Cơ Giáp Chiến Thần

Chương 33: Quân đội thể nghiệm




Sau khi rời mạng Trần Lạc thu dọn đồ đạc nhà của để hôm sau nhập ngũ, sau trận chiến hôm nay hắn cảm thấy thiên hạ còn đầy rẫy cao thủ, hắn cần phải ra chiến trường càng sớm càng tốt, để mạnh lên, hắn càng ngày có một cỗ cảm giác khao khát sức mạnh không kiềm chế được, giống như khát máu thì đúng hơn.

Duy nhất còn vướng bận là Du Du, hắn chưa báo cho nàng mình sẽ nhập ngũ, có lẽ không nên nói thì hơn, hắn và nàng không thuộc về cùng một thế giới, hắn có con đường phải đi đã mặc định hắn phải cô độc, không thể có tình yêu trai gái, lòng hắn phải sắt đá không có chỗ cho mềm yếu.

Hôm sau Trần Lạc lên xe đến nơi tập kết, nơi hắn đến là Takessin, một tinh cầu có người Nhân Ngư xâm lược, tinh cầu này một nửa của Địa Cầu một nửa của Nhân Ngư, ở đây xung đột xẩy ra như cơm bữa, là nơi rèn luyện tốt nhất của hắn, lúc đầu hắn định đến một số hành tinh gần nhưng ở đó không có nơi nào hắn trực tiếp được chiến đâu, đắn đo hồi lâu hắn chọn nơi này.

Tầu chở linh đi suốt ba ngày mới tới nơi, trong lúc này trên tầu Trần Lạc thấy ai cũng có khuân mặt bị quan, không có ai là vui vẻ, giống như nơi họ đến là địa ngục không có lối về.

Xuống sân bay hắn lên xe tải chở binh linh đến chỗ đóng quân, trên đường đi các binh sĩ không ai nói với ai câu gì, ai cũng có khuân mặt một đi không trở lại, cảm giác như tận thế đến nơi.

Ở địa phương này cứ mười lính bộ binh đến thì chỉ có 1 linh bộ binh trở về, tỷ lệ tử vong cao đến chín mươi phần trăm, do đó Địa Cầu phải vận tải binh sĩ đến đóng quân liên tục, phòng thất thủ hành tinh này, ở đây có trữ lượng khoáng sản rất lớn nên do đó không ai nhường nhìn ai, song phương vũ trang xung đột triền miên mà bên thiệt thòi nhiều hơn vẫn là Địa Cầu.

“Tới nới rồi, xuống nhanh nào, các người là heo à, mau chóng xếp thành đội ngũ, đứng ngay ngắn, hai hàng ngang xếp ", sĩ quan chỉ huy hò hét đám lính mới.

Sĩ quan chỉ huy nhìn đám lính gà con lắc đầu, một đám chưa thấy máu sao có thể là lính được, hắn cần phải huấn luyện đám gà con này đưa để đưa đến nơi mệnh danh là cối xay thịt của hành tinh này, ở đây hắn thấy quá nhiều người đến mà chưa thấy ai còn toàn thây trở về, nơi đây chỉ có tiếp nhận lính đến, Trái Đất đánh với Nhân Ngư ở đây cũng ba năm rồi, bă năm cũng có vài vạn người nằm xuống, nhìn đám linh mới hắn chỉ biết thở dài. Trái Đất còn phải đánh bao lâu nưa đây.

Hắn xoay người nói với đám lính mới, “các ngươi nhớ kỹ cho ta, đặt chân đên đây là các ngươi đã bước một chân trong quan tài, ở đây kẻ địch không chết thì ta chết, ta không biết các người trước làm bác sĩ hay kĩ sư, thiên tài hay tội phạm, ở đây các người như nhau và chỉ có một yêu cầu duy nhất phục tùng mệnh lệnh của trưởng quan, các người nghe rõ chưa "

" Rõ, thưa sếp ".

" Chưa ăn cơm à ".

" Rõ, sếpsppp ".

" Giải tán cho phép về lều trại nghỉ, chia theo tiểu đội đã được sắp xếp từ trước ".

Trần Lạc bước về phía lều của mình tại đó có bốn người đang ngồi, trong đó có một người xán lại gần Trần Lạc hỏi chuyện.

“Nha, tiểu huynh đệ,sao lại tới đây, cậu phạm tội gì à, ta chỉ trêu trọc con gái trưởng quan liền bị điều đến nơi khỉ ho cò gáy này, a, nhìn dáng vẻ người anh em không phải phạm tội cướp của giết người thì cũng là cưỡng gian đúng không..?"

Trần Lạc mắt trợn ngược, nhìn mình dáng vẻ cường hào ác bá chuyên cướp của giết người, cưỡng gian dân nữ vậy sao, vị sĩ quan thấy mấy linh mới còn có sức cười nói không sợ chết, nghĩ rằng đám lính này táo bạo quá rồi, hắn chỉ đám lính mới ra lệnh.

“Binh linh có thời gian ngồi tâm sự thì tự thân vận đông chạy thao trường tăng thêm phần trăm sống sót cho bản thân đi, cả đội nghiêm, chạy hai mươi vòng thao trường ”

Nhìn trưởng quan hét lớn binh sĩ nào mặt cũng có rúm lại, ai cũng thầm mắng xui xẻo, trời nắng trang trang chạy hai mươi vòng không phải là muốn giết người chứ, không bằng ra chạy thử cho người khác làm gương, trong lòng chửi mắng mà không ai dám nói ra.

Sĩ quan chỉ huy khi nãy thấy Trần Lạc và Vương Khải cười đùa vui vẻ, hắn liền chỉ vào Trần Lạc nói “Ngươi, tiểu tử kia, nhìn còn trẻ đã phạm tội à, cho người dẫn đầu chạy,cấm tụt lại phía sau, bắt đầu đi ", nói đoạn vung tay bắt Trần Lạc chạy đầu.

Trưởng quan lắc đầu, ai đưa đến đây cũng đều là tội phạm, không phải tội phạm cũng là đắc tội cấp trên, đưa đến đây không khác gì là đã tuyên án tử, nhìn Trần Lạc còn trẻ vậy, hắn nghĩ chắc là Trần Lạc phạm tội tày trời nên bị đi đây, hắn không dám nghĩ là do Trần Lạc tự nguyện xin đi.

Trần Lạc không biết mình đã vào sổ đen của trưởng quan, khuân mặt vẫn tươi cười hét dõng dạc “Vâng, trưởng quan!”, nói xong hắn dẫn đầu đám binh sĩ chạy xung quanh sân huấn luyện theo lệnh của trưởng quan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.