Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!

Chương 57: Có giỏi thì lướt weibo




Nếu gần đây có người nào để ý weibo của Ôn Hướng Hoa, người đó sẽ phát hiện đại đại của mình càng lúc càng hâm.

Trước kia, weibo lúc nào cũng chỉ loanh quanh “kịch”, “bát quái”, “Nam Kinh”, giờ đây cái gì cũng “Lão sài”, “Lão sài”, “Lão sài”,…. Đây rốt cuộc là thất bại hay tiến bộ cũng không ai rõ. Bởi trước kia Sở Các cũng không bán hủ như vậy, giờ thì màn hình đều là ân ân ái ái, ví dụ như….

Sở Các: @Bán nữ hài lão *** sài, QAQ Hôm nay đi mua đồ ăn, ngang qua một tiệm bán đồ trang sức lắp cửa kính, vừa đi vừa soi gương…. Suýt nữa thì đụng vào người đi đằng trước QAQ

Sở Các: @Bán nữ hài lão *** sài, QAQ Anh đã xem chương mới của Nam Kinh đại đại chưa!!! Đây là tại sao!!! Tại sao!!!!! Làm sao em YY được nữa đây!!!! Chẳng lẽ cứ để người ta băng luyến như thế đến hết sao!!!

Sở Các: @Bán nữ hài lão *** sài, hôm nay nhìn thấy mẹ anh đi đến văn phòng môi giới hôn nhân gần đấy… Anh nói bà muốn làm gì [:з」∠]

Cũng không biết nên cười hay nên khóc. Cười là vì Sở Các đúng là hủ nam, không uổng nhìn lầm người khóc vì….. Cái đệt Tù Ca/ Mạc Nhược Thu Hoa/ Mặc Nhiễm Thanh Hoa/ …. / Kì ba quân không còn cơ hội!!! Sở Các Các sao lại chọn CP tàn nhẫn thế chứ!!! QAQ

Phần lớn thì, vị CP – kun thần bí đến kinh dị kia không trả lời lại, nhưng thỉnh thoảng cũng có ngoại lệ.

Ví dụ như….

Bán nữ hài lão *** sài: [Trả lời Sở Các] Băng luyến là cái gì?

Bán nữ hài lão *** sài: [Trả lời Sở Các] Mẹ tôi á? À, hôm trước bà với bố tôi cãi nhau, hình như muốn đi tìm mùa xuân thứ hai.

…..

Đệt, mù mắt mất!

Vô số cô em độc thân OR anh giai yên lặng theo dõi đoạn ”ân ái” chưa rõ thời hạn này, sau đó thầm lặng giương cao cây đuốc, nhưng lại hạ ngay xuống, bởi bọn họ không có thiêu đồng tính luyến ái.

Thỉnh thoảng cũng có người thốt ra một câu khiến người khác chỉ muốn bóp chết: Ai biết Sài Sài kia là nam hay nữ….

Đương nhiên, mấy câu này nói trên diễn đàn là được rồi, nếu đem lên đại bản doanh trên weibo có mà đi tìm ngược à?

Ôn: Nam Kinh = 3=

Bán nữ hài lão *** sài: =L= Đây

Ôn Đang làm gì ế?

Bán nữ hài lão *** sài: Viết chương mới.

Ôn: [:з」∠] Được rồi, anh cứ viết đi! Không làm phiền anh nữa.

Bán nữ hài lão *** sài: Ừ

Kết quả, Chu Nam Kinh vừa mới mở WPS, liền có tiếng ‘tích tích tích” báo có tin nhắn.

Ôn: Nam Kinh, em thích nam phụ lắm í!! Anh không nghĩ đến chuyện cho nam phụ sống lại sao…. QAQ Tại sao lần nào anh cũng ngược nam phụ của em vậy! Rõ ràng ảnh không phải nhân vật phản diện mà!! QAQ

Ê, cậu đã nói sẽ không làm phiền tôi nữa cơ mà? Giờ lại nhắn tin sang là thế nào?

Bán nữ hài lão *** sài: Truyện cần.

Nam phụ không chết thì làm sao nam chính bùng nổ, làm sao có thể lột xác! Hắn không muốn viết điệu thấp xa hoa hay giả vờ cao khiết đâu.

Ôn: Được rồi, mau viết chương mới đi, em đành hóa vàng mã cho nam phụ vậy!! QAQ

Bán nữ hài lão *** sài: Ừ.

Ôn: Nam Kinh…. Viết xong đưa cho em đọc trước nhé QAQ Em không chờ được đến tối đâu!!

Bán nữ hài lão *** sài: Không thành vấn đề.

Chẳng lẽ đây chính là ích lợi của việc yêu đương với tác giả trong truyền thuyết sao?

Ôn Hướng Hoa cảm động tới mức trần nhà như sắp rớt xuống…. Ế, nếu trần nhà rớt xuống thì Chu Nam Kinh có rơi xuống lên luôn không? Vừa vặn đây là phòng ngủ đấy nhá!

Chu Nam Kinh tắt khung trò chuyện, tĩnh tâm ngưng thần viết hai tiếng, lúc ngừng tay cũng là năm giờ chiều.

Hắn cũng không nghĩ nhiều, gửi luôn WPS cho Ôn Hướng Hoa, tốc độ truyền khá nhanh, vài giây là xong.

Ôn Hướng Hoa hạnh phúc lăn lăn trên màn hình, không dưới ba lần nói “Nam Kinh anh thật sự là người tốt”, hớn hở đi đọc truyện….

Vài phút sau.

Ôn: Em xem xong rồi! 23333333

Bán nữ hài lão *** sài: Chúc mừng.

Ôn: OTL Giờ xem xong rồi, tối nay em hư không tịch mịch thì làm sao giờ!

Bán nữ hài lão *** sài: Vừa vặn đi lên làm ấm giường đi =L=

Ôn: ….. =口=!!Gì??

Bán nữ hài lão *** sài: Không có gì.

Chu Nam Kinh run run phun một ngụm khói thuốc, không trả lời Ôn Hướng Hoa, trực tiếp chuyển luôn sang nick chính.

Hôn cũng hôn rồi, ông đây cũng chẳng ngại ngùng, thì cậu sợ cái chim gì?

Muốn nói chuyện gì đang xảy ra ở đây, chúng ta hãy cùng lội về chương trước, tức là lùi thời gian lại một tuần.

Ngày lành hôm mùng bốn tháng mười ấy, Chu Nam Kinh chỉ vào miệng mình, hỏi Ôn Hướng Hoa là, cậu có muốn hôn tôi không.

Ôn Hướng Hoa cũng rất rõ ràng trực tiếp, hôn luôn.

Ngay khi một số người gào thét “Cầu tiến triển”, chúng ta nên tiến hành phổ cập khoa học một chút. Chu Nam Kinh thực ra không hề thích hôn môi. Bởi vì ngày trước giáo viên dạy bộ môn sức khỏe của hắn có nói, trẻ em có sức đề kháng kém, trong miệng thực chất có rất nhiều vi khuẩn, nếu trẻ em hôn nhau sẽ bị chết! Cho nên mọi người trăm ngàn lần đừng hôn nhau!!

Sau này Chu Nam Kinh biết điều này là vô lý, nhưng vẫn có chút bài xích mấy hành động thân mật như vậy…. Cho nên, theo bản năng, hắn quay mặt đi. Ừ, chạm vào má phải….

Hơn nữa, tư thế lần này là Ôn Hướng Hoa đứng, Chu Nam Kinh ngồi….

Chu Nam Kinh cảm giác được một làn hơi ấm phà vào mặt, nóng bỏng như muốn thiêu cháy da thịt. Mặc dù đó là một nụ hôn rất nhẹ, như hai người lơ đãng chạm vào nhau. Ôn Hướng Hoa hôn xong lùi về, ngẩng đầu lên, trên mặt còn nguyên nét kinh ngạc, “Không phải muốn em hôn anh sao? Trốn cái gì?”

Ôn Hướng Hoa có vẻ như không hề khó chịu, còn cười đầy sung sướng.

– Lần trước hôn bên trái rồi, giờ hôn bên phải cho cân chứ sao!

Chu Nam Kinh tự trong tận sâu lòng mình nói dối.

Nhưng hắn chưa kịp nói ra miệng, Ôn Hướng Hoa lại không hề hỏi lại.

Ừ…. Cho nên tui mới nói, tác giả đáng chết làm sao dễ dàng bỏ qua cho mấy người như vậy!

Đảm nhiệm vai trò thật lớn rồi nói xa xôi mà…..

Tại nick chính, Lý Qua Qua vẫn giả manh như cũ, cảm giác như kiểu không manh không lấy tiền vậy.

Lý Qua Qua: Nam Kinh! Tôi có một tin tốt nói cho cậu, cậu có muốn nghe không? OwO

Chu Nam Kinh: Tin tốt gì?

Lý Qua Qua: Số một vé tháng này không chạy khỏi tay cậu đâu, tôi xem rồi, người đứng thứ hai kém cậu 4000 phiến lận 2333333

Chu Nam Kinh: Biết.

Lý Qua Qua: _[:з」∠]_ Ê ê, ít nhiều gì tháng này được thêm 2000 đó, cậu vui vẻ lên chút đi!

Chu Nam Kinh: Ha ha ha.

Lạnh… lạnh quá đi…. Lý Qua Qua bưng mặt gõ bàn phím: Nam Kinh, cậu còn nhớ cái clone cậu tinh phân kia không?

Cái “Mộng hồi thổi giác liên ***” có một quá khứ đen tối khiến người ta rơi lệ kia á?

Chu Nam Kinh: Làm sao?

Lý Qua Qua: Cái truyện mới “Bặc thiên” ấy…. Bao giờ mới thêm nhân vật chính vào đây? Trong một đống truyện hai ba vạn chữ, cái thứ vỏn vẹn mười vạn của cậu thật chói mắt

Chu Nam Kinh: Cảm ơn.

Lý Qua Qua: QAQ Nhưng tôi xem thấy bản thảo của cậu còn mỗi hai chương, cậu không định viết tiếp sao?

Chu Nam Kinh: Đến lúc cần thì nói sau.

Lý Qua Qua: Tôi có thể hỏi cậu một vấn đề không? = =

Chu Nam Kinh: Nói.

Lý Qua Qua: Sao cậu lại muốn lập clone?? Viết nick chính không tốt à?

Chu Nam Kinh: Không tốt.

Lý Qua Qua: Vì sao??

Bởi vì clone kia tồn tại là để lấy lòng người khác chứ sao! Đạo lý đơn giản dễ hiểu quá đi chứ! emo ngọn nến

Trong lòng Chu Nam Kinh xoẹt ra ý này, liền mở khung trò chuyện với Ôn Hướng Hoa ra.

Bán nữ hài lão *** sài: Cái “Bặc thiên” kia sẽ chém rớt nữ chính đi.

Ôn: Chúc mừng QAQ!!!!!

Ôn: Nam Kinh…. Cần nam chính tà mị cuồng luyến không điểu ti!!!!!

Ngôn ngữ mạng, chỉ người vừa lùn vừa nghèo vừa xấu vừa hống hách lại hay lên giọng =))))

Bán nữ hài lão *** sài: Ừ.

… Mỗi ngày ôm hai truyện, thực sự khiến người ta sốt ruột mà, nhưng cũng may, truyện thứ hai chỉ cần một ngày ba nghìn chữ thôi.

Vậy thì cứ thế đi.

Lời tác giả: ….. Hai người bọn họ yêu nhau thật mà mặt nghiêm túc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.