Có Chồng Là Thần Y

Chương 933: Phản chiến?




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********

“Ông cụ!” Mộ người học sinh không chắc chắn mà gọi Hàn Khôi một tiếng. “Ngơ ra đó làm gì? Còn không mau đến chào hỏi Thần y Sở đi?” Hàn Khôi quét mắt qua liếc nhìn mấy người họ, thấp giọng lạnh lùng quát. “Cái gì? Chuyện này, chuyện này” Mấy người mấp máy môi, cả đám đều đứng im tại chỗ, đối mặt nhìn nhau một hồi lâu cũng không tiến lên bước nào. “Còn ngơ ra đó làm gì nữa? Lời tôi nói các anh nghe không hiểu à?” Hàn Khôi khẽ cau mày, không vui quát. Mấy người đó bất lực, chỉ có thể căng da đầu đầu bước lên phía trước, cung kính nói: “Sở, Thần y Sở

Anh nợ em một câu yêu thương!

Có một người đàn ông đi theo ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này khẽ cau chặt mày lại, vội vàng đi đến một chỗ ngoặt không ai nhìn thấy rồi mới lấy điện thoại ra. "Kết quả sao rồi, tỷ thí đã bắt đầu chưa?” Đầu dây bên kia điện thoại là một giọng nói khàn khàn lại vô cùng nghiêm túc vang lên. “Thưa ông chủ, ông Hàn Khôi không hề tỷ thí đối đầu với Sở Quốc Thiên gì cả!” Người đàn ông gấp gáp nói. “Cái g? Chẳng lẽ tên Thần y Sở kia còn đang kéo dài thời gian hay sao?”. "Không phải không phải đâu” Vẻ mặt Người đàn ông lộ vẻ khó xử, gian nan mở miệng nói.

Thực tế thì tất cả những chuyện anh ta vừa nhìn thấy thật khó mà chấp nhận được. “Vậy đã xảy ra chuyện gì thế?” Đầu dây bên kia điện thoại hỏi. “Vừa nãy hình như ông Hàn Khôi đã quỳ gối bái Thần y Sở làm thầy rồi.” “Cái gì?" Âm thanh từ đầu bên kia điện thoại trong nháy mắt đề cao lên mấy phần.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Tiếp sau đó, không biết tại sao tin tức Hàn Khôi bái thầy trong thời gian ngắn đã truyền đi khắp Yên Kinh. Người bình thường không biết Hàn Khôi, nhưng những người nào biết một chút về y thuật thì không ai là không biết về danh tiếng của Hàn Khôi.

Nhà họ Hàn lại là gia tộc y dược nổi tiếng, mà Hàn Khôi còn là người có kỹ thuật chữa bệnh xuất sắc nhất nhà họ Hàn đấy, trong Lĩnh vực Đông Y này thì tiếng tăm lừng lẫy, là vị trí đức cao vọng trọng.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Nhưng người tài giỏi như thế mà lại trở thành học sinh của Thần y Sở, quả thực không thể tưởng tượng được vô số người đồng thời khiếp sợ, trong lòng bọn họ đều đang rất tò mò về vị Thần y Sở chưa bao giờ gặp mặt này.

Đây chắc chắn phải là người vô cùng lợi hại mới có thể khiến ông Hàn Khôi chịu cam tâm bái làm sư phụ chứ?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đương nhiên, đại danh của nhà họ Hàn và nhà họ Nam Cung chấn động nhất cả Yên Kinh, đặc biệt là nhà họ Hàn, bọn họ làm sao cũng không thể ngờ được, người mà chính mình phải đi đối phó với Thần y Sở, không hiểu vì sao đã bị kẻ thù chiêu mộ làm học sinh khiến Nam Cung Tú vô cùng tức giận, ngay khi biết chuyện là gọi điện báo cho gia chủ nhà họ Hàn để chất vấn về tình hình kia. “Rốt cuộc các người làm việc kiểu gì thế hả? Tôi yêu cầu các người đánh bại anh ta, nhằm vào anh ta chứ không phải bảo các người quy phục anh ta!” Nam Cung Tú nhịn cũng không thể nhịn được nữa phẫn nộ quát. “Ông Nam Cung, cái này chúng tôi cũng không rõ là đã xảy ra chuyện gì, sau khi chúng tôi nghe nói việc này, đầu tiền là muốn nghĩ cách liên hệ với ông cụ Hàn Khôi để làm rõ đây”Ông chủ nhà họ Hàn vừa mắng nhiếc Hàn Khôi thậm tệ vừa không biết giải thích kiểu gì. “Cái này hy vọng bác sĩ Hàn chỉ giả vờ nhận thần y Sở làm thầy thì còn được, nếu không thì mặt mũi nhà Nam Cung chúng tôi đều mất hết vì các người rồi, bây giờ không biết đang có bao nhiêu người đang cười nhạo nhà chúng tôi đâu, một khi việc này làm không xong, điều đầu tiên tôi sẽ làm là khiến cả nhà họ Hàn các không ngóc đầu lên được!” Ủng hộ team chúng mình bằ*ng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом

Nói xong, Nam Cung Tú liền hung hăng bực mình dập máy điện thoại.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Ông chủ nhà họ Hàn im lặng nhìn vào điện thoại trong tay mình một lúc, sau đó mới quay lại quát: “Bây giờ lập tức tìm Hàn Khôi về đây ngay cho tôi!” "Nhưng mà thưa ông chủ, vừa nãy chúng tôi đã gọi rồi mà ông ấy nói ông ấy phải học châm pháp độc nhất vô nhị gì đó, tạm thời sẽ không thể trở về được, bảo bọn tôi để cho ông ấy thư thả chút thời gian." Một người ở bên cạnh vẻ mặt đau khổ nói. “Cái gì? Làm loạn rồi! Anh nói với ông ta ngay lập tức, nếu như ông ta không mau chóng cút về đây, tôi sẽ gạch tên ông ta khỏi nhà họ Hàn!” ông chủ nhà họ Hàn gào thét tức tối. “Cái này, cái này chúng tôi cũng đã nói rồi, nhưng ông ấy nói không sao cả, nói cái gì mà đợi ông ấy học xong chấm pháp rồi, ngài nhất định sẽ phải đi cầu xin ông ấy quay về thôi"

Gia chủ nhà họ Hàn tức đến nỗi suýt nữa tắc thở mà chết.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.