Cô Dâu Nhỏ Của Đại Tổng Tài

Chương 21: Phạt em




Cố Mạc nhanh chống bế Ngọc Ân thảy lên giường. Trong khi cô còn đang choáng váng thì anh đã lần lượt lột quần áo trên cơ thể xuống. Thấy cảnh tường đó, Ngọc Ân đỏ mặt lấy hai tay che mặt lại.

- Anh đang làm gì vậy hả?

- Em muốn thấy thì mở mắt ra nhìn

- Đồ vô liêm sĩ

- Cái miệng của em càng ngày cang hỗn, xem tôi trị em thế nào.

Bàn tay gân guốc của Cố Mạc lướt qua vùng eo của cô một đường kéo dài lên phía trước, lúc đụng phải áo lót anh mới dừng lại. Đối với sự vướng bận này anh chỉ cần một cái luồng tay liền có thể mở được móc khóa nội y.

Giật mạnh thêm chút chiếc áo lót lập tức li khai khỏi người cô. Hai thứ mềm mại như cục bông run lắc chạm vào tay anh.

Kích thước này ít nhất cũng cỡ D, rất tròn, độ mềm mại thì cực kì tốt, nơi đỉnh tuyết liên lại là màu hồng phấn xinh đẹp. Ngọc Ân lúc này vì sợ hãi mà thở gấp, hai điểm phấn hồng nhấp nhô càng thêm sinh động như gọi mời anh đến thưởng thức.

Cố Mạc chịu không nổi lập tức cuối đầu ngậm lấy, đem điểm hồng ấy vào trong miệng mình mà không ngừng gậm mút.

Thật là mềm mại, ngọt ngào. Cố Mạc cứ ngỡ nó sẽ tan trong miệng anh.

- Ưm...

Tiếng *** yêu kiều của cô càng làm Cố Mạc thêm hưng phấn. Cố Mạc thật sự không muốn rời ra chút nào.

Ngọc Ân có cảm giác như bị điện giật cả cơ thể run run mất kiểm soát, đôi tay tráng nõn nhẹ đưa lên ôm chặt cổ anh.

Nghịch hai cái bánh bao mềm mại của cô đủ rồi anh khẽ buông chúng ra. Từ vùng bụng phẳng lỳ vuốt tới nơi cấm địa vạn phần xinh đẹp kia.

Anh nhẹ nhàng miết vào nơi tư mật của cô, cách một lớp quần lót anh có thể cảm nhận được...cô ướt rồi.

Mật ngọt ẩm ướt đều dính lên hết cả tay anh như lời thôi thúc bảo như mau tiến vào đấy.

Manhn bạo đưa tay, anh giật mạnh một cái, chiếc quần nhanh chóng bị rách ra, đóa hoa xinh đẹp không còn lớp bảo vệ chạm vào tay anh.

Chịu không nổi cám dỗ, anh chầm chậm đưa một ngón tay vào.

- Ưm...a

Ngọc Ân rên lên một tiếng, thân thể cô run rẩy. Anh thích thú cho thêm một ngón tay nữa, ngay lập tức liền bị nơi mềm mại ấy xiết chặt. Sự ẩm ướt và khít chặt ấy như khiến anh muốn phát điên.

Đôi tay gân giuốc của anh tà mị di chuyển xuống thân dưới của mình, lôi ra niềm kiêu hãnh từ lâu đã ngẩng cao đầu, mân mê cặp đùi trắng nõn nà của cô, anh chầm chậm nâng hai chân cô lên, từ từ đặt thứ đáng sợ của mình trước cửa hang mị hoặc, anh không gấp gáp cho vào mà miết nhẹ hai cánh hoa.

- Anh cho vào nhé

Đôi mắt Ngọc Ân ngập lên tầng nước sóng sánh mông lung nhìn anh.

- Ừm...

- Hửm? Nói đi em muốn gì.

- A...hức...Mặc...

Cố Mạc kích động đâm mạnh cái thứ to lớn ấy của mình vào trong cô. Đụng đến nơi sâu nhất của Ngọc Ân.

- Ưm...a...hm

Được lấp đầy khoảng trống kia Ngọc Ân kiều mị kêu lên một tiếng, ngón tay thon dài bấu chặt ga giường, đôi chân trắng ngần như cái khóa quấn quanh hông anh.

Cố Mạc cũng chưa dám động, bên trong lại vừa ấm áp vừa khít khiến anh như phát điên lên hung hăng mà làm cô thật mạnh.

Thở dốc một lúc, đến khi anh lấy lại được bình tĩnh, Cố Mạc mới nắm chặt eo cô chậm rãi chuyển động, mỗi lần đi vào hay rút ra anh đều làm chậm thật chậm.

Ngọc Ân cũng từ từ tiếp nhận được. Cố Mạc luân phiên động thật mạnh lên người cô khiến Ngọc Ân phải rên âm ỉ.

Đó như là một động lực càng giúp cho Cố Mạ càng làm càng hăng.

Cả hai làm đủ mọi loại tư thế khiến cho Ngọc Ân xấu hổ không thôi. Nhưng giờ phút này cô cũng mặc kệ tất cả mà làm theo anh.

Tuy trước đây hai người cũng làm nhiều lần rồi nhưng cũng chưa tới mức này. Bây giờ Ngọc Ân mới biết mình đã quá xem thường thể lực của anh.

Trong biết trãi qua biết bao nhiêu hiệp, thân thể Nhọc Ân rã rời như muốn tách làm đôi. Nhìn người đàn ông vẫn còn hay say làm việc điên cuồng trên người mình mà cô không khỏi bất ngờ.

Bộ anh không thấy mệt sao. Chứ cô là sắp chết đến nơi rồi.

- Mặc...em mệt.

- Ha...ha...sắp xong rồi.

Cố Mạc vừa nói xong, anh liền phóng thích hết **** **** vào bên trong cô. Bụng của cô bây giờ chỉ toàn chưa giống nòi của anh, nó như muốn phì ra luôn rồi.

Cuối cùng thì cô cũng có thể ngủ rồi. Nhưng vừa mới chợp mắt thì nghe thấy giọng nói Cố Mạc bên tai.

- Đây là phạt em tôi hay trả treo, sau này không được như thế nửa, biết chưa.

Chỉ thấy Nhọc Ân gật gật đầu không nói gì. Cố Mạc không biết cô có nghe anh nói gì không nửa. Nhìn xuống thì thấy cô gái nhỏ trong lòng đã ngủ mất tiêu rồi.

Cố Mạc nhanh chóng bế Ngọc Ân vào nhà vệ sinh. Anh tắm rửa sạch sẽ cho cả hai rồi mới đi thay ga giường. Đặt cô nằm bên cạnh, ôm trọn thân ảnh nhỏ bé của cô vào lòng. Cố Mạc cũng từ từ chìm bào giấc ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.