiếng âm hưởng du dương…mùi rượu thoang thoảng trong căn phòng…không gian thích hợp chỉ dành cho hai người…Lục Tư Thành tuajw đầu vào cổ Đồng Dao…tham lam hít lấy mùi hương nhẹ nhàng nhưng quyến rũ đó

“ Muốn đi chơi không”

Đồng Dao bất ngờ vì câu nói này của anh…những lúc cô bên cạnh anh chưa từng đề cập đến những chuyện ngoài lề như thế này…chỉ có công việc và mối quan hệ của hai người…sao hôm nay anh lại hỏi cô như thế…

“ Suy nghĩ gì đấy”

Một cái cốc đầu nhẹ làm cô bừng tỉnh…thoát khỏi những suy nghĩ vừa rồi…cô đang nghĩ xem trước mặt mình có phải là Lục Tư Thành không hay là một người khác…

“ Không…không có gì…”

“ Trả lời câu hỏi của anh”

Đồng Dao “ Muốn…nhưng mà anh cho em đi thật à…”

Lục Tư Thành nheo mắt…môi khẽ nhếch lên nụ cười ẩn ý “ trong mắt em anh đáng sợ như vậy sao”

Đồng Dao giật mình vì câu hỏi vừa rồi…nó như nói trúng tim đen của cô…đúng vậy…trong mắt cô anh rất đang sợ…nguy hiểm…nếu so với lão già Giản Thiên Vương anh còn đáng sợ hơn gấp trăm gấp ngàn lần

“ Không có…chỉ là em thắc…mắc thôi”

“ Muốn thì ngày mai anh đưa em đi”

Hả!? Đồng Dao có nghe nhầm không…anh vừa mới nói là sẽ chở cô đi chơi…có phải cô bị lãng tai hay không…người đàn ông này vậy mà lại muốn đưa cô đi chơi…quái lạ…anh thật khiến người khác phải suy nghĩ mà…Đồng Dao cảm thấy mình bị chóng mặt…cô bị anh làm cho đầu óc điên loạn…

“ Này…em làm gì nãy giờ cứ thẩn thờ thế…thả hồn đi đâu à”

“ Không có…em chỉ đang suy nghĩ chút chuyện thôi…”

Lục Tư Thành cau mày…cô nhóc này đang ở bên cạnh anh mà dám suy nghĩ lơ đãng…

“ Suy nghĩ chuyện gì”

“ Có phải em đang mơ không…anh thật sự đưa em đi chơi à…”

Lúc này anh bật cười thành tiếng…cô nhóc này mà lại ngây thơ như vậy…chỉ vì một câu nói của anh mà khiến cô ngay ngất từ nãy đến giờ…nhìn cô lúc này thật đáng yêu…cũng vì sự ngây thơ đáng yêu đấy…mới đánh cắp trái tim anh…Đồng Dao thấy anh cười lên như thế…không hiểu chuyện gì…

“ Sao anh lại cười”

“ Cười vì em ngây thơ quá đó…anh nói đưa em đi chơi thôi mà em đã bất ngờ như vậy rồi à”

Anh cốc nhẹ lên đầu cô…chân mày cau lại…sờ trán vì hơi đau…mặt cô đỏ lên…hai má căng phồng…thể hiện sự tức giận…trông cô lúc này thật đáng yêu…nhưng có tức giận thế nào trong mắt anh cô cũng là một con mèo nhỏ đang xù lông…khoảnh khắc đó…tim anh đập loạn xạ…chưa bao giờ tim anh đập nhanh như thế…có lẽ là đã rung động với cô gái đáng yêu này rồi

“ Được rồi…đi tắm thôi”

Đồng Dao ngơ ngác…chưa kịp định hình…đã bị anh bế lên…bất ngờ cô ôm lấy cổ anh vì sợ té…lúc nãy cô ngồi trên đùi anh…nên chỉ cần anh đứng dậy! ôm lấy eo cô nhẹ nhàng bước vào phòng tắm…

“ Để em tự tắm! ”

“ Sợ cái gì…trên người em có chỗ nào anh chưa thấy à”

Da mặt vốn dĩ mỏng…chỉ cần anh trêu một tí…lập tức mặt cô sẽ đỏ như tôm luộc…anh rất thích đem những vấn đề nhạy cảm ra để nói…điều đó cô không thích chút nào…nhưng cũng không thể nói…nếu có nói thì chỉ nói trong bất lực…Đồng Dao ngồi không yên…cứ loay hoay tìm cách thoát khỏi vòng tay anh

“ Nếu em dám cử động nữa…anh không chắc mình sẽ không làm gì em đâu đấy”

Cô mơ mơ hồ hồ…không hiểu lời anh nói…nhưng một lúc sau…cô chợt nhận ra…hai chân cô đang ở trên người anh…tư thế này vô cùng nhạy cảm…tại sao cô không nhận ra điều này sớm hơn chứ…nãy giờ cứ loay hoay mãi…cô gục đầuvào cổ anh…sự ngại ngùng hiện rõ…anh không nói gì chỉ nhếch mép cười nhẹ…bế cô vào phòng tắm

Trong phòng tắm vang lên tiếng Đồng Dao “ Aa…buông em ra” lâu lâu lại có âm thanh nhạy cảm vang lên…lúc tắm anh không kiên nể gì mà sờ mó khắp người cô…cũng không phải lần đầu hai người như thế…trải qua một vài lần…những điểm nhạy cảm trên cơ thể Đồng Dao anh đều biết…đó cũng là lý do khiến Đồng Dao không muốn tắm cùng anh

Một lúc sau hai người bước ra ngoài…trên người mặt bộ pijama thoáng mát…không quên nhìn trên cổ Đồng Dao có một vết đỏ nhỏ…chắc là vừa nãy anh lại giở trò lưu manh với cô

Anh cẩn thận sấy khô tóc cho Đồng Dao…gương mặt cô lúc này thật quyến rũ…mái tóc còn vương vài giọt nước…làm gương mặt cô càng thêm sắc xảo…phải nói lúc này Lục Tư Thành đang rất kìm chế…nếu không sẽ đè cô ra mà ăn mất…sao người con gái này lại quyến rũ thế cơ chứ…đúng là tiểu hồ ly mê người mà

Nhìn tóc cô đã khô…loáng thoáng vài sợi bay nhẹ trong gió…anh bế cô lên giường…đtặ xuống nhẹ nhàng…không quên lấy chăn đắp cho cô và mình…Đồng Dao nằm gọn trong lòng anh…được vòng tay rắn chắc che chở…phải nói khi nằm trong lòng anh…cô cảm thấy vô cùng ấm áp và an toàn…nhẹ nhàng quay qua ôm anh…trước khi ngủ anh không quên đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn ngọt ngào…cùng một lời chúc

“ Ngủ ngon”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.