Chap 9 : Người đi ngang đời tôi
- “ Ê nhỏ kia dể thương ghê ha bay , sao nó cứ nhìn tao hoài vậy “ . Tôi nói với đám bạn trong lớp
- “ Nhỏ nào , nhỏ đang đứng ngay cửa lớp 10A1 đó hả , nhỏ đó bồ tao đó ba “ . Thằng này tên H bạn trên trường , nhìn giống Khánh Phương mà khùng khùng
- “ Chém gió hả mày , có bao giờ nghe mày nói đâu “ . Tôi nói lớn như kiểu củng cố vào niềm tin của mình
Đám bạn ngồi xung quanh cũng xác nhận là con bé đó là ghệ của thằng H khùng này , tên N.
- “ Ê nhưng mà dễ thương không , tao đố mày cưa được nó đó “ . Thằng H khùng ra vẻ
- “ Mày đừng thách tao , mất thì đừng trách “ . Khoản này thì tôi tự tin lắm , chưa bao giờ tỏ tình tạch lần nào
Vậy là chúng tôi cá với nhau có đám bạn làm chứng , ban đầu tôi chỉ nghĩ rằng nói chơi với nhau thế thôi , ấy vậy mà không biết có đứa nào mách lẻo với nhỏ N rồi đưa số điện thoại của tôi cho N , không biết thằng H khùng nó tin tưởng vào nhỏ N hay thằng bạn shit nào thọc gậy . Một hôm nhỏ N nhắn tin nói là 2 đứa nó cãi nhau và muốn được một mình rồi nhờ mình chở đi đâu đó ( đếu hiểu được muốn ở một mình lại muốn mình chở đi ) , lỡ có cơ hội rồi nên tôi muốn tranh cơ hội này tiến tới luôn .
Mượn xe của thằng shit H ( thằng H này giới thiệu em làm ở quán cà phê , thằng H kia em sẽ gọi là H khùng cho mọi ng dễ hiểu ) chở N ra chợ đầu mối HM ( ai ở HM thì biết ở đằng sau chợ thì rộng thênh thang như thế nào ) hai đứa tâm sự rồi mới biết là thằng H khùng có tính hay ghen quen nhau từ cấp 2 nhưng giờ N nó đã nản với thằng H rồi . Tôi thì chỉ biết ụm ờ cho qua chuyện , tôi thấy cũng tội nghiệp nên nói cho N nghe về chuyện 2 đứa cá cược như vậy và tôi cũng không muốn làm tổn thương N hơn nữa , N khóc , khóc nhiều lắm , không có khăn hay giấy nên xì đại vào áo , tôi thấy cũng kinh nhưng thấy tội nghiệp nhiều hơn , vậy là tôi an ủi N thật sự , thật lòng , cho N những lời khuyên . Từ đó hai đứa tôi nhắn tin nhiều hơn , có chuyện gì N cũng gọi hỏi tôi , ngay cả bạn của N thất tình N cũng gọi hỏi tôi cho lời khuyên , tôi trở thành chuyên viên tư vấn tâm lí của N .
Hôm nay thi HK 1 xong , tôi đã thấy N đứng ở đầu cổng trường bên cạnh chiếc xe đạp martin cũ kĩ , N cười với tôi .
- “ Thi được không “ . N hỏi
- “ Được …. Chết liền “ .
- “ N chia tay với H rồi , hihi “ . Mặt N hớn hở
Tôi thắc mắc không biết rằng N đang vui thật sự vì thoát được thằng H khùng hay không muốn tôi bận tâm , có lẽ N hiểu lầm tôi chăng , tôi đã có nhỏ , người tôi thật sự thương yêu .
Tôi nói thêm nhân vật N vào vì N là nguyên nhân mà tôi và nhỏ giận nhau cho đến sau này nhỏ vẫn thường nghi ngờ tôi . Tôi không biết giác quan của người con gái có thật sự nhảy bén hay do bản thân của những người con trai khi có người thứ hai sẽ bắt đầu thay đổi , tôi và N nhắn tin , đi chơi , ăn uống còn nhiều hơn tôi và nhỏ , hầu như ngày nào tôi cũng gặp N rồi đi chơi . Tôi cũng nhận ra gần đây tôi và nhỏ cũng ít liên lạc . Rồi chuyện gì đến cũng đến, nhỏ bảo chia tay đi vì tôi đã có người khác , tôi chối tất cả những việc đó , những việc mà tôi đang làm nhưng tôi không dám thú nhận với nhỏ , nhỏ cũng bỏ qua cho tôi . Tôi nhắn tin , gọi điện thoại với N nhiều đến nỗi khi tôi gọi cho nhỏ tôi đã mấy lần gọi nhầm biệt danh của nhau , từ đó nhỏ nhận thấy tôi đang lừa dối nhỏ , nhỏ thận trọng và ít liên lạc với tôi hơn.
- “ Alo , anh lên chở em đi công chuyện với “ . N
- “ Đi đâu “ , có lẽ khi bên N rồi tôi mới nhận ra tôi không thật sư thương N , tôi chỉ đến với N vì tôi đang trống trải , tôi chưa từng nói một lời ngọt ngào nào với N từ khi hai đứa quen nhau
- “ Anh chở em qua nhà H , chia tay rồi H nó đòi lại đồ hồi đó tặng nhau “.
Vậy là giờ tôi mới biết chia tay đòi quà đã có từ thuở nào , tài sản thằng H khùng tặng cho N gồm 1 cái điện thoại , 1 cái play station , 1 con heo đất 2 đứa góp tiền chung , một số thứ lặt vặt khác . Tôi thầm nghĩ rằng thằng H này dại gái thật hay nó thương con bé N này thật , cái thời tôi học lớp 10 thằng nào có điện thoại là gia cảnh cũng phải khá giả lắm , đằng này nó còn tặng N nhiều thứ linh tinh khác ngoài tầm ví của tôi , tôi nghĩ thằng H như vậy nhưng trong khi bản thân tôi cũng đang dại nhỏ::((:
Tôi và N bên nhau một thời gian , càng bên N tôi càng thấy tội lỗi với N , có lỗi với nhỏ , có lỗi với chính bản thân, vì tôi vẫn còn thương nhỏ , càng ngày tôi càng nhận thấy nhỏ mới là người tôi thật sự thương , tuy không gặp nhau nhiều , không đi chơi , xem phim , ăn uống như bao cặp đôi khác nhưng không hiểu sao , tôi rất thương nhỏ , tôi nhớ nhỏ .
Rồi một ngày ,tôi lấy hết can đảm , gọi điện cho N , tôi nói cho N biết sự thật , tôi đã có người yêu và tôi yêu người ấy rất nhiều . N đạp xe đến nhà tôi , N khóc , N lại khóc trước mặt tôi , nhưng lần này không phải vì người khác , mà vì tôi , N quỳ xuống và năn nỉ tôi , N chấp nhận cho tôi quen cả hai người một lúc , tôi càng tỏ ra lạnh lùng hơn , tôi gạt N sang và bắt đầu thay đổi cách nói chuyện , tôi không muốn N phải đau khổ vì một người như tôi . ( Em xin dừng chuyện của N tại đây , N là người mà em thấy có lỗi nhất , chuyện của em và N em sẽ không bao giờ nhắc tới nữa , vì lý do cá nhân , vì sĩ diện của N , vì N là con gái , nếu sau này N có đọc được truyện này , anh vẫn thật lòng xin lỗi em một lần nữa từ tận đáy lòng của anh , và cả mấy thằng bạn shit , làm ơn đừng nói chuyện của tao và N nữa ) . Sau đó tôi và N vẫn là bạn … , thêm một chi tiết nhỏ nữa , dù là bạn nhưng N vẫn quan tâm đặc biệt tới tôi .
- N : " Anh ăn sáng chưa ? "
- Tôi : " Chưa ,anh mới dậy thôi "
Vậy mà 20 phút sau N đã lóc cóc đạp xe đạp tới tận nhà đưa cho tôi hộp bún thịt nướng rồi đạp xe về , có những hôm bị bệnh , N cũng đem thuốc đến tận nhà kèm theo ly trà sữa khoai môn mà tôi thích nhiều khi cũng rung động trước N nhưng tôi nhận ra đó chỉ là sự thương hại , sau này N có người yêu mới thì cũng là lúc N trở nên lạnh nhạt với tôi , tôi cũng tiếc vì N là một người đảm đang trong mọi chuyện . Có những hôm nhà tôi không có ai , N là người nấu cơm , có khi còn đút cơm cho tôi khi tôi ngồi bắn gunny ( đoạn sau này em vừa nhớ ra khi chuẩn bị up lên nên nó hơi lủng củng )