Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 86




Chương 86

Xuyên quan sàn nhảy đông đúc náo nhiệt, Mộ Đan Nhan trực tiếp lên phòng VỊP trên tâng năm. Tô Tú Song chạy chậm sau lưng cô ta. Song vừa đến trước cửa phòng riêng thì cô đã bị vệ sĩ chặn lại.

“Tôi là nhân viên phục vụ phụ trách phòng này” Trong tình thế cấp bách, Tô Tú Song đành phải mượn cớ lung tung.

Vệ sĩ nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng gọi một người phụ nữ mặc đồ vest đi ngang qua hàng lang: “Giám đốc Hà, dẫn cô ta đi thay quần áo, thay xong rồi lại đến đây phục vụ”

“Vâng” Giám đốc Hà gật đầu, đưa mắt nhìn Tô Tú Song: “Đi theo tôi.”

Tô Tú Song thở phào nhẹ nhõm.

“Trước kia tôi chưa từng thấy cô bao giờ. Mới đi làm hả?” Giám đốc Trương quay sang hỏi.

“Vâng” Cô hơi căng thẳng cúi đầu, trả lời lí nhí.

Đúng là sáng nay quán bar mới chiêu mộ thêm một đám nữ tiếp viên nên giám đốc Hà không nghỉ ngờ, chỉ nói: “Bình thường nữ tiếp viên vừa nhậm chức đều phải trải qua ba tháng tập huấn cường độ cao. Tôi không biết cô thuộc danh nghĩa của giám đốc nào, thế mà lại dám đưa đi phục vụ phòng VỊP cao cấp nhất”

“Không phải là kêu tôi đi phục vụ, chỉ lâm thời kêu tôi đến phòng riêng đó xem thử có cần rót rượu hay không thôi.” Tô Tú Song nuốt nước miếng, suy nghĩ lý do an toàn nhất.

Quả nhiên giám đốc Hà tin, không hỏi nhiêu mà chỉ cảnh cáo: “Nhớ kỹ, làm nhiều nói ít, tinh mắt một chút, lỡ chọc giận đám con nhà giàu kia thì không chết cũng tàn phế”

“Tôi biết rồi.”

Tô Tú Song vào phòng thay quần áo, nhíu mày nhìn bộ đồ thỏ bunny gần như bại lộ trong tủ. Cô đứng tại chỗ một lát, sau đó cắn răng cởi quần áo, thay bộ đồ thỏ bunny đó. Kế tiếp cô quay lại chỗ cửa phòng riêng, lần này vệ sĩ không ngăn cản mà cho cô đi vào.

Tô Tú Song mở cửa vào phòng.

Trong phòng hầu như chỉ toàn là cô chiêu nhà giàu, tất cả đều mặc đồ ngủ gợi cảm, lộ chân lộ ngực, trông vô cùng thối nát. Mộ Đan Nhan cũng đã cởi áo lông thú, mặc đồ ngủ cung đình màu trăng dài đến mắt cá chân, không có dáng vẻ quyến rũ như thường ngày mà trông ngây thơ hơn nhiều. Chung quanh cô ta là một đám tiểu thư nhà giàu, vẻ mặt đầy phấn khởi, không biết đang bàn luận chuyện gì.

Tô Tú Song hít vào một hơi, đi vào kêu lên: “Mộ Đan Nhan!”

Nghe vậy, Mộ Đan Nhan ngẩng đầu lên. Thấy Tô Tú Song, cô ta cau mày, vẻ mặt chán ghét.

“Tin tức Tô thị trốn thuế là do cô bày trò đằng sau đúng không?” Tô Tú Song chẳng buồn dong dài mà đi thẳng vào vấn đề.

Mộ Đan Nhan cười lạnh, tỉnh bơ nói: “Cô hủy cuộc hôn nhân của tôi, tôi còn chưa tính sổ với cô đâu, thế mà bây giờ cô lại cắn ngược tôi như chó điên ấy”

Tô Tú Song không so đo chuyện cô ta nói mình là chó điên, nói thẳng: “Trương Chung Hoàng nói cô đã ra lệnh phong sát Tô thị, không cho phép công †y khác hợp tác với Tô thị.”

“Trương Chung Hoàng? Không biết..”

Mộ Đan Nhan cười trào phúng: “Gì mà Tô thị chứ, chẳng qua chỉ là công ty nhỏ hạng bét mà thôi, đừng có vu khống người khác lung tung.”

Tô Tú Song hoàn toàn không tin lời nói của cô ta: “Rốt cuộc cô muốn thế nào?”

“Hôm nay là sinh nhật của tôi, chính cô xông vào tiệc sinh nhật của tôi, còn mặc đồ sexy nữa chứ, tôi còn chưa hỏi cô muốn làm gì đâu nhé” Mộ Đan Nhan tức khắc phản bác.

Nghe vậy, cả đám tiểu thư trong phòng riêng đều đưa mắt nhìn cô, nhao nhao châu đầu ghé tai, nhỏ giọng bàn tán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.