Chương 18: Dáng người không sai
Dạo này không may bị cảm nên không thể edit được nhiều nhưng mình hứa sẽ cố gắng. Lịch post là vào thứ tư và thứ bảy hôm nào không post đc sẽ post bù sau. 2 . mai mình sẽ đăng bù mấy chap còn thiếu. M.n cmt ủng hộ ta tí nha. :flower2:
Tố Tố đi vệ sinh vụng trộm nở nụ cười rồi tắm qua,đem khăn tắm màu trắng bao quanh mình, do dự một chút mới mở cửa đi ra ngoài, vừa mở cửa liền thấy Sở Lăng Xuyên đứng ở cửa, ánh mắt như hổ rình mồi nhìn chằm chằm cô.
Lúc này Tố Tố, chỉ mặc chiếc khăn tắm, xương quai xanh
hoàn toàn lộ trước mắt người nào đó, bờ vai mượt mà, xương quai xanh
xinh đẹp , da thịt trắng hồng, giống như bạch ngọc tốt nhất.
Mà Sở Lăng Xuyên, cũng chỉ mặc khăn tắm che nửa người dưới, nổi bật lên làn da màu đồng , có vẻ anh đen hơn so với Tố Tố , nhưng cũng càng thêm cường
tráng tràn đầy năng lượng.
Mặt Tố Tố đỏ lên, Sở Lăng Xuyên rất nhanh, thân thể cảm thấy khô
nóng, đáng tiếc Tố Tố không thể dập lửa , bạn tốt thật là, khi
nào không đến, lại đến đúng bây giờ?
Sở Lăng Xuyên áp chế nội tâm rục rịch, phụng phịu, híp mắt hỏi Tố Tố:
"Em có phải đang cười anh? Có phải hay không lừa anh, xem anh bị nội
thương, em thực vui lắm đúng không?"
"Em không có cười."
Tố Tố không chút nghĩ ngợi phủ nhận, Sở Lăng Xuyên nhíu mày, vẻ mặt
nghi hoặc, "Anh ở ngoài cửa vừa mới nghe thấy tiếng vịt kêu bên trong nghe rất
giống tiếng cười không phải của em thì của ai?"
"Anh cười mới giống vịt kêu ý, em cười không có khó nghe đến mức ấy
đâu." Tố Tố nói xong liền hối hận , đây không phải không đánh đã khai
sao, sớm biết vậy đã thừa nhận , còn bị người nào đó mắng là cười như
vịt kêu, anh ta đúng là người xấu, tâm địa cùng diện mạo tới cùng là không có nửa xu quan hệ.
Tố Tố oán hận trừng mắt nhìn Sở Lăng Xuyên một cái, không hề quan tâm
đến anh, hướng phòng ngủ mà đi, vừa mới đi đến nơi đã bị tên họ Sở kia ngăn
lại.
"Anh đi ra? Tôi muốn nghỉ ngơi ."
"Ăn không được anh sẽ không rời đi?"
Tố Tố mở to hai mắt nhìn, mẫn cảm lý giải ý tứ của anh, anh đây là
muốn lưu manh đùa giỡn cô , cô đang muốn chạy trốn, nào ngờ Sở Lăng
Xuyên nhanh chóng chuẩn xác đã kéo rớt khăn tắm trên người cô.
"A... !" Tố Tố thét chói tai, hai tay ôm trước ngực, xấu hổ không biết
làm sao, sau đó lơ đãng nhìn Sở Lăng Xuyên nhìn chằm chằm cô.
Tố Tố ngượng ngùng hoảng hốt biến thành thẹn quá thành giận, ăn miếng
trả miếng một phen cũng kéo rớt khăn tắm của Sở Lăng Xuyên xuống.
Thời khắc Khăn tắm rơi xuống đất kia, Sở Lăng Xuyên sửng sốt, Tố Tố choáng váng.
"A... !" Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố ngây ngốc, tiện đùa dai học Tố Tố
kêu lên, bất quá không phải thét chói tai, mà là rống, thực là rống,
hơn nữa còn là âm thanh rất lớn.
Tố Tố nhìn cơ thể Sở Lăng Xuyên dưới khăn tắm, lại thét chói tai sau
đó bỏ chạy, nhanh chóng trở về phòng ngủ, nhảy trên giường, dùng chăn
đem cơ thế chính mình quấn thật kỹ .
Sở Lăng Xuyên cũng vào tới phòng ngủ lên trên giường, xốc chăn lên
chui vào, ha ha cười lớn đem thân thể Tố Tố ôm lấy, nhưng không có giở
trò lưu manh, chỉ lo cười đến không nói ra lời.
Tố Tố nghe Sở Lăng Xuyên cười, vừa thẹn vừa giận, tức giận đánh anh
mấy đấm, đạp anh mấy đá, mặt đỏ giống như quả táo.
"Vợ." Sở Lăng Xuyên rốt cục ngừng cười, vững vàng hô hấp, sau đó trong
đầu đều là cảnh thân thể nóng bỏng của cô kia, tiểu nha đầu lừa đảo,
nghĩ lại cúi đầu nặng nề nói: "Vợ,nhìn anh xem? ."
"Nhìn cái đầu anh, ngủ!" Tố Tố mặt nóng bừng lên, cảm thấy chính mình
thực ngu ngốc ngây thơ, nhưng là, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn đến thân
thế trọn vẹn của đàn ông , thực ngượng ngùng, bất quá cũng nhịn không
được nghĩ, nguyên lai cái kia của đàn ông là như vậy nha.
Tiếp tục ngượng ngùng đi xuống không giống tính cách của cô đi, Tố Tố
ho khan, nuốt nước miếng, cổ họng mặn chát . Trong lòng nghĩ không thể
nào bị anh đùa giỡn đi, cho nên mặt đối sắc,Sở Lăng Xuyên vỗ ngực, tùy
tiện nói: "dáng người cũng không sai, chúng ta nhìn vậy thôi."
Sở Lăng Xuyên cầm cằm Tố Tố, làm một cái biểu tình hung ác, tức giận
nói: "Nếu không phải bạn tốt của em đến, xem anh làm gì em, còn bây
giờ thành thật, ngủ."
Tố Tố không dám cử động,hai người ôm nhau ngủ, tuy rằng vẫn là mùa
xuân, nhưng ban đêm vẫn rất lạnh, cô rúc mình vào người anh, nhưng cơ
thể ẩm ướt không thoải mái, cuối cùng Tố Tố kháng nghị, Sở Lăng Xuyên
buông Tố Tố ra, Tố Tố nằm ở bên cạnh, Sở Lăng Xuyên cũng không phản
đối, nguyên nhân anh buông tay Tố Tố là, ôm Tố Tố ngủ là một loại tra
tấn.
Hai người như vậy ngăn cách nhau một khoảng, bất tri bất giác ngủ,sáng
sớm ngày hôm sau, hai người da mặt dày làm như chưa từng có chuyện gì
xảy ra, rời giường rửa mặt, ăn cơm, sau đó đi dạo phố.
Thời đỉêm Sở Lăng Xuyên ra khỏi cửa trực tiếp mặc quân trang thẳng tắp
, nhìn rất có khí phách nam nhân, càng thêm oai hùng bất phàm, Tố Tố
nhịn không được nhìn thêm vài lần.
Tố Tố hôm nay mặc một cái váy dài đến bắp chân khoe được đôi chân dài
trắng nõn , chíêc váy màu mận đỏ càng làm nổi bật làn da trắng như sứ
của cô, Sở Lăng Xuyên nhịn không được hôn Tố Tố vài cái, sau đó mới
xuất môn, hai người cùng đi xem phim, cuối cùng đi mua rất nhiều bánh
kẹo cưới, để Sở Lăng Xuyên đưa về bộ đội đẻ mọi người cùng ăn.
Nhìn thời gian cũng đến giữa trưa, hai người lại đi ăn món cay Tứ
Xuyên, cùng nhau ăn cơm trưa, sau đó về nhà đóng gói này nọ, thời điểm
đang bận rộn, sở mẹ đến đây, biết Sở Lăng Xuyên muốn về đơn vị, cho
nên đến xem, còn mang theo rất nhiều đồ.
Tố Tố cùng bà hàn huyên vài câu, cũng không nói nhiều, sau đó Sở Lăng
Xuyên cùng bà nói chuyện một lát, cô đi đóng gói này nọ, cố gắng làm
một người con dâu tốt.
Lúc Tố Tố bận rộn, Sở Lăng Xuyên cũng không nhàn rỗi, cùng mẹ nói
chuyện, cũng đem lo lắng của mình ra nói đến, nghĩ như vậy vợ thời
điểm có thể nhìn xem ảnh chụp.
"Mẹ, mẹ cũng biết, con ở đấy không thể thường xuyên về nhà ."
"Được rồi, con nói lời này mẹ không phải còn không biết. Đi Mẹ đi giúp
con sắp đồ này nọ." Sở mẹ nói xong phòng ngủ đi đến, giúp Tố Tố sắp
xếp đồ giúp Sở Lăng Xuyên.
Sở Lăng Xuyên nhìn quyển album ảnh của Tố Tố đặt ở tivi nghĩ ,hay anh
nên lấy ảnh hai người chụp chung mà cất đi khi nào nhớ cô thì lấy ra
ngắm.
"Ý kiến không tồi" rồi anh đứng dậy đi đến chỗ tivi lấy quyển album ảnh của Tố Tố , lấy ra ảnh của cô , Sở Lăng Xuyên con ngươi lạnh lẽo , mày cũng gắt gao
nhíu lại vị trí người trong ảnh đang đứng cạnh cô ,không phải anh.