Có Chồng Là Thần Y

Chương 936: Điều chế đan dược.




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********

Chương 936: Điều chế đan dược.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Ông đặt cái lò xuống rồi đem viên đá tụ linh đặt dưới đáy lò luyện đan, sau đó ngồi xếp bằng và đổ tất cả nước thuốc vào cùng một lúc.

Ngay sau đó, tay ông ta từ từ cử động như ra ám hiệu gì đó, không lâu sau, linh thạch bên trong lò luyện đan phát ra chút ánh sáng nhỏ nhoi có thể nhìn thấy bằng mắt thường

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dưới tác động của linh khí, nước thuốc trong lò luyện đan không ngừng tỏa ra hơi nóng, cùng với hương thuốc bốc lên ngày càng nồng nặc.

Sở Quốc Thiên bình tĩnh ngồi xếp bằng ở một bên.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Lại mười phút nữa trôi qua, linh khí trong linh thạch gần như đã tiêu hao cạn kiệt, mà thuốc vẫn chưa luyện xong.

Nhưng Sở Quốc Thiên cũng không vì chuyện này mà mất bình tĩnh, bởi vì nơi đây giờ không phải là một nơi bình thường, mà là nơi hội tụ linh khí.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhìn thấy ánh sáng của linh thạch tụ lại dần dần mờ đi, Sở Quốc Thiên vươn tay về phía tảng đá khổng lồ cách đó không xã thị triển Long Trảo công.

Chỉ trong nháy mắt, anh liền cảm nhận được như có một nguồn linh khí mạnh mẽ lao về phía lò luyện đan bên canh anh

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nếu linh khí này có thể nhìn thấy bằng mắt thường thì cảnh tượng trước mặt Sở Quốc Thiên hàn là có thể so sánh với một cơn lốc xoáy vô cùng dữ dội, còn lò luyện đan trước mặt Sở Quốc Thiên chính là con mắt của con lốc xoáy.

Linh khi tích tụ hàng ngàn năm xung quanh núi Tàng Long cuồn cuộn dâng trào quang bốn phía của lò luyện đan. Viên đã tụ linh gần như đã cạn kiệt linh khí trong chốc lát lại bùng lên ánh sáng chói lọi, tỏa ra năng lượng vô cũng khủng khiếp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Luồng khí mạnh mẽ như vậy nằm ngoài tầm kiểm soát của người bình thường.

Nhưng Sở Quốc Thiên không phải là người thường, đối với việc thông thuộc và điều khiển linh khí chỉ là chuyện trong tầm tay.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Những linh khí đầy hung bạo này trước mặt người khác chẳng khác nào như một nhát dao trí mạng giết chết bọn họ, nhưng đối với Sở Quốc Thiên, chúng chỉ giống như những cô gái nhỏ ngoan ngoãn, thích được cưng chiều, tùy ý cho anh sử dụng mà không hề có một lời oán trách kêu than.

Được bổ sung linh khí mạnh mẽ như vậy, Sở Quốc Thiên tiếp tục bình thản ngồi xuống bên cạnh lò luyện đan

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chẳng mấy chốc, chất lỏng đan dược trong lò bắt đầu đông đặc và ngưng tụ lại, viên đã tụ linh cũng theo đó xoay chuyển vào bên trong, mùi hương của đan dược tỏa ra ngày càng nồng nặc.

Vẻ mặt của Sở Quốc Thiên dịu đi một chút, hiện tại đan dược đã thành hình được khoảng tám mươi phần trăm, chỉ cần đợi chốc lát nữa là có thể hoàn thành việc tinh luyện.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đan dược này có một cái tên vô cùng tinh tế: "Bổ linh đan và đúng như tên gọi, nó được dùng để bồi bổ linh khí cho những người bị thiếu xót, tăng cường thể chất cho con người, có thể nói được lực của viên đan dược này vô cùng mạnh mẽ. Cập nhật* nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом

Chất lỏng đan dược trong lò dần dần hội tụ quanh đả tụ linh ở giữa, thật giống như có một lực hút đang dẫn dắt

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sau đó lại từ từ tụ lại ở trung tâm, rồi chậm chạp tiến vào bên trong nồi, theo linh thạch bay lên trong không trung rồi từ từ ngưng tụ lại, dần dần hình thành nên hình dáng của đan dược.

Bổ linh đan sắp được luyện thành công rồi!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tuy nhiên, đúng vào thời khắc mẩu chốt này, bỗng nghe thấy một thanh âm vô cùng tức giận truyền tới, giọng nói hùng hồn vang vọng cả núi rừng! “Là ai! Là kẻ nào dám làm càn!”

Giọng nói cực kỳ mạnh mẽ này có cảm giác giống như tiếng gầm thét của sư tử trong truyền thuyết, giọng nói uy nghiêm hùng hồn như vậy e rằng người đó đang rất tức giận, có khi là trùng hợp gặp lại kẻ thù tàn sát cả nhà anh ta nên anh ta mới tức giận như vậy cũng nên.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nếu là người bình thường nghe thấy giọng nói tức giận đáng sợ như vậy có khi đã bị dọa cho chết khiếp. Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói tức giận của người đàn ông, sắc mặt Sở Quốc Thiên đột nhiên thay đổi.

Anh dường như không ngờ rằng trên núi Tàng Long này lúc này còn có người khác.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà nghe thanh âm hùng hồn như thế, e rằng người đó có thể là một cao thủ hiếm thấy, ít nhất sẽ không dễ dàng đối phó như hai người đã bị giết kia.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.