(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tốc độ ưỡn động hạ thân của Hoắc Liệt nhanh hơn, côn th*t không ngừng ra vào u huy*t, vừa sâu vừa mạnh.
Khúc Tâm Nhu chỉ có thể bất lực nằm ở trên sô pha, thừa nhận tất cả hành động của Hoắc Liệt, cô cũng thừa nhận những phản ứng xa lạ trong cơ thể mà trước nay chưa từng có.
Tiểu huy*t rất trướng, vách tường th*t liên tục bị cọ xát, d*m thủy tràn lan. Khúc Tâm Nhu không thể kiềm chế tiếng rên, khoái cảm tê dại kéo đến khắp cơ thể cô… Thời gian giống như ngưng đọng tại giây phút này, chỉ có cơ thể cô và Hoắc Liệt còn đang không ngừng gắn kết.
Mọi thứ xung quanh trở nên không chân thật, Khúc Tâm Nhu chỉ cảm nhận được da thịt nóng bỏng của người đàn ông, cảm nhận cơ bắp rắn chắc của anh dưới lòng bàn tay. Mỗi khi Hoắc Liệt đến gần bên tai cô thở dốc, Khúc Tâm Nhu càng vô thức ôm anh chặt hơn.
Thậm chí rất nhiều lần, không cần đến sự đàn hồi của sô pha, Khúc Tâm Nhu chủ động nâng người, nghênh đón động tác của Hoắc Liệt.
Hai người một trên một dưới, côn th*t cắm thật sâu ở trong tiểu huy*t, tiếng nước chảy "Phụt phụt" và âm thanh cơ thể va chạm "Bạch bạch bạch" vang lên hết đợt này đến đợt khác, thậm chí lấn át tiếng mưa rơi "Tí tách tí tách" bên ngoài cửa sổ.
Hoắc Liệt chú ý đến phản ứng của Khúc Tâm Nhu, anh cảm nhận được cơ thể mềm mại của cô chủ động phối hợp với mình, hành động này giống như nguồn sức mạnh rót vào trong cơ thể không biết mệt mỏi của anh.
Động tác làm t.ình của Hoắc Liệt không có kỹ thuật gì cao siêu, anh chỉ đơn thuần mạnh mẽ ra vào, anh lần lượt đâm đ.ến chỗ sâu nhất trong cơ thể Khúc Tâm Nhu.
Tuy rằng dùng phương pháp và tư thế nguyên thủy nhất để giao hoan, nhưng cả hai đều rất sướng.
Nóng… Rất nóng… Sắp bị hư…
Dưới sự chiếm đoạt của ham muốn tình dục, cuối cùng Khúc Tâm Nhu đã hiểu vì sao người phụ nữ trong AV lại nói ra những lời khó hiểu như vậy. Hóa ra thật sự có lúc tứ chi không thuộc về mình, cảm giác hình như sắp bị hư.
"A Liệt... Không được... Em không được..."
Khúc Tâm Nhu nức nở, cô cảm thấy hít thở không thông.
Dù sao đây là lần đầu tiên của hai người, Hoắc Liệt hoàn toàn buông thả dục vọng, nhưng do thể lực của hai người chênh lệch quá lớn, trong khi Hoắc Liệt vẫn còn đang chinh phạt, thì Khúc Tâm Nhu bắt đầu có dấu hiệu cao trào.
Tiểu huy*t mất tự nhiên co rút lại, d*m thủy chảy ra càng ngày càng nhiều, cơ thể Khúc Tâm Nhu cứng đờ. Cùng với ý thức dần dần không rõ ràng của cô, rõ ràng đây là những phản ứng chứng minh cô đang kề cận bên ranh giới cao trào.
"Ngoan, thả lỏng chính mình, đi theo cảm giác thôi."
Hoắc Liệt cúi người vuốt ve tai Khúc Tâm Nhu, anh mang theo những giọt mồ hôi, hơi thở nặng nề mà hôn lên gương mặt cô.
Vào lúc này, một người đàn ông vốn thô lỗ vậy mà biểu hiện một mặt ôn nhu.
Một khắc đó, cơ thể Khúc Tâm Nhu chịu sự kích thích mãnh liệt, trong nháy mắt như có gì đó muốn nổ tung. Đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, cô cho rằng bản thân sẽ rên rỉ nhưng mà không hề có âm thanh được phát ra. Ngược lại cơ thể cô run rẩy kịch liệt, vách tường th*t bên trong tiểu huy*t cũng mạnh mẽ co rút.
Cô cao trào.
Không phải lần đầu tiên Khúc Tâm Nhu cao trào, nhưng mà là lần đầu tiên vui sướng tràn trề cao trào như vậy.
Đầu tiên trong đầu óc Khúc Tâm Nhu trống rỗng, sau đó như có pháo hoa nở rộ, đốt sáng lên vô số đốm lửa nhỏ, mỹ lệ mà rực rỡ, tựa như chết một lần rồi lại nhận được sự trọng sinh hoàn mỹ nhất.
Đối với Hoắc Liệt mà nói, Khúc Tâm Nhu cao trào mang lại cho anh khoái cảm khó có thể tưởng tượng được, không chỉ về cơ thể mà còn về tâm lý.
Khi tiểu huy*t của cô tràn ra dòng ái dịch nóng hổi, lúc nó rót lên quy đ*u của anh, cơ thể cường tráng của anh nhịn không được mà run rẩy theo Khúc Tâm Nhu, bụng dưới của anh cũng chịu sự kích thích mà phập phồng hơn.
Các giác quan của Hoắc Liệt đều cảm thấy sướng, phần hông của anh càng ngày càng tê dại.
Đột nhiên Hoắc Liệt khẽ run, anh nâng mông Khúc Tâm Nhu lên, anh vùi côn th*t vào thật sâu bên trong tiểu huy*t, lỗ nhỏ trên quy đ*u mở ra, từng dòng chất lỏng trắng đục nóng hổi được bắn ra.
Trong lúc những dòng tinh d*ch được phóng xuất, bên trong tiểu huy*t của Khúc Tâm Nhu như có vô số cái miệng nhỏ mấp máy và ngọ nguậy, dường như chúng muốn ăn hết chất lỏng xung quanh.
Lần đầu tiên bọn họ làm t.ình, thế nhưng cùng nhau đạt cao tr*o.
Hoắc Liệt cũng không ngờ tới điều này, anh vừa kinh ngạc vừa vui sướng.
Hoắc Liệt ôm chặt cơ thể ướt đẫm mồ hôi của Khúc Tâm Nhu, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ, anh và Khúc Tâm Nhu đúng là một đôi trời sinh.
Cô gái này, do ông trời chuẩn bị cho anh, còn dùng phương thức như vậy cô đưa đến bên anh.
Anh sẽ không buông tay! Không bao giờ nhượng bộ!
Hoắc Liệt anh sẽ không bao giờ để cho người khác có cơ hội làm tổn thương người phụ nữ của mình!
Trong lúc Hoắc Liệt kiên định với những ham muốn của mình với Khúc Tâm Nhu, anh cũng thầm nghĩ cách, anh bắt buộc phải tìm ra tên tội phạm đã ức hiếp cô.
Dư vị cao trào kéo dài một khoảng thời gian, Khúc Tâm Nhu mơ mơ màng màng tỉnh lại. Cảm giác choáng váng đã dần biến mất, nhưng sự trống rỗng càng rõ ràng hơn, cơ thể cô mềm nhũn nằm trong vòng tay Hoắc Liệt, cô mê mang nhìn anh.
"Tỉnh táo rồi?" Hoắc Liệt trầm giọng hỏi cô.
"Ừm..." Khúc Tâm Nhu khẽ trả lời một tiếng, âm thanh giống như tiếng mèo kêu.
"Vừa rồi thoải mái không?" Ánh mắt Hoắc Liệt thâm thúy, anh nhìn chằm chằm Khúc Tâm Nhu, anh quan sát mọi phản ứng trên gương mặt đỏ ửng của cô.
"Thoải mái... Thoải mái..." Khúc Tâm Nhu nói xong thì lập tức cắn môi, hiếm khi cô có biểu hiện xấu hổ.
Hoắc Liệt hài lòng mỉm cười.
Điều Hoắc Liệt muốn xác nhận không chỉ là cảm giác của Khúc Tâm Nhu trong cuộc hoan ái vừa rồi, anh muốn thông qua phản ứng của cô, quan sát và phán đoán được tâm trí của cô có còn nhớ được những biểu hiện khác thường của mình lúc trước không.
Hiện giờ xem ra, Khúc Tâm Nhu dường như không ấn tượng gì về việc phát sinh trước đó.
Đây không hẳn là một việc không tốt.
Hoắc Liệt chôn giấu mọi quyết định ở trong lòng. Trên gương mặt đẹp trai của anh nở nụ cười tươi hơn, nụ cười ấy còn hiện lên một tia tà tứ, ngay sau anh đó hỏi: "Muốn làm lần nữa không?"
Cùng lúc đó, côn th*t vẫn chôn sâu trong tiểu huy*t của Khúc Tâm Nhu nhanh chóng phồng lớn.
"Anh..."
Khúc Tâm Nhu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trực giác trên cơ thể nói cho cô biết mọi thứ đang diễn biến quá nhanh. Tại sao Hoắc Liệt có thể cứng nhanh như vậy, hơn nữa côn th*t của anh còn mở rộng tiểu huy*t của cô, vẫn như vừa rồi mà chiếm hữu cô.
"A Liệt, anh còn muốn làm à?" Hàng lông mày xinh đẹp của Khúc Tâm Nhu hơi nhíu lại, trên gương mặt tinh xảo có chút cự tuyệt, có chút chần chừ.
Hoắc Liệt không nói gì mà dùng hành động thực tế để trả lời —— Anh ưỡn hông, chậm rãi thọc vào rút ra hai cái.
"A..."
Khúc Tâm Nhu không hề chuẩn bị tâm lý, sự va chạm không báo trước của Hoắc Liệt mang đến cho cô khoái cảm, cô lập tức bật ra tiếng rên rỉ.
Trên mặt Khúc Tâm Nhu một lần nữa hiện lên một tầng mê ly, nhưng đáy mắt cô vẫn còn sự chần chừ, cô thở hổn hển hỏi nhỏ anh: "A Liệt, để cho anh làm, chúng ta có phải có thể mãi mãi ở bên nhau đúng không?"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");