Chap 10 : Nơi bình yên
Tôi cũng thú nhận với nhỏ , nhỏ không như N , nhỏ không muốn chia sẻ người mình yêu với ai , nhỏ nói lời chia tay dù cho tôi đã hứa với nhỏ rằng không liên lạc gì với N nữa . Tối đó tôi và thằng bạn siêu shit của tôi làm 1 chầu hoành tráng , tôi ít khi uống bia nên tửu lượng có hạn lắm . Về nhà tắm rửa xong lên giường , tôi nhận thấy mình vẫn còn tỉnh táo lắm , có lẽ suy nghĩ về nhỏ thôi cũng làm tôi quên cơn say , tôi bắt đầu khóc , lần đầu tiên tôi khóc vì người con gái ( ai nói em con trai mà khóc lóc này nọ thì em chịu hết nhé , tự nhiên nó khóc thôi chả ai muốn ) . Tôi lấy điện thoại và nhắn cho nhỏ nhiều lắm , mắt tôi nhoè đi nhưng vẫn ráng nhắn dù không biết tôi nhắn gì :nosebleed: . Sáng hôm sau tôi mở điện thoại thì thấy tôi nhắn toàn những chuyện tào lao , nói lạc chủ đề tùm lum và đặc biệt là nhỏ không trả lời bất cứ tin nhắn nào của tôi .
- “ Alô , nhóc hả , rảnh không đi uống cà phê nha , chạy ra quán cà phê Thảo Nguyên đi chị đợi ở đó “.
Nhỏ làm gì ở đây vậy nhỉ , nhà nhỏ ở tít quận Tân Phú kia mà , tôi thắc mắc , đặt ra cho mình hàng chục câu hỏi không lời giải ( chia tay ít lâu thì em với nhỏ có nói chuyện lại bình thường nhưng chỉ là bạn , 100 lần nhắn tin thì 99 lần là em chủ động )
- “ Ủa sao nay đi đâu mà xuống đây vậy “
- “ Uhm , chị xuống đây khảo sát, sắp sửa dọn nhà xuống gần đây nè “
- “ Thiệt hả , ở đâu , chỗ nào , khi nào vậy ??? “ . Không biết tại sao tôi lại hớn đến vậy , tôi và nhỏ đã chia tay rồi kia mà , giữa tôi và nhỏ có khoảng cách ngày càng xa , càng lạnh nhạt.
- “ Ở bên chợ đầu mối , không biết bên đó có an toàn không , chị sợ ở mấy chỗ có nghiện ngập , sợ ăn cướp “
Với tôi cái khu chợ đầu mối thì không xa lạ gì rồi , đủ mọi thành phần , nhưng lý do tại sao gia đình nhỏ lại dọn về một nơi hẻo lánh như vậy thì nhỏ không nói , mãi đến sau này tôi mới được biết gia đình nhỏ có chút trục chặc trong kinh doanh.
Tôi nghĩ rằng tôi và nhỏ đã hết duyên hết phận với nhau rồi nhưng không ngờ kể từ khi gia đình nhỏ chuyển về đây chúng tôi lại có nhiều thời gian với nhau như vậy , có lẽ do lạ nước lạ cái , chưa có bạn bè và nhà tôi lại gần với nhà nhỏ nên nhỏ thường xuyên tâm sự với tôi . Bắt đầu nhỏ tâm sự với tôi về gia đình , học hành , việc làm , ngày càng hiểu rõ về gia thế của nhỏ hơn . Tôi cũng không nhớ chính xác tôi và nhỏ lại yêu nhau từ khi nào , chẳng ai nói với ai một lời tỏ tình nữa , cứ hẹn nhau đi chơi , đi ăn , đi dạo thế thôi , đôi khi tôi cũng tự nhủ liệu mình đang trong friend zone hay đơn giản chỉ là người mà nhỏ cần mỗi khi nhỏ chán .
Từ khi dọn về đây chúng tôi dành thời gian cho nhau nhiều hơn , lúc trước 1 đến 2 tháng mới gặp nhau thì giờ đây có khi 1 tuần gặp 2, 3 lần.
Hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên kể từ khi gia đình nhỏ chuyển về HM , nhỏ ghé đón tôi bằng chiếc Mio Classico . tôi 1m77 , 69kg ( hiện tại là 1m79 85 kg )ngồi trên chiếc xe con con này trông thật buồn cười , chiếc xe như quá tải nên tôi cũng ngại . Hôm nay nhỏ mặc một chiếc váy đen cao hơn gối 1 chút ( em không biết gọi là gì nữa , đại khái là váy ngắn , xoè ) , áo thun trắng , nhỏ đeo cặp mắt kiếng màu đen bản bự kiểu Nobita cùng với cái bờm tóc màu đỏ , tôi như bị thôi miên trước nhỏ với làn da trắng , cặp môi mỏng , tóc đen , dài xoã ngang lưng , lần đầu tôi thấy nhỏ mặc váy , thật khó để diễn tả vẻ đẹp của nhỏ lúc ấy , tôi chỉ biết , nhỏ đẹp lắm , là người đẹp nhất mà tôi từng gặp .
- “ Nhóc , hồi đó mỗi khi buồn pé hay ra công viên này lắm , đi một mình , giữa dòng người , đôi khi muốn tìm một bóng dáng ai đó thân quen , đôi khi muốn trốn tránh mọi người pé đều đến đây “. Hầu hết mỗi khi chúng tôi nói chuyện nhỏ đều bắt đầu bằng một lời đầy ẩn ý , đầy tâm sự , tôi ngây ngô hay chưa hiểu sự đời , chỉ toàn ậm ừ cho qua .
- “ Đây là công viên gì vậy , lần đầu nhóc đến đây đó , rộng ghê ha , cây xanh cao quá trời , mát ghê “
- “ Công viên Gia Định , nhóc thấy không , ở bên trong nhìn ra ngoài đường lớn như 2 khung cảnh khác nhau vậy , trong đây chim hót , sóc chạy , gió thổi hiu hiu , không ồn ào , không bụi bặm như ngoài kia “
Tôi vừa nghe nhỏ nói tôi vừa nhìn ra hướng đường lớn , đúng là khác hẳn , không tiếng coi xe , không khói bụi , ở đây như một nơi để quan sát cuộc sống xung quanh , chúng tôi chọn chỗ ngồi ở bụi trúc lớn phía bên trong , cảm giác tuyệt thật , đã lâu rồi tôi không thấy bầu không khí thoải mái như vậy , tôi thấy bụi trúc xào xạc đung đưa, tôi hít nhẹ bầu không khí ấy , tôi nhìn những chú sóc nhỏ chạy từ gốc cây này sang gốc cây khác , tôi nghe tiếng những chú chim hót đâu đó phía trên tôi , tôi như bỏ quên tât cả sau lưng , quên cả nhỏ đang ngồi cạnh tôi , nhéo tôi nãy giờ .
- “ Mơ mộng gì đó ông tướng “ . Giọng nhỏ chì chiết .
- “ Đã thật đó , ở đây đã thật bx nhỉ , anh ngồi đây cả ngày cũng không thấy chán đâu “
- “ Ê , bx nào ở đây vậy , mơ mộng đang đi với người nào hả “
Tính nhỏ là vậy hay do chuyện cũ mà từ đó trở đi , nhỏ thường hay nói tôi có người này người kia , tôi biết rằng yêu thì mới ghen nhưng mỗi khi như vậy , tôi thấy bực , tính tôi cũng ngang nên cũng ít khi rảnh mà giải thích , do vậy chúng tôi hay cãi nhau lặt vặt , những chuyện chẳng biết ở đâu ra.
- “ Khùng quá “ . Tôi thấy hụt hẫng , nhỏ làm mất đi cảm xúc của tôi lúc ấy.
- “ Nhóc , khát nước không ??? “
- “ Bx khát hả , để anh đi mua nha “
- “ Ô , không cần đâu , pé hỏi nhóc vậy thôi , chứ pé có mang theo sữa “
- “ Sữa ??? “
Nói xong nhỏ lấy trong giỏ ra bình sữa của em bé , tôi không tin vào mắt mình nữa , thiệt hả trời , trò gì nữa đây.
- “ Pé không biết ăn cơm , nhỏ tới giờ chỉ uống sữa thôi , mỗi lần ăn cơm là bị nôn ra hết , không biết tại sao nữa “.
- “ Gì kì vậy , bỏ miệng nhai chứ gì đâu mà không biết “
- “ Không biết “
Lần đầu tiên tôi gặp một người không biết ăn cơm , quen nhau lâu vậy mà giờ tôi mới biết là nhỏ không bao giờ ăn cơm , có lẽ do chỉ uống sữa nên da nhỏ mới trắng và mịn như vậy , nhưng tôi nhìn lại , tôi thấy nhỏ có vẻ yếu ớt . Chắc mọi người cũng sẽ chẳng tin được điều này , lúc ấy tôi cũng chẳng tin nhỏ , tôi nghĩ nhỏ đang chọc gheo tôi hay gì đó cho đến một hôm tôi bắt nhỏ ăn cho bằng được, cuối cùng thì nôn hết.
- “ Anh “
- “ Ma nhập hả má ??? “ . Tôi ngac nhiên vì nhỏ thay đổi cách xưng hô.
- “ Cho em cắn nha , em bị thèm thịt , nha nha nha “
- “ Thôi thấy ghê quá “
Tôi vừa dứt lời thì nhỏ cũng làm hành động như trong các phim kinh dị vậy , nhỏ mở to đôi mắt hết cỡ , nhe hàm răng như sẵn sàng cắn tôi dù tôi nói đồng ý hay không .
- “ Vậy thì cõng em nha , em thích được cõng , thích cắn người ta “
- “ Ừ vậy đi “ .
Tôi thật sự ngại lắm, ngại làm những trò lố , trò nam nữ ở chốn đông người . Vậy là tôi mắc bẫy nhỏ , một là cắn hai là cõng , kiểu nào tôi cũng chết cả. “ Phập “ , trời ơi má ơi nó đau , ý tôi là tôi sẽ cõng nhỏ vậy mà nhỏ lại cắn tôi , nhỏ không nhả , đến tận hai ba ngày sau vẫn còn in dấu răng của nhỏ trên tay tôi.
- “ Trời ơi gì vậy trời , đau quá , anh nói ưh vậy đi là ừh cõng em mà , sao tự nhiên cắn anh vậy “
- “ Ai biết , không chịu nói sớm , vậy giờ cõng đi hihi “
Tôi như con rối của nhỏ , mặc sức nhỏ sai bảo , hành hạ , nhưng trong lòng tôi cũng thấy vui , cũng muốn bị nhỏ hành hạ , tôi thật biến thái.
Cõng nhỏ được 1 vòng thì vã hết mồ hôi , ghé mua chai nước với mấy bịch chip thì trời bắt đầu chuyển giông , mưa bắt đầu rơi .
- “ Ghé vô cái lều kia trú mưa nha “ . ( ai hay lên công viên GD chắc biết mấy cái đó , em không biết gọi là gì nữa )
- “ Không , mưa mà , em muốn tắm mưa “ .
- “ Vậy lên trên đó trước đi , mưa to rồi tắm , lâm râm như vậy bệnh đó “
Chẳng nói chẳng rằng , nhỏ cứ vậy lững thững bước đi 1 mình , bỏ lại tôi phía sau , hình như mỗi khi mưa nhỏ đều như vậy , ánh mắt đó của nhỏ tôi đã từng chứng kiến , có một nỗi buồn ẩn sâu trong nhỏ . Tôi chạy vội theo nhỏ , tôi đi sau lưng nhỏ , sẵn sàng khi nhỏ cần tôi , tôi với nhỏ cứ vậy , đi gần hết một vòng thì nhỏ lùi lại , choàng tay tôi .
- “ Nhóc , cám ơn nhóc , pé thấy hạnh phúc lắm , chưa ai tắm mưa với pé cả , chưa ai làm những việc này cho pé cả , chưa ai cõng pé hết “
- “……” , Tôi mỉm cười , chẳng biết nói gì hơn.
- " Làm gì vậy ??? " . Nhỏ ngạc nhiên hỏi
- " Thì lên đi , lỡ rồi cõng luôn cho lãng mạn , thấy bx bước lê thê thấy thương quá , đuối rồi chứ gì ??? ".
- " Ngoan ghê , vậy có phải thương không "
Vậy là tôi cõng nhỏ thêm 1 đoạn , trời thì cứ lâm râm mưa , dân tình thì trú mưa bên trong nhìn hai đứa tôi , cũng có vài cặp bắt đầu mạnh dạn ra hóng mưa cùng chúng tôi . Hết một ngày , ngày đầu tiên hẹn hò sau bao nhiêu ngày tháng giận nhau , không ngại ngùng như lúc mới yêu , tôi thấy như chưa hề xa cách .