Chuyện Tình Nhà Bạch Gia

Chương 4




Chủ tịch Bạch nhíu mày nhìn chàng trai trẻ đối diện: Chào cậu, cậu tìm ta có việc gì?

Tôi đến theo tin tabbox tuyển vợ của ngài.

Xin lỗi ta tuyển vợ, vợ thì đương nhiên là con gái.

Cậu là con trai thì sao ứng tuyển làm vợ được?

Trên thông tin tuyển vợ của ngài không có ghi là nữ, hay con gái thì tại sao tôi lại không được?

Thì....!thì.....!phải tự hiểu chứ, cần gì ghi rõ, là vợ thì đương nhiên là con gái rồi.- Chủ tịch Bạch có chút lúng túng vì sự thật là mình không có ghi rõ giới tính.

Không đúng, con trai cũng có thể làm vợ được.

Ngài không ghi rõ thì ngài phải chấp nhận ứng tuyển của tôi.- chàng trai trẻ khẳng định lại quyền ứng tuyển của mình.

Nhưng.....!nhưng.....!ta ghi rõ là 18 tuổi, vòng eo 50.

Cậu đáp ứng được không?- Chủ tịch bí đường lại nhìn mặt đối phương non choẹt như 15-16 nên hy vọng cậu ta không đạt điều kiện mình đưa ra.

Mời ngài xem ID của tôi ạ - Chàng trai rút ID của mình đưa cho người đối diện kiểm tra

Thẩm Diệu- sinh ngày 12-03-2003- Chủ tịch Bạch kiểm tra ID rồi lại đặt hy vọng vào vòng eo không đạt, nhưng chưa kịp lên tiếng đã thấy đối phương cởi áo sơ mi ra, cằm thước dây trên bàn đo vòng eo đúng chuẩn 50 cm không lệch một li nào.

Chủ tịch Bạch không thốt nổi lời nào vì chàng trai trước mặt có vòng eo con kiến, thân hình thon thả, làn da mịn màng cực đẹp như con gái, chủ tịch lúng túng lập bập Thì.....thì....!thì....!coi như cậu đáp ứng 2 điều kiện đó đi.

Nhưng làm tình giỏi trên giường như một người vợ nóng bỏng thì cậu làm được gì? Cậu và ta cùng là đàn ông con trai thì làm được gì? Cậu về đi, coi như ta trả gấp 3 lộ phí so với người khác vì cậu đạt 2 tiêu chuẩn vậy.

Sao ngài biết không làm được gì? Chỉ cần làm ngài hài lòng trên giường là đáp ứng điều kiện của ngài chứ gì? Nào, giờ ngài muốn vào giường hay ngay tại đây?- Chàng trai trẻ vừa nói vừa tháo khoá thắt lưng tiến lại gần chủ tịch.

Chủ tịch xanh mặt, thở hồng hộc, hoảng loạn, lấp ba lấp bấp Sao......!sao.....!sao....!sao....!mà.....!mà.....!được chứ?

Ngài làm gì sợ hãi dữ vậy? Mồ hôi vã ra như tắm rồi này.

Thì ngài bảo tôi không làm vợ được mà, để tôi chứng minh cho ngài thấy.

Ngài không cần phải sợ, tôi chỉ muốn chứng minh cho ngài thấy là tôi đáp ứng đủ điều kiện tuyển vợ của ngài.

Nếu tôi pass, ngài chỉ cần trả cho tôi một khoản tiền tôi nợ tiệm net mấy hôm nay thôi, không cần lấy tôi làm vợ nếu ngài không thích.

Được.....!được....!làm theo ý cậu vậy.- chủ tịch Bạch vì để giữ uy tín, vì cũng tò mò xem cậu ta làm được gì nên đứng dậy kéo chàng trai vào phòng ngủ của mình.

Chủ tịch Bạch còn hơi bấn loạn, cộng chút sượng sùng vì từ cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới lên giường với trai nên lúng ta lúng túng chẳng biết nên làm gì và không nên làm gì.

Ngài làm gì thì làm đi.

Sao lại thừ ra nhìn tôi như vậy?

Làm gì là làm gì? Cậu y như ta thì ta biết phải làm gì?- gãi đầu, gãi tai săm soi mọi thứ trên người của đối phương, mặt thộn lại vì chẳng biết nên làm gì.

(.......)- người trẻ hướng dẫn người già mãi mà mặt của người già vẫn thộn lại không biết phải làm gì.

Thôi vậy, ngài vẫn không hiểu thì ngài chịu khó làm vợ đi nhé.- Chàng trai hết kiên nhẫn giải thích nên trèo lên đè luôn cả người chủ tịch xuống giường.

Aaaaa.....!aaaaaa.......ưm....!ưm......

.........

Chủ tịch Bạch tê dại, lâng lâng nằm im sờ sờ ngực, sờ sờ bụng, sờ sờ má người đang nằm thở hổn hển cạnh mình: Cậu bảo cậu làm vợ được là làm như vậy đó hả?

Cũng không hẳn, lúc nãy là ngài làm vợ đó, tại nói hoài mà ngài vẫn không hiểu.

Tôi đã làm ngài hài lòng trên giường chưa? Hay tôi làm lại để ngài đánh giá độ hài lòng lại nhé?

Thế là chủ tịch Bạch lại được trải nghiệm đánh giá độ hài lòng thêm 1 hiệp nữa đến lúc cả người gần như tê dại mất kiểm soát mới hổn hển đưa tay lên xin hàng Hài lòng, hài lòng rồi.

Cậu đúng, cậu thắng, cậu pass.

Chỉ chờ có thế, chàng trai trẻ nhanh chóng mặc lại quần áo nhìn chăm chú đối phương nhắc lại yêu cầu của mình Okay, tôi pass, vậy giờ ngài giữ lời hứa trả tiền cho tôi để tôi trả nợ tiệm net đi.

Cậu không muốn làm vợ ta à? Cậu đáp ứng đủ điều kiện tuyển vợ đó.- chủ tịch Bạch vẫn còn lâng lâng đê mê đề nghị chân thành.

Tôi không muốn, mà chắc ngài cũng không thật sự muốn đâu.

Cứ làm theo thoả thuận của chúng ta là được.

Được, Cậu muốn bao nhiêu?- Chủ tịch cũng còn bối rối, chưa nghĩ thông việc có vợ là con trai nên tuân thủ thoả thuận.

Tôi nợ tiệm net 5 vạn tệ, nếu ngài có lòng tốt thì cho tôi thêm 5 vạn tệ để cho tôi cắm trại ở tiệm net thêm 1 tuần nữa.

Được, cậu ra gặp thư ký của ta lấy tiền.

Ta đã nhắn tin cho cậu ấy rồi.

****

Hắc Lỗi tìm mãi mới gặp được chủ tịch Bạch xin phép việc dẫn Bạch Vũ ra ngoài chơi.

Nhìn chủ tịch Bạch có vẻ bước đi hơi khó khăn, ngồi xuống cũng nhăn mặt nên lo lắng cất tiếng hỏi: Anh Bạch, anh có chỗ nào không khoẻ không? Anh bị đau ở đâu hả?

Không, tôi không sao, chỉ là vận động hơi quá thôi.

Hơi đau nhưng rất tuyệt.

Bạch Vũ sao rồi?

Cậu ấy vừa ngủ được một lúc.

Cậu ấy muốn ngủ dậy sẽ được ra ngoài chơi.

Tôi có thể đưa cậu ấy ra ngoài chơi một lúc không?

Hắc Lỗi này, hình như cậu có thể khắc chế được cơn điên của Bạch Vũ.

Đã 6 năm rồi kể từ khi nó du học quay về thì phát điên sau khi biết mẹ đã chết, tôi chữa chạy mãi không hết, cũng không làm sao khắc chế được cơn điên của nó nên luôn nhốt nó trong ngôi nhà đó.

Tôi cũng không biết tại sao cậu có thể khắc chế được cơn điên của nó? Nhưng tôi rất vui, tôi rất cần cậu giúp đỡ tôi.

Cậu có thể nào đồng ý làm việc cho tôi, đồng ý trở thành vệ sĩ luôn cận kề bên nó không? Tôi sẽ đáp ứng mọi điều kiện của cậu.

\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.