Cô Bé - Nhìn Trúng Em Rồi!

Chương 27: 27: Tôi Tắm Cho Em 17




" Tên biến thái nhà anh ..

bỏ tôi ra ..."

Phương Noãn bị lời nói của Tề Phong làm cho một phen kinh hãi , cố gắng lấy tay đẩy anh ra .

Tề Phong không nói chỉ khẽ cười , dùng tay kéo eo cô tiến lại gần mình.

Khoảng cách hai cơ thể dường như không còn kẽ hở ....!Cả người Phương Noãn lao vào cơ thể Tề Phong , trực tiếp chạm vào cơ thể phía trên ....!Không còn chỗ dựa là tường nữa Phương Noãn hai tay lại vòng chặt lên cổ Tề Phong .....

" Em định quyến rũ tôi ? "

Phương Noãn bị đẩy đến bước đường cùng mà Tề Phong vẫn trêu đùa .

" Nhìn tôi giống đang quyến rũ anh không ?? Đồ điên "

Tề Phong thấy cô cáu giận ý cười lại càng đậm hơn .

" Vậy để tôi cho em xem thế nào là quyến rũ ..."

...

Phương Noãn nghe xong thì rùng mình ....!Không biết anh ta lại định giở trò gì nữa .

Tề Phong bế cô hướng về phía bồn tắm có một phần ba là nước ,trực tiếp thả cô xuống ....

Trên người Phương Noãn vẫn là bộ đồ lúc đi làm , chiếc áo sơ mi trắng mỏng gặp nước có thể nhìn thấu được nội y bên trong.

Cơ thể do bất ngờ tiếp xúc với nước lạnh ....Phương Noãn sợ hãi định chửi rủa người phía trên ..

nhưng khi nhìn lên đã thấy Tề Phong ....!cởi bỏ chiếc áo sơ mi bên ngoài ra rồi ....!Để lộ cơ thể rắn chắc ...Phương Noãn hoảng hốt vội nghiêng đầu sang một bên , mắt nhắm chặt lại .

Tề Phong cởi xong chiếc áo liền ngồi xuống bồn tắm , nghiêng người về phía cô , một cánh tay vòng xuống phía eo ôm lấy cả người Phương Noãn.

Đầu Phương Noãn ở trên thành bồn tắm nên không bị ướt , chỉ có cơ thể phía là trực tiếp chìm trong nước.

Tề Phong tiến lại gần ngắm nhìn gương mặt của cô , thấy cô vẫn nhắm chặt mắt mũi , anh cau mày .

" Nhìn tôi "

Không khí đang yên lặng bỗng Tề Phong cất tiếng , Phương Noãn được đà mở miệng .

" Không ...!Thả tôi ra "

Tề Phong giây phút này như mất đi sự kiên nhẫn ....

...!" Em chưa tắm .....!Vậy để tôi tắm cho em "

.......

Phương Noãn nghe xong lời nói của anh liền sợ hãi mở to mắt nhìn người trước mặt .......!Đập vào mắt cô chính là gương mặt của Tề Phong ....!gần một cánh không thể gần hơn ...!Tề Phong thấy cô nhìn anh liền mỉm cười , đưa mắt nhìn một lượt cơ thể của Phương Noãn ...!cuối cùng dừng lại ánh mắt trước ngực cô.

Nhìn qua lớp áo trắng có thể thấy được cơ thể bên trong , ngay cả màu áo lót cũng dễ dàng nhìn ra ...Phương Noãn nhận ra ánh mắt tràn ngập dục vọng của Tề Phong liền đưa hai tay che trước ngực ......

" Cởi đồ ra ...!Tôi tắm cho em "

........

" Anh.

...!bị điên à ....!Tôi không cần "

Phương Noãn ấp úng .

" Nhưng em bị ướt rồi ..

"

" Là anh làm tôi ướt ....!Giờ còn định ....tắm cho tôi ...!xin anh đấy "

Tề Phong không nói gì chỉ nhìn cô , mắt từ từ nhắm lại , cả người tiến đến gần cô ...

" Người đàn ông đưa em về là ai ...."

Phương Noãn giật mình như bị bắt đúng thóp ..

" Là tài xế taxi......!Mà sao tôi phải trả lời anh ..."

Tề Phong lạnh lùng nhìn cô , đôi mắt sắc lạnh .

" Đừng nghĩ tôi là trẻ con ....!Em không nói đừng trách tôi vô tình "

Tề Phong nói xong liền nhìn chằm chằm vào ngực cô như một lời cảnh báo ...

" Lời tôi nói là thật ....Anh tin hay không kệ anh "

Phương Noãn vừa dứt lời , Tề Phong như hổ đói lao vào cổ cô hôn hít , ngấu nghiến .....!Anh vừa hôn vừa cắn nhẹ vào cổ rồi trượt dài xuống đến vai cô liếm láp .....!Phương Noãn bị hành động của anh làm cho sợ hãi , gương mặt trắng bệch ...chỉ không ngờ rằng chưa kịp hành động đã bị anh phát hiện ra ...

" Aaa đừng ....!Người đó cho tôi đi nhờ .."

Tề Phong liền dừng lại hành động , nhìn thẳng vào mắt cô ...

" Ngoài tôi ra em không được tiếp xúc với người đàn ông khác .....nhớ lấy "

Dường như câu nói của Phương Noãn khiến cho Tề Phong tin tưởng phần nào.

Cô không dám phản kháng lại lời nào , chỉ sợ chọc tức đến anh ta ...!Nhìn người đàn ông trước mắt , Phương Noãn bỗng cảm thấy bản sợ hãi vô cùng , trước đó anh không hề hung bạo như vậy , dù là ức hiếp cô nhưng cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng , hành động cũng không mất kiểm soát như ban nãy ....!Con người này ...!đã thay đổi rất nhiều .....

" Tề Phong ....!Tôi đau ...!lạnh lắm ....!Anh cho tôi đi được không "

Phương Noãn cố gắng để anh có thể cho cô ra khỏi phòng tắm , bản thân cũng cảm thấy vô cùng khó chịu .

Tề Phong nghe cô gọi , giọng yếu đuối , trong lòng anh như mềm nhũn ra , nhìn những vết cắn đỏ ửng trên cổ ...!Anh tự trách bản thân mình đã quá tàn ác , chỉ muốn quan tâm cô mà lại khiến cô trở lên đau đớn hơn ....!Chính anh cũng không thể kiểm soát nổi bản thân của mình nữa .

...........


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.