Có Chồng Là Thần Y

Chương 920: Bị ức hiếp




Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + AzTruyen.net và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********

Chương 920: Bị ức hiếp

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sở Quốc Thiên đáp: “Lúc ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm nên con xem trên TV rồi học qua đó. Mọi người ở xung quanh kinh ngạc, thân thủ lợi hại như thế lại là tự học trên TV sao?

Vương Trụ Thế mở to mắt, ngưỡng mộ tiến lên trước cười hỏi: “Học trên TV sao? Đại ca, anh xem chương trình gì thế? Tôi cũng muốn học vài chiêu”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sở Quốc Thiên đáp: “Chương trình thể dục.

Nghiêm Hạo Truy vẫn đứng đơ một chỗ, lúc này mới hoàn hồn, vẻ mặt rất khó coi. Hôm nay anh ta thật sự đã mất hết mặt mũi rồi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cả đảm bảo vệ mà lại bị một người chỉ học võ trên TV đánh bại.

Nghiêm Hạo Truy chưa học võ bao giờ nên không biết trình độ của Sở Quốc Thiên ở mức nào, nhưng mấy tên bảo vệ của anh ta cũng không phải tầm thường.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chỉ cần ra tay thì sẽ biết có phải cao thủ hay không? Qua trận vừa rồi thì họ đã biết Sở Quốc Thiên không phải nhân vật dễ động tới.

Lâm Minh Quang đứng một bên nhìn, ông ấy không hiểu về võ học, chỉ thấy mấy chiêu của Sở Quốc Thiên cũng khá phổ biến như siết tay, ném qua vai,... nhưng lực rất mạnh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sở Quốc Thiên quay sang nhìn Nghiêm Hạo Truy và hỏi: “Anh muốn tự qua đây hay để tôi qua đó?”

Nghiêm Hạo Truy bị dọa toát mồ hôi, lùi lại mấy bước, nếu anh bị đánh như thế, chắc chắn sẽ phải nhập viện nằm nửa tháng trong đó.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chính vào lúc này, một chiếc xe Bentley màu đen đang chầm chậm đi tới. Tài xế nhanh chóng mở cửa xe mời người ở trên xe bước xuống. Nghiêm Hạo Truy nhìn thấy thế, mừng rỡ hướng về phía người đó gọi: “Chị họ, mau tới cứu em với.” Sở Quốc Thiên quay đầu, nhìn về phía đó.

Chỉ thấy đám đông chủ động nhường đường, một người phụ nữ mặc đồ thể thao đang đi tới.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mặc dù cô ấy chỉ mặc một bộ đồ thể thao đơn giản, nhưng cũng không thể giấu được một thân hình đẹp.

Trong đám đông đột nhiên có người nói: “Đó là chị họ của cậu chủ Nghiêm, Tiết Nguyệt Quế”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nghiêm Hạo Truy nhìn thấy người đó, lại tiếp tục gọi: “Chị họ, chính là tên nhãi này đã đánh em, hắn còn đánh bảo vệ của em bị thương. Hắn huênh hoang lắm, chị nhất định phải giúp em xử lý

Sau khi Tiết Nguyệt Quế đi vào, nhìn một lượt mấy tên bảo vệ đang nằm trên đất rồi mới nhìn sang Sở Quốc Thiên và hỏi: “Những người này đều do anh đánh à?”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sở Quốc Thiên bình tĩnh đáp: “Chính là tôi đánh thì sao?”

Tiết Nguyệt Quế cười và nói: “Không sao, tôi khuyên cậu tốt nhất bây giờ nên lập tức xin lỗi em trai tôi.” “Nếu tôi từ chối thì sao?” Sở Quốc Thiên vẫn bình tĩnh trả lời. “Vậy thì tôi chỉ có thể đánh tới khi cậu chịu xin lỗi thì mới thôi.” Cập* nhật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.coм

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chưa dứt lời, Tiết Nguyệt Quế đã tung một cú đá hướng về phía đầu của Sở Quốc Thiên.

Nghiêm Hạo Truy thấy cảnh này, nói thầm: “Để chị tôi xử lý cậu.” Chị họ của anh ta đã học võ nhiều năm, tinh thông võ cổ, ngay cả những chính kinh võ sư đã từng đạt được nhiều giải thưởng cũng không phải đối thủ của cô ấy.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tên nhãi nhép này nhất định sẽ bị đánh cho tơi tả. Nghĩ như thế khiến Nghiêm Hạo Truy càng muốn xem màn này hơn.

Sau đó,

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sở Quốc Thiên kêu lên một tiếng, một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc đã xuất hiện.

Chỉ thấy Sở Quốc Thiên dễ dàng né được đòn tấn công của Tiết Nguyệt Quế, sau đó anh ấy giơ chân lên không chút do dự và đá mạnh vào mông cô ta.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Một giây sau, cả người cô ta đã bị đá bay ra ngoài.

Nghiêm Hạo Truy kinh hãi, há hốc mồm khi chứng kiến cảnh này, nói lắp bắp: “Sao có thể thể được?”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tiết Nguyệt Quế chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng, cô ta từ nhỏ tới lớn chưa từng chịu sự sỉ nhục như thế này.

Hôm nay trước mặt rất nhiều người, lại bị đá vào mộng, quả là bỉ ổi!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cô ta vừa đứng dậy đã định tiếp tục tấn công Sở Quốc Thiên, quyết tâm khiến anh ấy phải trả giá. “Dừng tay! Đừng đánh nữa.”

Đột nhiên vào lúc này, Nghiêm Hạo Truy lại lên tiếng để ngăn cô ta lại.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.