Cô Ấy Không Giống Như Mọi Người

Chương 14: Thích cô ấy thì sao




Hạ Ảnh:“……” Cô có thể làm như không nghe thấy không?

Cô lén nhìn Chu Lịch Sâm một cái, đối phương lãnh đạm mà đứng ở đó, như thể không có chút ngại ngùng nào, Hạ Ảnh sợ rồi, còn hoài nghi rằng những lời đồn liên quan đến anh đều là giả, cái gì mà mượn góc dùng thế thân, sao cô không thấy gì cả?

“Đang nghĩ gì đó?” Tiểu Lâm thấy cô ngồi trên sofa phát ngốc, đưa tay quơ quơ trước mặt cô, cười tươi ngồi kế bên cô, đồng thời đưa cho cô một chai nước khoáng, sau đó đánh giá cô vài lần, nói:“Cậu bị sao vậy?Từ lúc quay về từ phim trường thì đã kì lạ rồi, cứ mãi lơ đễnh, đang nghĩ gì đó?”

Hạ Ảnh mặc kệ cô, Tiểu Lâm cũng không hy vọng Hạ Ảnh sẽ trả lời, nói xong lại kêu lên “Mình biết rồi, nhất định là đang nhớ lại cảnh tưởng lúc nãy nhỉ?Kể cho mình nghe xem, cảm giác như thế nào?”

Hạ Ảnh trợn mắt nhìn cô, có chút tức giận:“Sao cậu lại nhiều chuyện như vậy?”

“Xía!” Tiểu Lâm hừ lạnh, không đồng tình nói:“Nhiều chuyện là bản năng của con người, là người thì sẽ luôn có lòng hiếu kỳ có được không?” Dính sát người cô cười hỏi:“Này, nói nghe đi, cảm giác gì?”

Hạ Ảnh đỏ mặt, trực tiếp đứng dậy ném chiếc gối trong người qua đó, cảm giác gì sao?Chính cô còn không biết, lúc đó trong đầu cô trống rỗng, đợi đến lúc định thần lại thì đã kết thúc rồi, sau đó nhìn thấy đạo diễn hài lòng mà đi về phía họ.

Tiểu Lâm đỡ lấy chiếc gối cô vừa ném qua, cười mà nhìn cô “Cậu ngại cái gì?Đối với diễn viên các cậu, loại chuyện này không phải rất bình thường sao?” Tiểu Lâm đang nói thì dường như nhớ lại cái gì đó, nhăn mày nói:“Sao mình lại nghe nói Chu Lịch Sâm hình như có chứng ghét phụ nữ?Nghe nói anh ấy có một thế thân chuyên dụng, giống như những cảnh hôn hay là cảnh tình cảm, căn bản đều là do thế thân hoàn thành?Lần này sao anh ấy lại không dùng thế thân vậy?”

“Cậu đi hỏi xem” Hạ Ảnh cạn lời, tại sao không dùng thế thân?Cô cũng rất muốn biết.

“Không phải mình đang hỏi đây sao?” Tiểu Lâm dùng gương mặt nhiều chuyện mà nhìn cô, đôi mắt nheo thành một sợi dây “Cậu nói……Chu Lịch Sâm đó có phải có ý gì với cậu không?Cho nên nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cậu?”

Hạ Ảnh vừa nghe thấy, theo bản năng mà phản bác:“Cậu nói bậy cái gì đó?” Anh không hề quen biết cô, sao có thể có ý gì đó với cô được?

“Sao lại không thể?” Tiểu Lâm trợn mắt, “Cậu không biết mà thôi, lúc chiều anh ấy hôn cậu hôn sâu biết bao nhiêu……”

“Cậu đừng nói bậy!Chỉ là quay phim thôi, cậu đừng bóp méo sự thật!” Hạ Ảnh bị cô nói đến nổi lỗ tai nóng lên, cái gì sâu không sâu, đó là đang quay phim!

“Không giống nhau có được không!”

Tiểu Lâm trợn tròn mắt, nghiêm chỉnh nói, chưa đợi cô nói xong, Hạ Ảnh đã ngắt lời cô “Cái gì mà không giống?Vỗn dĩ chính là quay phim, dựa theo lời cậu nói, trên truyền hình biết bao nhiêu cảnh hôn, đều là nắm bắt cơ hội sao?”

“……” Tiểu Lâm bị cô phản bác đến nổi không thể cãi tiếp, chớp chớp mắt ở đó nhìn cô “Cậu gấp gáp giảo biện như vậy làm gì?Ồ, mình biết rồi, nhất định là chột dạ!”

“Cậu mới chột dạ!” Hạ Ảnh trợn mắt, có vẻ hơi tức giận, “Quay phim thôi mà, cậu cũng có thể tưởng tượng ra nhiều thứ như vậy!Thật là phục cậu rồi!”

“Mình……” Tiểu Lâm trợn mắt, đứng đó nhìn cô, thấy bộ dạng ngại ngùng thành tức giận của cô, có chút vô vị mà đập đập tay “Không tin thì thôi, lần sau chụp lại cho cậu xem.”

Hạ Ảnh:“……” Có phải cô cảm thấy làm trợ lý quá rảnh rỗi, rảnh đến nổi kiếm chuyện làm?

Ở một bên khác, Chu Lịch Sâm cũng không tốt đẹp hơn là bao, từ phim trường quay về, Từ Triệt đã dính chặt anh hỏi không ngừng nghỉ.

Từ Triệt ngồi trên sofa, dùng ánh mắt kì quái mà nhìn anh, “Hôm nay tôi không hoa mắt đó chứ?”

Chu Lịch Sâm nhìn anh, ném cho anh hai chữ “Thần kinh!” Chỉ là đóng phim thôi, có cần kinh ngạc như vậy không?

“Không bị bệnh chứ!” Từ Triệt đặt tay lên trán anh, tự mình nói.

Chu Lịch Sâm khó chịu mà lấy tay anh ra, dùng gương mặt khinh bỉ nói:“Bị điên thì cách xa tôi ra một chút!”

Từ Triệt đúng là mặc kệ anh, dùng biểu cảm khoa trương mà nhìn anh, có cảm giác như nếu anh ta không hỏi được gì thì sẽ không rời đi “Tôi nói này lão Chu, hôm nay cậu nhất định phải nói rõ với tôi, có phải cậu thích người ta không?”

“Có cần phải nói cho cậu nghe không?” Chu Lịch Sâm không phủ nhận cũng không thừa nhận, điềm đạm mà nhìn anh, trong ánh mắt mang theo sự khinh bỉ, “Cậu là con trai sao lại nhiều chuyện như vậy?”

Từ Triệt trợn mắt, biểu cảm bất hạnh nói:“Ai quy định con trai không được nhiều chuyện?Với lại, cái này cũng không xem là nhiều chuyện?”

Chu Lịch Sâm bị anh tra hỏi đến nổi đau đầu, nghiêm chỉnh mà nhìn anh “Có phải cậu không biết tôi làm nghề gì không?”

“Tôi biết chứ, diễn viên, quay phim.”

Từ Triệt cũng nghiêm chỉnh mà nhìn anh, lời còn chưa nói xong, thì thấy Chu Lịch Sâm nói:“Vậy không phải được rồi sao?Nếu đã biết tôi là diễn viên, cậu còn thắc mắc cái gì nữa?”

“Cậu đừng lấy lý do quay phim ra để lừa gạt tôi!” Từ Triệt khinh thường cực độ nhìn anh “Tôi còn không hiểu cậu sao, trước giờ đều xem nữ nhân như lũ lụt quái thú vậy, lần này lại giống như tên đói khát vậy, làm cho người ta đỏ mặt tía tai, vả lại còn hôn sâu như vậy, chắc chắn không chỉ là quay phim đơn giản như vậy!”

Chu Lịch sâm:“……” Đúng thật không phải diễn, vậy thì đã làm sao?

Từ Triệt đang nói đột nhiên nheo mắt, xoa cằm rất không hiểu mà nhìn anh “Tôi đã trò truyện với học muội qua, cô ấy và cậu không hề quen biết nhau, nhưng mà dựa vào trực giác của tôi, cô ấy nhất định là có ý với cậu, này……” Từ Triệt nói rồi đẩy anh một cái, “Cậu nhìn trúng người ta từ khi nào vậy?”

Chu Lịch sâm:“……” Lúc nào?Anh cũng không rõ lắm, nhưng mà đã là rất lâu về trước, cũng không thể là gần đây.

Từ Triệt hỏi nửa ngày trời cũng không moi ra được gì từ miệng anh, cạn lời cực độ mà thở dài “Có một số chuyện không cần tôi nói rõ, trong lòng cậu chắc cũng rõ ràng……”

Từ Triệt vừa mở đầu, đã bị Chu Lịch Sâm ngắt lời, “Tôi biết cậu muốn nói gì, nhưng mà tôi không đi con đường thần tượng, đừng lấy chiêu thần tượng đó để hạn chế tôi.”

“……” Từ Triệt há hốc nhìn anh, cảm giác từ trong miệng anh nhai được cái gì đó “Lời nói của cậu có phải nghiêm túc không, cậu có ý với người ta?”

“Có vấn đề sao?” Chu Lịch Sâm điềm đạm nói, không trả lời trực tiếp.

Từ Triệt vừa nghe đã thấy nổ tung, đứng hình vài giây vỗ chân một cái, lại bắt đầu nói nhảm hỏi không ngừng nghỉ, “Nói như vậy, cậu nhất định là có ý với người ta!Mau nói xem, hai người bắt đầu từ khi nào?Có phải sắp công khai không, cho nên cậu mới nhận bộ phim này?”

Từ Triệt lải nhải nói một tràn, cuối cùng vỗ một cái lên vai của Chu Lịch Sâm, nói:“Tôi nói lão Chu à, cậu quá là không có ý tứ rồi?Hai chúng ta là quan hệ gì?Đến cả tôi mà cậu cũng giấu!Làm cho tôi còn thật sự tưởng cậu có chứng ghét phụ nữ!”

Chu Lịch Sâm:“……” Có thể nào đừng mở miệng ra là nói chứng ghét phụ nữ không?Anh chỉ là không quen với việc tiếp xúc với người khác giới mà thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.