Cô Bé Lọ Lem Và Hoàng Thái Tử

Chương 41: Gian phòng màu hồng




Sắc mặt Ôn Hinh trắng bệch, hơi thở hỗn loạn,lúc Mạc Tư Tước một lần nữa nằm lên thân thể của cô,hô hấp của cô trở nên càng ngày càng gấp.

Mạc Tư Tước khẽ nguyền rủa một tiếng,cô sẽ không phải phát bệnh lúc này chứ? Chỉ sợ hắn chuẩn bị kỹ càng,tối nay không nhất định buông tha cho cô,bây giờ nhìn cô đau khổ nhíu lại đôi mi thanh tú,tay ấn lên trái tim đáng thương, hắn vẫn cầm thú không muốn đứng dậy. “Chết tiệt!” Mạc Tư Tước phiền não gầm nhẹ một tiếng,sau đó từ trên người cô trở mình xuống giường,một tay nhấn xuống điện thoại đầu giường, lại nhìn cô gái nằm trên giường,lúc này Ôn Hinh ngay cả quần áo cũng không kịp kéo,đôi chân trần trụi nhảy xuống giường,dùng tốc độ nhanh nhất chạy nhanh ra ngoài. Bác sĩ vừa mới chuẩn bị mở cửa vào thì chạm mặt với cô, Ôn Hinh thậm chí không quan tâm đến đau đớn,sắc mặt trắng bệch như cũ, cũng không quay đầu lại cứ như vậy chạy khỏi bệnh viện. Bác sĩ không biết có chuyện gì vừa đi vào phòng bệnh, lại nhìn thấy Mạc Tư Tước cả người trần truồng,trên mặt lạnh như băng tràn ngập nước, hắn quay đầu lại liền hăm dọa”Đi ra ngoài!”, sau đó Mạc Sâm chạy tới. “Thái tử, có muốn đem Ôn tiểu thư đoạt về hay không?” “Không cần, làm thủ tục xuất viện cho tôi!” Mạc Tư Tước một cước đá ngã lăn bàn trà trong phòng bệnh, động tác hung ác kéo băng vải trên cánh tay xuống, mặt không có thay đổi thoải mái đi khỏi phòng bệnh. Ôn Hinh bộ dáng nhếch nhác,vẫn để như vậy trở về trường học, ngày thứ hai cũng không có đi tới bệnh viện, Mạc Tư Tước kia chỉ là cầm thú,cô là đồ ngốc mới bị hắn gạt lâu như vậy! Tin tức Mạc Tư Tước bị thương không biết tại sao lại bị mẹ của hắn Lạc Na biết, khi hắn xuất viện Mạc Sâm đã đem ý của bà chuyển đạt đến, Mạc Tư Tước có chút đau đầu từ công ty đi ra liền trực tiếp lái xe về nhà họ Mạc. Nhà này hắn rất ít trở về, phong cảnh bên ngoài Mạc gia rất âm u, trên thực tế cũng cất giấu nhiều việc đen tối không muốn người khác biết, Mạc Tấn Kỳ năm đó lấy công chúa Lạc Na, đều chỉ là vì danh lợi và địa vị,lúc Mạc Tư Tước năm tuổi Mạc Tấn Kỳ lại dẫn về một người con riêng về, chỉ có hắn mới là hoàng thái tử danh chính ngôn thuận,em trai cùng cha khác mẹ cũng là cái gai trong lòng hắn. Lạc Na cao quý ưu nhã, bà là con lai, năm tháng không có để lại quá nhiều vết tích trên mặt bà, bà từ nhỏ đã bị hoàng gia giáo dục soi sáng, khí chất luôn luôn nổi bật như vậy, mà Mạc Tư Tước cũng di truyền ưu điểm này của bà. Nhìn thấy con trai trở về,bà vui mừng nhướng lông mày, khóe mắt lại che giấu không được nhớ thương đối với hắn. “Tại sao lại bị thương?” “Mẹ,chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, đã khỏe rất nhiều rồi!” Mạc Tư Tước vỗ vỗ bả vai của mình,vô cùng thân thiết ôm lấy mẹ của mình, dụ dỗ hôn lên bên má bà hai cái. “Tiểu tử thối, cả ngày chỉ biết chơi đàn bà!” Lạc Na cũng không trách mắng gì, trong khoảng thời gian này có nhiều tin tức tình cảm liên quan đến con bà, Mạc Tấn Kỳ nói bóng nói gió nhắc nhở bà,đứa con trai này hắn đã không quản được . “Con không có chơi đàn bà, chẳng lẽ để đàn bà đến chơi con ?” Mạc Tư Tước mày kiếm nhảy lên cuồng ngạo không kềm chế được hỏi ngược lại . “Tư Tước, nghe nói ngươi gần đây con và con gái nhà họ Doãn đang qua lại ?” Lạc Na không để ý tới hắn đang suy nghĩ, nghiêm túc nhìn hắn, “Cô ta không được!” “Mẹ,con có chừng mực,nếu mẹ có thời gian hay là cùng với cha bồi dưỡng thêm một chút cảm tình đi!” Mạc Tư Tước vừa kéo caravat xong, đã chạy lên lầu. Gian phòng độc lập ở lầu ba,cả phòng đều màu hồng nhạt, đó là một gian phòng của cô gái, Mạc Tư Tước đẩy cửa vào, rèm cửa màu hồng nhạt bị gió thổi, màn cửa bằng lụa mỏng có treo phong linh phát ra âm thanh trong trẻo, thổi vào trong lòng Mạc Tư Tước,cũng là một mảnh bi thương. Hắn chán nản nằm ở trên giường lớn, Mạc Tư Tước một tay để lên thái dương, dùng sức hít thở không khí trong phòng, cánh tay thon dài đưa lên đầu giường lấy một khung ảnh xuống. Bên trong thiếu nữ xinh đẹp đang nhìn hắn cười rất tự nhiên. Khả Khả,anh hai rất nhớ em…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.