Xe dừng lại, Tùng Hưng nhanh chóng vòng đến ghế phụ, giúp An Nhiên mở ra đai an toàn, thật cẩn thận che chở cô ra tới, còn giúp lấy túi xách, nhất cử nhất động đều tràn đầy yêu thương.
Bốn mắt nhìn nhau, An Nhiên thẹn thùng cười, mặt mũi tươi tỉnh, thực ngọt ngào.
Hạ Cẩm đang nóng hầm hập, trong lòng giống như bị rót một chậu nước đá, lạnh từ đầu đến chân.
Sao lại thế này? An Nhiên ly hôn không đến nửa ngày, liền nhanh chóng chạy về cho Tùng Hưng ôm ấp? Hoặc là nói, bọn họ chỉ là tình cảm thuần khiết?
Không biết Tùng Hưng nói gì đó, An Nhiên lại nở nụ cười, một đôi xinh đẹp mắt to lóe ánh sáng, mắt hai mí nếp uốn giống như đào hoa xinh đẹp, mỹ lệ cực kỳ.
Chỉ vì Tùng Hưng đáp ứng cô vĩnh viễn làm anh em, cho nên An Nhiên mới vui vẻ thoải mái đến vậy.
Nhưng trong mắt Hạ Cẩm thì khác hẳn, kia rõ ràng là người yêu mới có ánh mắt như thế. Dù vậy, Hạ Cẩm vấn là chưa từ bỏ ý định, bà muốn nghe An Nhiên nói như thế nào.
Rầm!
Hạ Cẩm từ trong xe bước ra, cố ý dùng sức đóng cửa xe để thu hút An Nhiên chú ý. Quả nhiên, An Nhiên cùng Tùng Hưng quay đầu nhìn sang.
Nhìn thấy Hạ Cẩm, An Nhiên lập tức biến sắc, e sợ bà hiếu lâm chính mình cùng Tùng Hưng Nhưng nghĩ lại, cây ngay không sợ chết đứng. Cô không làm gì khuất tất nên không sợ hãi “Chào phu nhân” An Nhiên lễ phép thấp cúi đầu.
Tùng Hưng biết Hạ Cẩm, nhưng thấy đối phương sắc mặt không tốt, anh cũng không nói nhiều cái gì, chỉ chào hỏi đơn giản, sau đó nhìn đồng hồ. Còn năm phút nữa…
“Đi thôi An Nhiên, bị muộn rồi” Anh giơ tay, nhẹ nhàng đặt sau lưng cô.
“Tôi xin phép đi trước” An Nhiên không cho rằng Hạ Cẩm tới tìm mình, lại lần nữa chào hỏi, sau đó cùng Tùng Hưng rời đi Hạ Cẩm từ đầu đến cuối không nói chuyện, ánh mắt nhìn chảm chăm đôi trẻ, thấy bọn họ thân mật, trong lòng bà nổi lên một trận khó chịu Nếu An Nhiên thật sự theo Tùng Hưng, vậy Tiêu Thánh nên làm gì bây giờ?
Tùng Hưng cùng An Nhiên sóng vai đi vào đại sảnh, An Nhiên quét vân tay xong liền đi đến phòng tạp vụ còn Tùng Hưng rế sang hướng bên kia thang máy.
‘Văn phòng luật của anh và NC có một ít liên quan, cho nên hôm nay anh tới làm thủ tục ký hợp đồng “Đợi một chút” Phía sau truyền đến một giọng nói dễ nghe.
Tùng Hưng xoay người, thấy Hạ Cấm đang uyển chuyển đi tới, lập tức ôn tồn lễ độ tươi cười, “Xin chào phu nhân”
“Tôi hơi nhiều chuyện.” Hạ Cẩm cũng ôn hòa cười, có chút do dự nói, “Cậu và An Nhiên có quen biết ư?”
“Vâng” Tùng Hưng không khỏi nghỉ ngờ, ánh mắt hơi chuyển, giống như đang hạ một quyết định, thật thà nói: “Không giấu gì phu nhân, cô ấy là người tôi yêt Trong đầu Hạ Cẩm nổ bùm một tiếng, đau nhức nhối. Đến khi ngồi yên ổn trong văn phòng, bà vẫn ngây ngẩn.
Nếu Tùng Hưng thực sự yêu An Nhiên, bà làm sao dám thọc gậy bánh xe. Chia cắt tình duyên của người khác, tội rất nặng. Hiện tại, bà đã có bài học từ việc ép Tống Thành li hôn rồi.
Rốt cuộc cha và chị gái của Tùng Hưng một người chết, một người điên, đều là có liên quan tới Tống Thành. Bà từ trước đến nay đều kiêng kị, với nhà họ Phan cho dù có xung đột gì, nhường được thì nhường, coi như là trả nợ.
Ai ngờ… Trời đất ơi!
Hạ Cẩm chưa ra tay đã bị đánh bại, thật uất ức!
Bà chỉ còn cách đem bao nhiêu oán giận trút lên người An Nhiên mà thôi Quá mức hư hỏng. Vừa mới li hôn một ngày đã quấn lấy người đàn ông khác! Nếu đến lúc về làm dâu, cô ta lại quen thói trăng hoa, chẳng phải sẽ cảm cho con trai bà vô số cặp sừng dài hay sao?
Nghĩ vậy, Hạ Cấm chán nản nhắn lại một cái tin cho chồng: “Em biết rồi: Tống Sơn còn chưa gặp An Nhiên, nếu gặp được, ông chắc chắn sẽ phát hiện An Nhiên quen mặt, bởi vì Hạ Cẩm đã từng đem ảnh chụp đôi nam nữ này cho ông xem qua.
An Nhiên trở lại văn phòng, uống một cốc nước, sau đó từ trong tủ lấy ra bộ động, mới vừa thay đã bị chủ quản gọi lại, “An Nhiên, bên phòng nhân sự gọi điện thoại tới, nói cô chưa hoàn thiện hồ sơ cá nhân.
“Vâng” An Nhiên nhớ tới việc Tống Thành cố ý đưa cô vào làm, vội vàng hỏi. “Còn cần giấy tờ gì?”
“Giấy khám sức khỏe”
“Vâng, vậy ngày mai tôi sẽ xin nghỉ nửa ngày để đến viện lấy giấy đó”
“Không cần phức tạp. Trong công ty có phòng y tế khám cũng được. Cũng chỉ là chiều cao, cân nặng, thính lực, thị lực. Lấy máu và nước tiểu đã có người mang đi xét nghiệm. Chủ yếu xem có bệnh truyền nhiễm hay mang thai hay không” Chủ quản nhiệt tình giới thiệu.
“Vâng” An Nhiên lên tiếng, nói đến mang thai, cô có chút hoài nghỉ.
Nếu thực sự có thai, cô sẽ xin nghỉ việc. Dù Ân Lãm đã sắp xếp giúp cô công việc nhàn hơn người khác một chút, nhưng việc làm tạp vụ vẫn là lao động chân tay, không tránh được vất vả, đi lại nhiều, còn phải liên tục vươn người, cúi người, rất hại cho thai phụ những tháng đầu.
Chủ quản thấy cô thất thần, thúc giục một tiếng, “Cô mau đến phòng y tế kiểm tra sức khoẻ *** “Vâng, tôi xin phép” An Nhiên xoay người đi đến phòng y tế.
Cô không phát hiện ở phía sau lưng mình, Tường Vi đang đứng nhìn chăm chằm, khóe môi gợi lên một vòng cung âm hiểm. An Nhiên, báo ứng của mày tới rồi..
Bài kiểm tra sức khoẻ tiến hành rất nhanh.
Điều An Nhiên thất vọng chính là việc cô nôn mửa không phải bởi vì mang thai, mà là bị viêm dạ dày, mới thời kì đầu không cần trị liệu, chú ý ăn uống sẽ khỏi.
Lúc trước có bác sĩ kia đã nói cô bị nhiễm lạnh, rất khó mang thai, cho nên An Nhiên cũng không nghỉ ngờ gì, trở lại văn phòng cầm một bộ công cụ đi đến khu vực cần quét tước vệ sinh.
Tùng Hưng cũng làm xong việc, ra thang máy, anh cầm lấy di động muốn gọi An Nhiên chào một câu trước khi về, ai ngờ tình cờ trông thấy cô xách theo một cái xô đỏ, ra sức lau một cái bàn trong đại sảnh.
Anh lập tức hiểu ra An Nhiên làm nhiệm vụ gì ở đây, tức khắc tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, không hề nghĩ ngợi, xông tới đoạt lấy giẻ lau từ †ay cô, sau đó lại nắm tay cô kéo đi.
“Mắt Híp, anh làm cái gï? An Nhiên hoảng sợ, không ngừng trốn tránh, không chịu để Tùng Hưng lôi đi.
“Công việc thế này mà em cũng đồng ý làm sao? Đi với anh, không thể để em ở đây như thế này được” Tùng Hưng vốn luôn luôn ôn hòa, lúc này giống như biến thành người khác, rất đáng sợ.
An Nhiên hiểu ra vì sao anh lại khó chịu, vội vàng giải thích. “Tống Thành vốn dĩ để ta làm trợ lý, nhưng tại ta thi sát hạch bị điểm F, nên bị điều đến bộ phận tạp vụ”
“Vậy từ chức không làm, chẳng lẽ anh nuôi không nổi em?” Thái dương của Tùng Hưng nổi gân xanh, mặt mũi nhăn nhó có chút đáng sợ.
“Em không cần đâu-” Cô từng nghĩ nếu có thai thì thôi việc, ai ngờ không có. “Người vệ sinh được trả tiền lương cũng rất cao, hơn nữa cơm trưa ở đây ngon, cho nên em không nghỉ việc đâu.
Làm tốt sẽ còn được thăng chức nữa.”
“Đồ cứng đầu này!” Tùng Hưng thật bực, lấy ra di động, nói. “Anh nói cho thầy Chính Quốc việc em đang làm, xem thầy có xót ruột mà gọi em về hay không?”
“Đừng mà!” An Nhiên kêu lớn, cô đương nhiên không muốn bố mình biết mình phải làm việc vất vả, lại còn làm ở ngay chính công ty của Tống Thành.
“An Nhiên, cô không lo làm việc, ở chỗ này to tiếng cái gì?” Tường Vi đột nhiên đi tới, mắt lạnh nhìn cô, “Ảnh hưởng đến công việc của mọi người, cô có ý thức không hả?”
“Xin lỗi” An Nhiên đầu óc nóng lên, kéo tay Tùng Hưng đi, “Anh, ra ngoài nói chuyện”
Hai người mới vừa đi tới cửa, một bóng đen thình lình quét tới. An Nhiên cảm giác không đúng, vừa ngấng đầu liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo sâu thắm của Tống Thành, rất đáng sợ.
Mặt cô trắng bệch ra, phắn ứng đầu tiên chính là buông tay Tùng Hưng ra. Nhưng anh lại càng khẩn trương cầm cô, mười ngón tay đan vào nhau.