Có Chồng Là Thần Y

Chương 795: Chap-795




Chương 795: Tính Nợ Lên Ai​

Lý Tông Nam quay sang nhìn Hầu Vũ Chính, dè dặt hỏi.

“Tổng giám đốc Hầu, không biết ý của ngài là gì?” “Cô gái Lý Tuệ Mai tôi không muốn nhắc đến nữa, muốn dạy dỗ cô ta ra sao là chuyện riêng của gia đình mấy người, nhưng còn cái thằng nhóc ăn gan hùm mật gấu này dám lừa gạt chúng tôi, các người thật sự chỉ đơn giản để yên cho cậu ta bình thản rời đi vậy sao? Nếu để yên cho cậu ta rời đi như vậy, mấy người để mặt mũi tôi cùng tổng giám đốc Đinh ở đâu?”

Hầu Vũ Chính lạnh lùng cười nói.

Mọi người đều hiểu ý tứ trong lời nói của ông ta.

“Cậu còn đứng thất thần ở đó làm gì nữa, còn không mau quỳ xuống giải thích, xin lỗi tổng giám đốc Hầu và tổng giám đốc Đinh sao?"

Lý Thế Xuyên là người đầu tiên phản ứng lại kịp, chỉ tay vào Sở Quốc Thiên nói.

“Giải thích? Xin lỗi?”

Sở Quốc Thiên cau mày, vẻ mặt lạnh lùng nhìn mọi người.

“Các người đang làm gì vậy? Chuyện này không liên quan đến Sở Quốc Thiên, là tôi kêu anh ấy tới giúp, anh ấy có lòng tốt mới lại đây giúp đỡ chúng ta, tất cả những lời quở trách cứ nhắm vào một mình tôi là được rồi, một mình tôi gánh chịu tất cả!”

Lý Tuệ Mai đột ngột đứng dậy, lớn tiếng nói với mọi người.

“Con nhóc chết tiệt kia! Làm ra chuyện tày trời như vậy mà còn dám đứng lên dạy dỗ chúng tôi? Cút ngay cho tôi!

Thật là quá xấu hổ, trở về xem tôi dạy dỗ cô như thế nào” “Con mặc kệ! Chỉ cần hôm nay con còn ở đây, không ai được động đến anh ấy!”

Lý Tuệ Mai nghiến răng giận dữ nói, cô không muốn nói thêm bất cứ điều gì với những thành viên trong cái gia đình ích kỷ này nữa, cô nắm lấy cánh tay Sở Quốc Thiên muốn lôi kéo anh ta rời đi nơi khác.

“Sở Quốc Thiên, chuyện này không liên quan gì đến anh, hôm nay cảm ơn sự giúp đỡ của anh, có chuyện gì tự tôi sẽ tìm cách giải quyết, hôm nay anh đã giúp đỡ tôi quá nhiều, anh về trước đi, tôi không muốn anh bị liên lụy vào chuyện này.”

Lý Tuệ Mai lo lắng, nhỏ giọng nói thầm với Sở Quốc Thiên.

"Không cần, tôi đã hứa với Thanh Di sẽ giúp cô giải quyết chuyện này, nên tôi sẽ không bỏ trốn giữa chừng.

Chúng ta hãy cùng nhau tìm cách giải quyết.

Sở Quốc Thiên không có ý tứ muốn rời đi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Lý Tuệ Mai nói.

“A? Sở Quốc Thiên, anh...

Lý Tuệ Mai nhìn bộ dạng kiên quyết của Sở Quốc Thiên, không biết nên nói gì cho phải.

Sự tình Sở Quốc Thiên ở rể, ăn cơm dẻo nhà người khác cô cũng biết, loại người như thế còn có gan mạnh miệng nói ra những lời này sao? không, không đúng, liệu Sở Quốc Thiên có phải là loại người giống như lời đồn đãi, là một tên phế vật chuyển đào mỏ thôi sao?

Năng lực của anh ta làm sao có thể dễ dàng thoát khỏi đảm người này? “Anh không biết bọn họ còn có thể giở ra thủ đoạn gi nữa đầu.

Tốt nhất chúng ta vẫn nên đi thôi.”

Nói xong, Lý Tuệ Mai liền bất chấp tất cả kéo Sở Quốc

Thiên đi về phía cổng.

Nhưng làm sao Hầu Chính Vũ và Đinh Vũ Long có thể dễ dàng để cho Lý Tuệ Mai đưa Sở Quốc Thiên dám giếu cợt với bọn họ rời đi.

Mọi người đều tiến đến ngăn cản.

“Tuệ Mai, là tôi nể mặt bố cô mới không cùng cô so đo tính toán, nhưng cô đáp lại chúng tôi như thế nào? Trắng trợn coi thường mặt mũi chúng tôi như thế.

Nghĩ đơn giản rời đi như vậy là giải quyết xong hết tất cả mọi chuyện sao? Tôi nói lại một lần nữa, hôm nay đừng nói đến tiểu tử này, nhà họ Lý các người không giải quyết được cho tôi một cái công đạo, hôm nay các người đừng hòng bước chân ra khỏi đây.

Đinh Vũ Long lạnh lùng nói.

“Tổng giám đốc Đinh!”

Lý Tông Nam nghe vậy không khỏi cảm thấy lo lắng.

“Lý Tông Nam, tôi cho các người nửa giờ phải tìm cách trả hết tiền cho chúng tôi, nếu không, mỗi người của nhà họ Lý các người sẽ phải hy sinh một chân mới có thể gia hạn thêm nửa tháng này

Định Vũ Long hung dữ nói.

Nghe vậy, Lý Thế Xuyên và Lý Văn Hạ là những người đầu tiên đứng ngồi không yên.

“Lý Tuệ Mai, đều là do cô liên lụy! Sự tình đã tới mức này rồi, cô xem mau tìm cách giải quyết đi chứ!” “Nếu cô đã sớm nghe lời chúng tôi từ lâu thì làm sao có thể có chuyện như vậy? Không đem sự tình nháo thành một trận hỗn loạn như vậy, cô không cam tâm phải không?” “Tôi không muốn trở thành một kẻ cụt tay què cẳng đầu, các người mau nghĩ biện pháp nhanh lên!”

Đinh Vũ Long không biết từ đầu nhanh chóng lấy ra một con dao rựa sắc bén sáng loáng, ném thẳng lên bàn.

Lý Ngọc Hà bị dọa sợ hét lên một tiếng, thiếu chút nữa là ngã ngửa xuống đất.

Ngay khi Sở Quốc Thiên định đứng dậy ngăn cản mọi chuyện, từ ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nói..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.