Cô Ấy Không Giống Như Mọi Người

Chương 27: Ý nghĩa trên mặt chữ




“Thuận lợi, đã ký xong rồi.” Hạ Ảnh nhìn dòng tin nhắn một lúc. Trong lòng cứ thấy kì lạ, cũng không nói rõ được là cảm giác gì, chỉ cảm thấy quan hệ của bọn họ bây giờ rất kỳ diệu, còn về việc kỳ diệu ở đâu, cô cũng không thể nói rõ.

“Ký nhân vật nào?” Đối phương lại hỏi.

Hạ Ảnh có hơi giật mình, cảm giác kì lạ trong lòng nổi lên rất kịch liệt, nghi hoặc một lúc rồi trả lời:“Cô gái con nhà giàu Lý Dao.”

“Lý Dao?” Đối phương nghi hoặc nói một câu, lại hỏi:“Tiến trình quay phim bên đây đạo diễn Lưu đã điều chỉnh rồi, khi nào em mới quay về?”

“Sáng mai, có thể là sẽ đến vào buổi trưa.” Hạ Ảnh trả lời, đồng thời cũng cảm thấy anh hỏi câu này có chút lạ lùng, giống như giữa hai người họ rất thân thiết vậy. Hạ Ảnh đang nói thì bất chợt nhớ ra chuyện gặp Từ Triệt ở Hoa Nghệ, do dự một lúc, cuối cùng cũng nói:“Hôm nay em ở Hoa Nghệ nhìn thấy quản lý của anh Từ Triệt, nghe anh ấy nói anh muốn nhận bộ phim này, là thật sao?”

Sau khi tin nhắn gửi đi, Hạ Ảnh căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, nhịp đập trong tim tăng dần, chỉ thấy đối phương trả lời:“Có ý định này.”

“……” Hạ Ảnh khóc không ra nước mắt, cô còn muốn đổi hoàn cảnh để thoát khỏi bóng ma này, ai biết được rằng lại nhảy vào hố lần nữa, sớm biết Chu Lịch Sâm cũng muốn nhận bộ phim này, mặc kệ Đổng tỷ nói cái gì, cô cũng sẽ không nhận.

“Anh……” Hạ Ảnh nghi hoặc một lúc, hỏi anh trên Wechat:“Lúc trước không phải anh chỉ quay phim điện ảnh sao, sao lại đi quay phim dài tập rồi?” Giống như Tiểu Lâm nói vậy, người là đại lão trong làn phim điện ảnh như anh sao lại chạy đi quay phim dài tập, không sợ bị rớt giá sao?

“Em không biết sao?” Đối phương gửi đến một câu, Hạ Ảnh cảm thấy kì lạ, sao cô biết được lý do anh bỏ phim điện ảnh chạy đi quay phim dài tập chứ.

Hạ Ảnh gửi đến một biểu cảm kinh ngạc, “Sao em biết được?”

Đối phương trả lờ:“Anh tưởng em biết chứ.”

Hạ Ảnh ngây ngốc, cô biết cái gì?Cô không biết gì hết có được hay không?Cô cũng không phải con sâu trong bụng anh, ai biết được anh nghĩ gì trong lòng?

Hạ Ảnh gửi qua một dấu chấm hỏi to đùng, đối phương cũng không giải thích, chỉ nhắn đến ba chữ đơn giản “Không có gì.”

“……” Hạ Ảnh không biết phải trả lời thế nào, cho bên gửi qua một dãy dấu chấm thang.

Đối phương gửi đến một gương mặt cười nhe răng, “Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm đi.”

“Ừm, anh cũng nghỉ ngơi sớm.” Sau khi tin nhắn được gửi đi, Hạ Ảnh lại thu hồi, thu hồi xong cô lại hối hận, cảm giác như cô làm như vậy sẽ khiến cho người ta cảm thấy cô đang chột dạ.

Hạ Ảnh vừa thu hồi, đối phương lại gửi đến một biểu cảm kinh ngạc, Hạ Ảnh gửi qua đố một biểu tượng đỏ mặt, “Nhấn nhầm thôi.”

Đối phương cười lớn, “Nghỉ ngơi sớm.”

“Ừm.” Sau khi Hạ Ảnh trả lời, ném điện thoại sang một bên, nằm trên giường nhìn trần nhà ngơ ngác, gò má nóng ấm, tim cứ đập nhanh không dừng lại, cười thầm trong lòng, đến cả cô cũng không hiểu rõ rằng mình đang kích động cái gì, đúng là đòi mạng mà!

Từ Triệt đang định đi ngủ, điện thoại đột nhiên rung lên, anh mở ra xem, Chu Lịch Sâm tìm anh trên Wechat. Từ Triệt có chút cạn lời mà trợn mắt, mở tin nhắn ra, có chút cọc cằn, “Ngày mai cậu tùy tiện tìm thời gian nào đó quay về đi.”

Duma!CMN tên này đang muốn chơi đùa anh sao?

Sáng ngày thứ hai, Hạ Ảnh khởi hành đến phim trường, lúc đến trạm xe đợi xe lại gặp được Từ Triệt, mà trùng hợp thế nào mà hai người lại đi chung một chuyến, cùng một khoang.

Nhìn thấy cô, Từ Triệt có chút bất ngờ, kéo hành lý đi đến trước mặt cô, cười mà chào hỏi, “Trùng hợp quá, Hạ học muội.”

Trùng hợp cái gì mà trùng hợp!Sao cô cảm thấy đối phương cứ không siêu thoát vậy?Tiểu Lâm trợn mắt, cô cảm thấy Từ Triệt có chút đáng ghét.

“Từ tiên sinh, chào anh.” Hạ Ảnh nở nụ cười, cũng không nói nhiều, tuy là có chút ghét đối phương, nhưng không nên biểu hiện ra mặt, dù sao người ta cũng là trợ lý của Chu Lịch Sâm.

“Hạ học muội sớm như vậy đã gấp gáp quay về đoàn phim?” Từ Triệt kéo hành lý ngồi ở vị trí kế bên Hạ Ảnh, nhìn cô cười.

“Buổi chiều có cảnh quay.” Hạ Ảnh cười nói, trong lòng không quá muốn nói chuyện với anh, giống như Tiểu Lâm nói, cảm thấy như anh đang tiếp cận cô.

“Vậy sao?” Từ Triệt cũng quan sát được đối phương không quá muốn nói chuyện với mình, anh cũng không để tâm, tiếng tục cười nói, “Từ đây đi qua đó cũng đã là buổi trưa rồi, Hạ học muội cũng không nghỉ ngơi một tí, thì đã quay phim, cũng quá cực khổ rồi……” Từ Triệt vốn thêm câu “Người nào đó sẽ đau lòng”, nhưng nhớ đến lời cảnh cáo của người nào đó, lời nói chưa phát ra đã nén xuống.

Hạ Ảnh giật giật khoé miệng nói:“Không thể vì tôi mà làm ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim.”

Từ Triệt cười nhẹ có chút tinh nghịch mà nhìn cô, hơi nhíu mi lại, anh rất khó hiểu, rốt cuộc Chu Lịch Sâm bị cô thu hút vì điều gì, lại có thể khiến cho tên đó phá vỡ nguyên tắc nhiều năm qua.

“Từ tiên sinh?Từ tiên sinh?” Tiểu Lâm thấy anh nhìn Hạ Ảnh, ánh mắt mang theo vài phần thăm dò, cố ý kêu anh hai tiếng.

“Hửm?” Từ Triệt bình thường lại, thấy Tiểu Lâm đang nở nụ cười nhìn mình, không khỏi có chút ngại ngùng, ho hai tiếng, nói:“Có chuyện gì sao?”

“Từ tiên sinh nhìn chằm chằm Hạ Ảnh nhà chúng tôi không tốt lắm nhỉ?” Tiểu Lâm cười nhìn anh, nửa đùa nửa thật nói.

“Ờ……” Từ Triệt ngây người một lúc, mặt tỏ ra ngượng ngùng, sau đó cười nói, “Mỹ nữ ai không muốn nhìn chứ.”

“……” Tiểu Lâm cạn lời, tên này đúng thật là không cần mặt mũi không có da mặt để mà dày, thật không biết tại sao Chu Lịch Sâm lại có một quản lý như vậy.

Nhắc đến Chu Lịch Sâm, Tiểu Lâm có rất nhiều nghi vấn, ví dụ như sao anh lại chạy đến quay phim dài tập?Với cả không phải anh có chứng ghét phụ nữ sao?Tại sao từ khi bộ phim này khai máy đến nay, trước giờ chưa từng thấy anh dùng thế thân?

“Tôi có một vài câu muốn hỏi Từ tiên sinh……” Tiểu Lâm do dự một lúc nói, “Là liên quan đến Chu ảnh đế.”

“Ồ?” Từ Triệt hơi nhướng mày, khoé môi giật giật mà nhìn Hạ Ảnh, sau đó nhìn Tiểu Lâm, “Liên quan đến Chu Lịch Sâm?Lâm tiểu thư có vấn đề gì.”

“Nghe nói……” Tiểu lâm vừa mở miệng, đã bị Hạ Ảnh liếc một cái, Hạ Ảnh dùng ánh mắt giao tiếp với cô, ý nói cô đừng nói bậy, Tiểu cảm thấy kì lạ mà nhìn Hạ Ảnh, sau đó nói:“Không phải Chu Lịch Sâm không quay phim dài tập sao?Một kim bài giới phim điện ảnh như anh ấy sao lại chạy đến quay phim bộ?Vả lại nghe nói Chu lão sư khi quay phim có một nguyên tắc, một số cảnh sẽ dùng thế thân hoặc mượn góc, tại sao từ khi khai mắy đến bây giờ, chưa từng thấy anh ấy dùng thế thân?”

“Cái này……” Từ Triệt cười lên, kéo dài âm thanh cố ý ra vẻ, chỉ thấy anh có ý gì đó mà nhìn Hạ Ảnh, sau đó cười nói:“Cái này……Tôi cũng không rõ lắm, chẳng qua chắc là Hạ lão sư sẽ biết”

“……” Hạ Ảnh nhướng mày theo bản năng, dùng gương mặt khó hiểu nhìn anh, sao cô biết tại sao Chu Lịch Sâm chạy đi quay phim bộ chứ!

Tiểu Lâm nghi hoặc là nhìn Hạ Ảnh một cái, sau đó kì lạ mà nhìn Từ Triệt, cố ý nói:“Hạ Ảnh nhà tôi không thân với Chu ảnh đế, sao cô ấy biết được?”

Từ Triệt mang theo nụ cười tinh nghịch nhìn Hạ Ảnh, cười trông có chút kì lạ nói, “Vậy sao?Ban đầu Lịch Sâm nhìn danh sách diễn viên xong mới nhận bộ phim này, còn có, bộ phim mà Hạ học muội mới nhận, Lịch Sâm cũng muốn tham gia.”

“Hửm?” Tiểu Lâm nhướng mày, hoài nghi mà nhìn anh, “Chu ảnh đế nhà anh muốn đổi hình tượng sao?”

“Cái này……Tôi cũng không rõ.” Từ Triệt ho một tiếng rồi trả lời, sau đó nhìn Hạ Ảnh một cái, lại nói thêm một câu, “Cậu ấy nghe nói Hạ học muội có tham gia bộ phim này nên mới suy nghĩ một chút.”

“……” Hạ Ảnh đen mặt, sao lại chỉa vào cô chứ?

“Hửm?” Tiểu Lâm trợn to mắt, kinh ngạc mà nhìn anh, hỏi:“Theo lời anh nói, anh ấy tham gia hai bộ phim đều vì Hạ Ảnh nhà tôi?”

Từ Triệt gật đầu, nụ cười có chút miễn cưỡng, “Có thể nói là vậy.”

Duma!Tiểu Lâm mắng một câu, tuy rằng bình thường cô thường nói với Hạ Ảnh, nhưng đó là nói đùa, trước khi quay bộ phim này, Hạ Ảnh và Chu Lịch Sâm không thân có được không?Người như Chu Lịch Sâm, Hạ Ảnh sẽ bị anh thu hút, cô không thấy lạ gì, nhưng nói Chu Lịch Sâm thích Hạ Ảnh, sao cô có thể tin, dù sao người ta cũng là ảnh đế, mà Hạ Ảnh chỉ là diễn viên tuyến ba nhỏ bé, bất luận là danh tiếng hay thực lực đều cách biệt rất lớn, cô thật sự không biết Chu Lịch Sâm nhìn trúng Hạ Ảnh điểm nào.

Tiểu Lâm nhướng mày, nhìn Hạ Ảnh, sau đó khoa trường cực độ mà nhìn về phía Từ Triệt, “Chu ảnh đế nhà anh thích Hạ Ảnh của tôi?”

Từ Triệt rờ mũi cười nói:“Có thể nói như vậy.”

Hạ Ảnh đang uống nước, nghe thấy liền phun ngụm nước ra, xém chút là phun lên người Từ Triệt. Con người Từ Triệt có chút bệnh sạch sẽ, trên tay bị dính vài giọt, anh theo bản năng cau mày, khinh bỉ mà dùng tay lau đi những giọt nước đó.

“Xin lỗi nhé, tôi không có cố ý.”

Hạ Ảnh nhanh chóng lấy một bịch khăn giấy ra đưa cho anh, Từ Triệt nhận giấy lau vài cái, sắc mặt mới quay về bình thường, nhìn Hạ Ảnh cười, chọc ghẹo nói:“Hạ học muội sao lại kích động như vậy?”

Cô kích động gì chứ, rõ ràng là bị hù doạ có được không?Hạ Ảnh đen mặt, rất không muốn quan tâm đến mấy người này, tùy tiện viện cỡ phũ phàng vài câu, sau đó tựa đầu bên cửa sổ giả vờ ngủ.

Tiểu Lâm lại không kìm được sự hiếu kì hỏi:“Có thể nói như vậy?Ý gì đây?” Chu Lịch Sâm đúng thật là đối xử với Hạ Ảnh rất khác biệt.

“Ý trên mặt chữ” Từ Triệt nhún vai, “Tôi và cậu ta quen biết nhau thời đại học, nhiều năm như vậy, vẫn chưa thấy cậu ta hoà thuận vui vẻ với người khác giới như thế.”

Hạ Ảnh tựa đầu trên bệ cửa sổ, rất muốn mặc kệ hai người này, nhưng lỗ tai lại không nhịn được mà dựng lên, để cho cuộc trò chuyện của hai người chui vào tai không sót chữ nào, trong đầu lại bắt đầu suy nghĩ lung tung không bình tĩnh được, cô rất khó chịu, rất muốn ngăn lại hai người này, nhưng lại rất muốn nghe. 

Tiểu Lêm chớp mắt, nhướng mày hoài nghi nhìn Từ Triệt, “Thật hay giả vậy?Có khoa trương như anh nói không?”

Tử Triệt thấy đối phương không tin tưởng lắm, có chút vô tội nhún vai, “Đương nhiên là thật rồi.” Nói thật thì, dựa vào sự hiểu biết của anh đối với Chu Lịch Sâm, nếu không phải anh tận mắt chứng kiến, anh cũng sẽ không tin.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.