*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Mắt Sở Quốc Thiên híp lại, cúp điện thoại rồi bình tĩnh nhìn về phía Vu Thành đang chậm rãi đi tới cùng cả đám thủ hạ của anh ta.
Khi Vu Thành tiến vào, Uông Giai Kỳ và Triệu Huyền Vy đã tới gần Sở Quốc Thiên, vẻ mặt khó chịu nhìn chằm chằm đám người Vu Thành.
Vụ Thành nhìn hai cô gái một cái rồi lại đặt mắt lên người Sở Quốc Thiên, cười nói: "Anh Sở đúng là cao tay, không ngờ anh lại có thể khiến Tần Nhãn Minh, còn cả Dương Cảnh phải nghe lời mình, Vu mỗ thật sự bái phục!"
Nhưng Sở Quốc Thiên lại không trả lời mà hỏi: "Vu Thành, nếu tôi đoán không sai, những người này bao gồm cả những người niêm phong xưởng dược của tôi đều là người nhà họ Nam Cung đúng không?"
Mí mắt Vu Thành trợn lên, lập tức hào phóng thừa nhận: "Xem ra anh Sở quả nhiên không phải người phàm, thế mà có thể đoán ra chuyện tôi mượn lực nhà họ Nam Cung. Không sai, tối qua tôi đã liên lạc với nhà họ Nam Cung, hiện giờ bọn họ đều rất hứng thú với anh Sở, chỉ vài ngày nữa họ sẽ cho anh một bất ngờ lớn!"
"Vậy sao?"
Vẻ mặt lạnh nhạt của Sở Quốc Thiên làm cho Vu Thành như đấm đấm vào bông, sắc mặt anh ta lập tức sầm xuống, "Sở Quốc Thiên, tôi biết thật ra anh chính là ông chủ lớn đằng sau Y dược Thanh Di từ nhà họ Nam Cung, đừng trách tôi không cho anh cơ hội, chỉ cần anh giao hai loại thuốc "Hoá Ứ Tán" và "Thanh Khí Quản" cho tôi trước trưa mai, nếu không... Anh tự biết hậu quả!"
"Anh bị điên à?"
Không ngờ Vu Thành mới dứt lời, Uông Giai Kỳ đã tức giận đáp trả một câu.
Bây giờ chẳng ai là không biết gốc rễ của Y dược Thanh Di là "Hóa Ứ Tán" và loại nước thuốc mới có thể chữa bệnh viêm phế quản - "Thanh Khí Quản", nếu Sở Quốc Thiên thực sự giao hai loại thuốc này cho Vu Thành, vậy Y Dược Thanh Di sẽ lập tức phá sån.
Hơn nữa Uông Giai Kỳ vô cùng chắc chắn rằng, nếu Vu Thành thật sự lấy được phương thuốc, vậy dù là Vu Thành hay nhà họ Nam Cung cũng sẽ không bỏ qua Sở Quốc Thiên, đến lúc đó kết quả của Sở Quốc Thiên sẽ rất thảm!
Vu Thành chỉ thản nhiên liếc qua, sau lại nhìn về phía Sở Quốc Thiên, nói: "Tôi đã cho anh cơ hội, về phần anh lựa chọn thế nào, tự nhiên ngày mai sẽ biết."
Nói xong những lời này, Vu Thành liền mang vẻ mặt đắc ý rời khỏi phòng khám bệnh Hồi Xuân.
Uông Giai Kỳ nghe vậy thì tức đến mức ngự phập phồng, nếu có thể đánh bọn họ, cô đã sớm ra tay rồi.
Bởi vì có sự can thiệp của nhà họ Nam Cung, các nhân viên chính thức đã ban hành thông báo chấn chỉnh, nhưng Sở Quốc Thiên lại không có hành động gì nên Uông Giai Kỳ chỉ đành phải phối hợp.
Nhìn con dấu lớn dán trên cửa hàng, Sở Quốc Thiên nói với Uông Giai Kỳ: "Xin lỗi bác sĩ Uông, là tôi làm liên lụy tới cô, trước khi được gỡ niêm phong, tôi đề nghị cô đến sống bên chỗ Triệu Huyền Vy, chờ sự việc xong xuôi rồi hẵng trở về"
Uông Giai Kỳ cũng không có ý trách Sở Quốc Thiên, ngược lại cô còn lo lắng nói: "Chuyện ngày mai anh phải tính sao? Hiện giờ Vu Thành cấu kết với nhà họ Nam Cung, anh có đối phó được không?"
"Yên tâm đi, tôi sẽ lo liệu tốt." Sở Quốc Thiên thản nhiên cười.
Vốn anh không có hành động gì là để xem xem Vu Thành và nhà họ Nam Cung rốt cuộc có thể làm ra trò gì, khiến bọn họ ngày càng đắc ý, vậy đến lúc ngã cũng sẽ thảm hại hơn.
"Nhưng mà..."
Uông Giai Kỳ còn muốn nói gì đó, Sở Quốc Thiên lại cắt lời cô: "Không sao hết, cứ làm theo lời tôi là được."
Bất đắc dĩ, Uông Giai Kỳ chỉ có thể đi theo Triệu Huyền Vy rời khỏi phòng khám bệnh Hồi Xuân, cô biết, sau khi rời khỏi nhà họ Uông mình đã thành một thân một mình, căn bản không giúp gì cho Sở Quốc Thiên được.
Thay vì ở đây làm anh phân tâm, không bằng dựa theo yêu cầu của anh ngoan ngoãn trốn trong nhà Triệu Huyền Vy.
Sau đó, Sở Quốc Thiên lái xe đến bộ chỉ huy.
"Tiểu Hùng, tiến triển bên chỗ Tần Phong thế nào rồi?" Vừa vào văn phòng, Sở Quốc Thiên đã lớn tiếng hỏi một câu.
Trương Hùng lúc này đang vùi đầu làm việc ở sau bàn làm việc, nghe thấy tiếng bèn vội vàng đứng dậy trả lời: "Anh Thiên, để tôi gọi điện thoại hỏi xem sao."
Hai phút sau, Trương Hùng cúp điện thoại, tiếp tục báo cáo: "Anh Thiên, Tần Phong nói tiến độ thâu tóm các ngành rất suôn sẻ, nhưng mà chuyện hai nhà máy dược phẩm của chúng ta bị niêm phong có thể sẽ hơi phiền toái..."
Sở Quốc Thiên ngồi trên ghế văn phòng, ngón tay nhẹ gõ lên mặt bàn, "Việc thâu tóm tiến triển thuận lợi là được, còn về chuyện xưởng dược bị niêm phong thì không sốt ruột, nhà họ Nam Cung cũng có chút thực lực,