Có Chồng Là Thần Y

Chương 167: Tiểu Vương mơ hồ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tổng giám đốc Trình, có phải là rất thất vọng hay không?” Chờ sau khi đám bạn già mang theo Kiều Trí Đông rời đi, Quách Tiên Nhan cười nhạt hỏi.

Sắc mặt Trình Hiểu Khang cứng đờ, tức giận nói: “Anh bớt đắc ý đi! Cho dù hôm nay không thắng được vụ kiện này, thì chuyện các người ăn cắp phương thuốc của nhà họ Uông cũng đã lan truyền trên mạng rồi, hơn nữa nhà họ Nam Cung cũng không dễ dàng mà bỏ qua chuyện này đâu, cho nên các người chờ sự trả thù tiếp theo đi.”

Anh ta không biết như thế nào mà bác cả của Kiều Trí Đông lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa xem ra cũng không phải là hạng người bình thường, nhưng mà anh ta biết phiên toà hôm nay khẳng định không có cách nào tiếp tục tiến hành, cho nên chỉ có thể tạm thời nén cơn giận, chờ kế hoạch khác của nhà Nam Cung.

“Ai trong sạch người đó tự biết, mấy người tiêu một lượng lớn tài lức ở trên mạng ăn không nói có, chỉ bằng nghĩ xem tiếp theo nên đón tiếp cơn giận của Y dược Thanh Di như thế nào đi!” Nụ cười trên mặt của Quách Tiên Nhan chợt tắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trình Hiểu Khang nói.

“Ha ha, chẳng qua chỉ là một cái công ty nhỏ vừa thành lập không bao lâu mà thôi, anh dựa vào cái gì mà đấu với chúng tôi? Chưa nói đến sự to lớn của nhà họ Nam Cung, cho dù chỉ riêng một tập đoàn Thanh Vân, cũng không phải là nơi mà mấy người có thể chống lại được!” Trình Hiểu Khang lạnh lùng cười.

“Vậy sao?” Quách Tiên Nhan bĩu môi khinh thường nói, lập tức đem tấm thẻ sáng láng hoàng đế rồng tím của Sở Quốc Thiên sớm đã giao cho anh ta ra, nói: “Tiền trong tấm thẻ này của tôi cũng không ít, muốn đối phó với tập đoàn Thanh Vân của anh nói không chừng thật sự không phải việc khó”

Con người của Trình Hiểu Khang đột nhiên co lại, thời điểm Quách Tiên Nhan lấy tấm thẻ hoàng đế rồng tím ra, anh ta liền phát hiện tấm thẻ đó không tầm thường chút nào, thế nhưng lại làm cho anh ta sợ hãi mà nhận thức được chuyện này là không có khả năng.

“Tổng giám đốc Quách, anh cũng đừng có ở nơi này lớn tiếng đe doạ, nếu như anh thực sự có thực lực chống lại tập đoàn Thanh Vân, thì liền có thể đến thử xem sao!” Trình Hiểu Khang cứng rắn nói.

“Nếu đã nói đến mức này thì sớm muộn đều sẽ thử một lần” Quách Tiên Nhan nói xong liền đứng lên, nhưng mà lúc anh ta vẫn chưa cất bước rời đi, đột nhiên lại dừng bước.

“Tổng giám đốc Trình, thù của chúng ta đã kết rồi, tôi khuyên anh nhanh chóng đi báo với chủ nhân của anh chuẩn bị cho tốt, nếu không thì chậm trễ rồi.” Quách Tiên Nhan nói xong, không có lưu luyến gì, sải bước rời khỏi hiện trường, mà đối với mấy con cháu nhà họ Lâm, anh ta căn bản cũng không thèm liếc mắt một cái.

Sắc mặt của Trình Hiểu Khang liền trắng bệch từng hồi, nhưng mà cuối cùng, anh ta cũng không nói thêm một câu nào nữa, sau khi lạnh lùng nhìn thoáng qua đám người nhà họ Lâm, cũng nhanh chóng cất bước rời đi.

Đám con cháu nhà họ Lâm sớm đã hoang mang lo sợ, bọn họ nhìn nhau, trong nháy mắt liền quyết định trở về biệt thự nhà họ Lâm, chuyện này sớm đã vượt qua dự đoán của bọn họ, nhất định phải đi xin chủ ý của bà cụ.

..........

“Anh Thiên, mấy lời vừa rồi của em không có vấn đề gì chứ?” Sau khi Quách Tiên Nhan mang theo Sở Quốc Thiên và Tiểu Vương rời đi, lúc vừa mới lên xe lập tức hướng về phía Sở Quốc Thiên ngồi ở phía sau cười nói.

“Đương nhiên là không có vấn đề rồi.” Sở Quốc Thiên nói xong thì sắc mặt liền trở nên trầm lặng, nhưng chẳng qua bao lâu, bộ mặt anh lại trở lại như lúc ban đầu.

Mới đầu anh còn tính toán ở trước mặt xưởng thuốc của Y dược Thanh Di đeo kính mát hoặc đeo khẩu trang để nguỵ trang đơn giản là được rồi, nhưng khi anh đến toà án thì nhìn thấy quần chúng và phóng viên kín chật cả chỗ rồi lại nhất thời thay đổi kế hoạch, lợi dụng y thuật dịch dung siêu phàm.

Sau đó sắc mặt trở nên dịu dàng, Sở Quốc Thiên tiếp tục nói: “Chẳng qua cậu đã châm ngòi rồi thì chúng ta nên nhanh chóng tìm người đánh úp tập đoàn Thanh Vân đi, nếu như chờ bọn họ ra quân trước thì chúng ta sẽ lâm vào thế bị động!”

“Rõ rồi anh Thiên.” Quách Tiên Nhan thật ra cũng không có ý gì, đương nhiên lên tiếng đáp lại. Nhưng mà Tiểu Vương ngồi ở ghế phụ lại khiếp sợ vô cùng.

Cậu ta vốn dĩ còn tưởng rằng sẽ có một trận đánh vô cùng ác liệt, kết quả còn chưa kịp đánh nhau thì luật sư cao cấp mà đối phương mời đến vừa lâm trận liền lật quẻ, mà anh Sở không chỉ biết thuật dịch dung, lại giống như một chút cũng không lo lắng tập đoàn Thanh Vân và nhà họ Nam Cung trả thù. Anh Sở..... Rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Càng đoán không được át chủ bài của Sở Quốc Thiên, trong lòng Tiểu Vương lại càng lúc càng lo lắng, cuối cùng thì cậu ta cũng nhịn không được, liền lo lắng mà quay đầu nhìn về phía Sở Quốc Thiên ở phía sau hỏi: “Anh Sở, anh thật sự sẽ khai chiến với tập đoàn Thanh Vân sao?”

“Có gì không thích hợp sao?” Sở Quốc Thiên nhìn thoáng qua Tiểu Vương rồi cười nói.

Tiểu Vương hằng giọng một chút rồi nghiêm túc nói: “Anh Sở, mặc dù là thành tích trước mắt của Y dược Thanh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.